Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 397: Vương An muốn điều chỉnh công việc ---

Cập nhật lúc: 2025-10-03 14:11:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thế thì quá , ưng ý thì cứ , đừng để lỡ hối hận.” Vương Ngọc Anh tâm trạng nên trách mắng Vương An nhiều. Trước đây nếu Lưu Đức Nghĩa (thằng út) thấy kể với nhà, cả nhà cùng khuyên Vương An xem mặt, thì chắc vẫn còn chần chừ mãi.

 

“Hì hì, đúng là cảm ơn .” Vương An ngượng ngùng gãi đầu, .

 

“Mà , hai cái vấn đề khó nhằn của thằng út và cháu cứ thế mà giải quyết . lúc thằng út dẫn về, thấy cháu, tiện thể cũng xúc tiến luôn chuyện của cháu, đúng là duyên phận.” Bà cụ cũng tủm tỉm trêu chọc. Hai em họ tuổi tác xấp xỉ , đều chần chừ đến gần ba mươi tuổi, giờ cũng đồng thời giải quyết xong vấn đề cá nhân, là duyên phận cũng chẳng sai.

 

, tiên cứ đưa về nhà gặp mặt, định hôn, đợi về quê lễ.” Ở Tứ Cửu Thành bây giờ, thể chủ cho Vương An chính là cô ruột của , Vương Ngọc Anh. Tổ chức lễ cưới thì chắc chắn phù hợp, nhưng định hôn thì vẫn . Điều Vương Ngọc Anh lúc là định hôn cho cả thằng út và đứa cháu trai thứ hai, như bà mới thật sự yên tâm. Ngay lúc , việc định hôn vẫn tính ràng buộc lớn.

 

“Vâng, cháu chuyện với Xuân Hoa , thời gian cháu sẽ điều chỉnh công việc, định .” Vương An bớt ngượng ngùng hơn, đáp.

 

“Chuyện gì ? Đội trưởng Dương định điều ?” Lưu Đức Tín Vương An sắp điều chuyển công tác, chút ngạc nhiên hỏi. Vốn dĩ còn nghĩ Vương An thể sẽ theo lão Dương ở Nhà máy Cán thép Lâu Thị, giữ chức vụ tại phòng bảo vệ phụ trách an ninh nhà máy, ngờ đột nhiên sự điều chuyển.

 

“Ừm, bây giờ tình hình định, nhiệm vụ bảo vệ nhà máy của chúng coi như thành. Hiện tại, chúng đang dần rút khỏi nhà máy cán thép, chờ cấp sắp xếp.” Vương An gật đầu, giải thích đơn giản vài câu.

 

Lưu Đức Tín lúc mới hiểu , phòng bảo vệ mà nghĩ đây quả thực là đúng chuyên môn, chỉ là thời cơ tới. Bây giờ vẫn giải phóng quốc, các xí nghiệp nhà máy và mỏ của phe Lam đây quốc hữu hóa, còn các xí nghiệp tư nhân vẫn giữ . Phải đợi công tư hợp doanh, nhà máy cán thép mới thành lập đơn vị bảo vệ.

Mèo Dịch Truyện

 

“Vậy chính sách cấp thế nào?” Lưu Đức Tín chút tò mò hỏi, dù An tuy theo lão Dương từ hệ thống công nghiệp quân sự đến, nhưng là từ quân đội , nhiệm vụ cảnh vệ. Bây giờ theo đến Tứ Cửu Thành, thể trực tiếp cho về đơn vị cũ , như thì về Bảo Châu . Với tình hình Tứ Cửu Thành đang thiếu như hiện tại, các lựa chọn đưa khả năng cao đều ở Tứ Cửu Thành.

 

“Đối với đợt như chúng , đại khái ba lựa chọn. Một là trở về đơn vị cũ, hiện giờ Nam tiến giải phóng quốc cần ; hai là hệ thống công an địa phương, mức độ tăng ca của mấy thiếu , chắc là về mảng an ninh công nghiệp; cuối cùng là đến bộ phận công nghiệp của ủy ban quân quản.” Vương An kể chi tiết chính sách mà cấp thông báo cho họ, cũng là góp ý giúp.

 

Lựa chọn đầu tiên lẽ liên quan đến An, khi đến Tứ Cửu Thành, tham gia đơn vị tái thiết của quân khu ở Bảo Châu, mạnh hơn đại đội huyện là bao, đó chuyển thành đơn vị đồn trú tại chỗ, trong hàng ngũ quân đội Nam tiến.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-397-vuong-an-muon-dieu-chinh-cong-viec.html.]

 

Hai lựa chọn còn hiện giờ cũng chẳng thấy khác biệt gì lớn, dù cũng cán bộ kỹ thuật quản lý, về bản chất vẫn là phụ trách cảnh vệ, hai lựa chọn chỉ khác bộ phận, tính chất công việc chắc cũng tương tự.

 

“Anh tính thế nào? Lựa chọn đầu tiên liên quan đến , hai cái cũng tương tự, nếu về hệ thống công an cũng , hai em thành đồng nghiệp.” Lưu Đức Tín hỏi ngược Vương An, chuyện quyết định con đường phát triển đời như , nhất vẫn nên tự quyết định.

 

cũng nghĩ kỹ. Tính chất nhiệm vụ thì đúng là gần giống , chỉ khác là một bên là hệ thống công an, một bên là ủy ban quân quản.” Vương An cũng chút mơ hồ lắc đầu, tuy học nhưng hiểu nhiều về những chuyện .

 

“Lão Dương chắc là bộ phận công nghiệp của ủy ban quân quản nhỉ? Không rủ cùng ?” Lưu Đức Tín đoán mò một phen, nếu đoán sai thì cái đội trưởng Dương thể là sẽ tiếp quản nhà máy cán thép . Vậy thì ông chắc chắn sẽ đến hệ thống công an, từ bỏ những gì tích lũy trong lĩnh vực công nghiệp quân sự. Hiện tại, tiếp xúc vài với lão Dương vẫn thấy vấn đề gì, lẽ đợi khi nắm giữ một nhà máy lớn đủ lâu, ông mới biến chất thành cái dạng 'mọc vảy rồng' . Dù thì trong mắt Lưu Đức Tín, bất kể là giám đốc Dương giám đốc Lý, chỉ khác về phong cách việc, bản chất đều là một loại . Miệng vì nhân dân phục vụ, nhưng thực chất là vì quyền lực trong tay.

 

“Ừm, ông quyết định bộ phận công nghiệp của ủy ban quân quản , cũng coi như là nghề cũ. Hôm qua ông chuyện với , hỏi thăm ý định của , ý tứ thì là theo ông cùng.” Vương An liếc Lưu Đức Tín một cái, quả nhiên Lưu Đức Tín đoán trúng.

 

“Từ Bảo Châu theo ông nhà máy quân sự cấp thôn, lão Dương hiểu , chắc chắn là đưa của theo.” Lưu Đức Tín bất ngờ với lựa chọn của lão Dương, phe phái sẽ bao giờ biến mất, những đồng chí năng lực và nhân phẩm khá như Vương An, chắc chắn sẽ lôi kéo của . Dưới trướng đáng tin cậy, quyền lực trong tay mới thể thực thi suôn sẻ, việc mới hiệu quả. Bằng thì đó sẽ là quyền lực vô hiệu.

 

, cùng việc hơn hai năm , cũng khá hợp .” Vương An thở dài một , đặt đũa xuống. Mọi cũng ăn gần xong , chỉ là hai chuyện chính sự nên dậy dọn bàn, sợ gián đoạn câu chuyện của họ.

 

“Nhìn thế , chắc cũng lão Dương thuyết phục , thì cứ theo ông thôi. Đến bộ phận mới, quen che chở, thích nghi sẽ nhanh hơn nhiều, những chuyện khác cần nghĩ quá nhiều.” Lưu Đức Tín thể thấy Vương An thực lão Dương cho lay động , sở dĩ quyết định, lẽ cũng liên quan đến bên . Dù thì hệ thống công an, em họ ở cùng chăm sóc cũng , bắt đầu suy nghĩ đến chuyện trái pháp luật vì tư lợi , hiện tại mức độ trong sạch của tổ chức vẫn khá . Trước đây Lưu Đức Tín đùa là bảo đến cục công an, ngờ An thật sự ghi nhớ trong lòng. Lão Dương ít nhất cũng từng là giám đốc của một nhà máy vạn , năng lực và bối cảnh đều thể thiếu, cho dù quét dọn, thì đó cũng là chuyện của hai mươi năm , cần lo nghĩ. Phòng bảo vệ coi là một lực lượng độc lập với hệ thống quản lý nhà máy, sẽ ảnh hưởng quá lớn.

 

“Ừm, hợp tác quen , chút chuyển chỗ.” Vương An chút ngượng ngùng gãi đầu .

 

“Có gì , chọn thì cứ thôi, lão Dương quý mến là chuyện . Cho dù hệ thống công an, chắc gì hai em chung một chỗ, chi bằng cứ theo ông .”

 

 

Loading...