Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 437: Bắt đầu chuẩn bị ---

Cập nhật lúc: 2025-10-04 00:15:24
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai bàn tay nhỏ của hai đứa bé đều chỉ món gà om xì dầu bàn, đặc biệt là phần đầu và mào gà. Chắc là do trông khá đặc biệt. Dù thì bọn trẻ còn nhỏ, thể ăn quá mặn, những phần như đầu gà, cổ gà và da gà dễ ngấm gia vị nên hợp cho trẻ con. Lý do quan trọng hơn là chỉ một cái mào gà, đến lúc chia cho đứa thì đứa cũng sẽ , tự chuốc lấy rắc rối .

 

“Cái đó ngon , con xem bố , chú thím cũng động đến kìa. Nào, ăn cái đùi gà , ngon lắm.” Điền Đan đầu óóc nhanh nhạy, lập tức đưa tay xé hai cái đùi gà xuống. Cô ước lượng thấy chúng gần bằng , xé bỏ hết da gà, đặt hai cái bát gỗ nhỏ của bọn trẻ. Ở làng, hầu hết các gia đình con nhỏ đều bát riêng, lớn thường bón cho ăn, đến khi lớn hơn một chút, chuyện thì mới sắp xếp, hoặc như nhà ba, cho trẻ dùng bát gỗ, đều là sợ trẻ rơi bát. Gia đình nào cũng dám để trẻ con dùng bát sứ trực tiếp, ngoài chuyện tiền bạc, còn sợ thương đứa trẻ, với cách vỡ bát cơm cũng may mắn, niệm vài câu "vỡ nát bình an" là trong lòng thể yên tâm .

 

“Thím ơi, ăn.” “Ừm, ăn.” Hai đứa bé đúng là, từ nhỏ thông minh, phát hiện vấn đề, liền trực tiếp Điền Đan hỏi. “Thím gắp đồ ăn cho hai đứa, cảm ơn ? Còn ở đó kén cá chọn canh, đừng đưa sang cho chú thím.” Chị dâu ba sắc mặt trở nên nghiêm nghị, hai nhóc . “Cảm ơn thím ạ!” “Cảm ơn thím ạ!” Hai bé song sinh còn quậy phá nữa, đưa tay cầm đùi gà, tiên là so sánh kích thước đùi gà của đối phương, cảm thấy gần bằng mới bắt đầu ăn.

 

“Chị dâu, . Hai đứa bé đầu óc lanh lẹ ghê, còn thể từ đầu gà mà liên tưởng đến đùi gà. Thím cần xé giúp hai đứa ?” Điền Đan hai bé song sinh đang mút đùi gà, vẻ yêu thích hiện rõ mặt. Lưu Đức Tín cảm thấy, đây chủ yếu là vì là con nhà , chứ nếu bản cặp song sinh như , e là cô nổi , lâu dần mà tức đến ngửa thì đúng là tấm lòng rộng lượng. Giống như nuôi ch.ó Husky , khác nuôi thì thấy vui, chứ nếu tự nuôi thì chắc luôn thủ sẵn t.h.u.ố.c an thần trong mất.

Mèo Dịch Truyện

 

“Ưm, cần!… Cảm ơn thím ạ.” “Ừm ừm, … cảm ơn.” Hai bé song sinh ban đầu đều lắc đầu, đưa cái đùi gà đang cầm tay, vì mút vị nên bỏ dở. lâu đưa tới, định nhờ Điền Đan giúp. Đối với chúng, cái đùi gà vẫn còn quá lớn, tiện ăn, nếu xé thành từng sợi nhỏ thì chúng thể ăn một chút, chứ nhiều quá cũng , bụng chịu nổi.

 

“Ơ…” Vừa nãy chút sơ suất, Điền Đan nhất thời cứng đờ , hai cái đùi gà mà bọn trẻ đưa tới mà . Vấn đề ai ai đúng là phiền phức. “Nào, để chị giúp con, cái của con để thím giúp.” Vẫn là chị dâu ba lên tiếng giải vây, trực tiếp cầm lấy cái đùi gà của đứa lớn bên cạnh , xé thành từng sợi thịt nhỏ đặt bát gỗ. Điền Đan cũng thở phào nhẹ nhõm, nhận lấy cái của đứa nhỏ thứ hai để xử lý. Thực hai đứa bé ăn hết nhiều như , nhưng vẫn cho tất cả , đợi khi còn thừa thì lớn sẽ xử lý , dù thì đồ ăn chắc chắn sẽ lãng phí.

 

... Ăn xong, hai bé song sinh bắt đầu buồn ngủ, chị dâu ba đưa buồng trong dỗ ngủ. Điền Đan cũng ở sân , giúp chị dâu ba dọn dẹp bát đũa, đợi chị dâu ba chuẩn chăn đệm gối, để tối nghỉ ngơi dùng.

 

“Lão Tứ, bao giờ định tổ chức? Kế hoạch thế nào?” Lưu Đức Tín và ba cùng gian nhà chính ở sân giữa, mở cửa bắt đầu dọn dẹp. Trong nhà mùi lạ gì, chắc là gia đình ba thường xuyên qua dọn dẹp nên giữ gìn sạch sẽ. Quét sơ qua cũng thấy bao nhiêu bụi bẩn.

 

“Khoảng hai hôm nữa , An cũng về , đưa cả nhà chị dâu sang. Anh định tổ chức đàng hoàng tử tế, mai qua đó phụ giúp một tay. Đợi xong xuôi, em chỉ cần mời vài mâm ở nhà là .” Lưu Đức Tín với ba về chuyện của An, còn thì cần phiền phức như .

 

“Anh An cũng Tứ Cửu Thành ? chỉ Bão Dương Sơn tham gia quân đội, ngờ cũng đến thành phố lớn . Tìm thế nào?” Anh ba ngạc nhiên khi Vương An thể đến Tứ Cửu Thành, nhưng nghĩ đến việc tham gia quân đội, việc theo cũng bình thường, bắt đầu với vẻ mặt hóng chuyện Lưu Đức Tín hỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-437-bat-dau-chuan-bi.html.]

 

Vừa dứt lời, chị dâu ba dẫn Điền Đan ôm hai bộ chăn đệm bước . Chắc là cũng thấy ba hỏi chuyện, vội vàng chạy buồng trong đặt chăn đệm xuống, cũng chằm chằm Lưu Đức Tín, chuẩn lắng .

 

“Tốt lắm chứ, trông , cao, tính cách cũng . Mai các chị đến sẽ .” Lưu Đức Tín chỉ đơn giản như , thỏa mãn lòng hóng chuyện của họ. Chị dâu ba kéo Điền Đan trải chăn đệm, vẫn thể thấy họ bắt đầu hỏi dồn dập.

 

“Thế thì , An cũng lớn tuổi , cũng là ông chú độc còn gì, tìm thì cứ mừng thầm .” Anh ba cũng hóng chuyện, nhưng đến mức như chị dâu ba, chỉ cảm thán một câu.

 

“Hừm, giỏi thì gặp An thẳng mặt .” Lưu Đức Tín liếc xéo ba một cái, .

 

“Có gì mà dám , trong làng ai mà chẳng , ông bà ngoại còn chẳng khỏi nhà nữa là, thím dâu cũng cãi với khác mấy bận . Ấy, đến hai cũng , hai họ bằng tuổi , nếu chuyển đến Tứ Cửu Thành, chắc cũng thiên hạ bàn tán .” Anh ba chột giải thích vài câu, chuyển sang chuyện hai.

 

Nói thì là thật, nhưng mà mặt Vương An thì thể , hồi nhỏ Vương An ít trêu chọc , nên một chút cũng dám trêu.

 

“Yên tâm , hai cũng tìm yêu , đợi các chị đến Tứ Cửu Thành, chắc với em cũng luôn , chỉ là sẽ về quê tổ chức tiệc cưới thôi.” Lưu Đức Tín cũng kể tin tức về hai cho ba, ít nhất là khi gặp chuyện phiếm trong làng, thể giúp hai giải thích một chút. Mặc dù hiệu quả thể là gần như , nhưng dù cũng hơn là gì.

 

“Thật , thế thì quá . Giờ thì bà nội và cũng yên lòng .” Anh ba tin hai yêu, trong lòng cũng vui mừng, cả nhà đều là quan hệ một vinh cùng vinh, một tổn cùng tổn, như một gia đình em bất hòa, chị em thuận.

 

“Vậy thế , chiều nay báo cho chị cả và chị hai, bảo họ qua đây một chuyến, tiện thể giúp tổ chức tiệc cưới, cũng bàn bạc luôn chuyện cùng Tứ Cửu Thành.” Anh ba nghĩ đến chuyện các chị gái đó, bàn với Lưu Đức Tín nên thông báo cho họ càng sớm càng . Dù thì kỳ nghỉ của Lưu Đức Tín cũng hạn.

 

 

Loading...