Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 468: Sắp xếp cho Tam Cữu ---
Cập nhật lúc: 2025-10-04 04:06:32
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Thế thì , nhiều chúng thế , lúc đó sẽ nhanh chóng dọn dẹp xong thôi.” Chị hai Lưu Đức Tín giới thiệu xong, trái tim vẫn còn thấp thỏm nãy giờ cũng buông xuống, liền liếc những khác . “Ừm, sai, ở đây ai nấy đều là tay việc giỏi, một cái sân thì tốn bao nhiêu công sức .” Anh Lý vẫn luôn lắng ở bên cạnh cũng lên tiếng chen .
Mèo Dịch Truyện
Vừa nãy gia đình Điền Dao tham gia, sắc mặt trùng xuống, chủ yếu là lo tiền trong tay đủ để đối phó với sự đổi . Anh tính toán một chút, bên nhà họ Vương đều là một nhà, chia cũng là ba em. Vậy thì còn là nhà , nhà Điền Dao, và ba nhà của chị hai và chị dâu ba của em rể. Gia đình Điền Dao sẽ ở khu tập thể của đơn vị, phần sẽ chia cho hai nhà, lập tức cảm thấy áp lực lớn hơn. Mặc dù cụ thể là bao nhiêu tiền, nhưng đây dù cũng là Tứ Cửu Thành, giá cả chắc chắn sẽ thấp. Còn việc thuê nhà, chỉ nghĩ qua loa một chút, cố chấp giữ ý định đó.
Trước khi xuất phát, cha tìm chuyện suốt một đêm, tóm là bảo gia đình họ cứ theo bước chân gia đình em gái, lời em trai của em rể, tức là Lưu Đức Tín. Đừng nghĩ đến việc kiếm một ít tiền chạy về quê, nhất định vững ở Tứ Cửu Thành, đây là chuyện lợi lớn cho con cháu . Mặc dù Lưu Đức Tín là thể thuê, nhất là mua đứt, nhưng thể , căn nhà thực chuyện xong với chủ nhà, coi như mua , chỉ đợi mấy nhà họ đến ở. Nếu nhà chọn thuê nhà, là đang chiếm tiện nghi của nhà em rể, thể bước , hỏng mối quan hệ giữa . Sau đó Lưu Đức Tín giúp đỡ lo liệu phần thiếu, trong lòng mới an tâm hơn nhiều, mặc dù đoán lo liệu chắc chắn là chính Lưu Đức Tín.
“Ừm, cái thì đúng là nhờ qua đó sức , khi về đây, hai và con đều bắt đầu tổ chức hôn lễ, xong việc thì sẽ bắt đầu công việc ngay, e là thời gian qua giúp đỡ.” Lưu Đức Tín gật đầu , kỳ nghỉ chỉ mấy ngày như , dùng hết nửa thời gian ở quê , những ngày tiếp theo sẽ bận tối mắt tối mũi, thể lo cho việc an cư của mấy nhà họ .
“Biết , các con đều là việc lớn, những việc cứ giao cho chúng là . Lát nữa con đưa chúng nhận đường, còn cần bận tâm.” Chị rể hai cũng còn im lặng nữa, tham gia cuộc thảo luận.
“Thế nhé, hôm nay cứ ở nhà nghỉ ngơi , con tìm bạn bè xem xét chuyện hành lý, lúc đó sẽ trực tiếp kéo đến sân bên . Ngày mai, ngày mai nghỉ ngơi tạm đủ , con sẽ dẫn qua xem nhà, cũng bàn bạc xem lúc đó sẽ ở thế nào.” Lưu Đức Tín họ cũng mong sớm định, nhưng hành lý và đồ đạc mang từ quê lên vẫn dỡ xuống, đợi họ dọn thì sẽ khó mà , nhất là chiều nay tranh thủ thời gian giải quyết việc .
“Anh ba, qua đây một chút.” Sau khi giới thiệu xong cho , Lưu Đức Tín gọi riêng ba ngoài, tiện thể bảo chị dâu ba gọi cả Vương Ngọc Anh, lấy cớ dọn dẹp nhà cửa, đến gian nhà phía đông để bàn bạc chuyện gì đó.
“Sao thế? Hai em gọi qua việc gì ? Có mua sân thiếu tiền ?” Vương Ngọc Anh đến gian chính của nhà phía đông, thấy hai em Lưu Đức Tín và Lưu Đức Vượng đang bên bàn uống nước trò chuyện, đợi hai con họ đến, liền khỏi mở lời hỏi.
Vừa nãy bà loáng thoáng, thằng út nhà ôm thêm việc , cái sân mua là đồ rẻ. Hiện giờ ở Tứ Cửu Thành, những căn tứ hợp viện cần sửa sang nhà cửa, giá cả đều hề rẻ, hơn nữa theo lời Vương An và thằng út kể, cái sân hai đứa mua đều lớn hơn sân nhà . Cái sân một cổng lớn của nhà , so với sân hai cổng thì chỉ kém hành lang uốn lượn và cửa rủ hoa, còn sự tinh xảo lượng phòng đều vượt quá cấu hình của một sân một cổng. Ban đầu, bà cụ đoán đây là một phần tách từ một sân lớn nào đó để cải tạo, đó hỏi Lưu Đức Tín thì dường như một lời giải thích như , chắc thật giả. Cái sân đủ giá trị , cái mới mua còn hơn cả cái tứ hợp viện , chỉ thể Vương An và thằng út hai đều là những kẻ dám chi tiền, khi cưới vợ dặn dò vợ chúng nó, quản chặt tiền trong tay chúng nó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-468-sap-xep-cho-tam-cuu.html.]
Vì Vương Ngọc Anh khi nhà phía đông mới hỏi như , trong lòng bà nghĩ là khi mua sân, Lưu Đức Tín hết tiền nhàn rỗi .
“Không , nghĩ . Chuyện sân bãi cần bận tâm, con trai tài giỏi lắm, cần lo chuyện tiền nong, bình thường cứ ăn uống chi tiêu thoải mái, sống những ngày .” Lưu Đức Tín dậy kéo Vương Ngọc Anh xuống bàn, rót cho bà một cốc nước, đó cạnh bà, vỗ n.g.ự.c cam đoan.
“Thằng con , con học ba của con từ bao giờ thế? Nói khoác, xài tiền lẻ. Sắp lấy vợ , đừng rộng rãi như cái sàng thế, giữ chút tiền nào. Sau gia đình nhỏ của riêng , nghĩ cho họ nhiều hơn chứ.” Vương Ngọc Anh xuống, kéo tay Lưu Đức Tín lên xuống ngắm nghía, thở dài một cảm thán. Hóa con trai út của bà lớn đến thế , sắp lập gia đình .
“Mẹ ơi, gì thế, mắng thằng út thì mắng chứ, lôi con bia đỡ đạn . Trước mặt vợ con, cũng nể mặt con một chút chứ.” Anh ba một bên, còn kịp thể hiện chút gì mặt Vương Ngọc Anh hứng một đòn chí mạng, trong miệng lẩm bẩm than phiền.
Chị dâu ba bên cạnh khẽ che miệng , đôi mắt cong thành hình trăng lưỡi liềm. Chị chẳng hề giận khi chồng mắng chồng , đây ở quê, chị thường xuyên bà nội và chồng kể tội , quen từ lâu . Hơn nữa, những lời hai đều chừng mực, kiểu áp đặt sỉ nhục, mà chỉ như đứa con nghịch ngợm của , một cảm giác cưng chiều. Từ khi về dâu, chị thích khí gia đình , và cũng tự hòa nhập đó. Bây giờ thấy giọng quen thuộc, cả chị đều cảm thấy nhẹ nhõm.
Vậy nên, đây là thế giới mà chỉ một ba chịu trận.
“Xì! Con mặt vợ thì cần gì thể diện? Thể diện là để cho ngoài , nhà thì câu nệ cái đó. Nhanh , rốt cuộc chuyện gì tìm ? Việc lớn , việc nhỏ .” Vương Ngọc Anh lườm thằng ba một cái, tiếp tục cằn nhằn, thẳng vấn đề hỏi.
“Cái đó hỏi thằng út , con cũng là nó gọi qua, còn cụ thể chuyện gì cơ?” Anh ba chỉ Lưu Đức Tín với Vương Ngọc Anh.
“Là thế , con ba dọn ở cùng với chị hai, Lý và họ…”