Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 247: Che mắt thiên hạ ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 07:42:59
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Điền Hoài Trung từ lúc lấy cớ nhà vệ sinh nâng cao cảnh giác. Đặc biệt là đối phương còn cử theo, danh nghĩa là chăm sóc, thực chất là giám sát, và cũng thể là sát thủ. Khi nhà vệ sinh, thấy khu vực dọn trống, cơ bản xác nhận đối phương tay ở đây. Lúc Lưu Đức Tín với một khuôn mặt xa lạ, trong trang phục đặc vụ, còn trao đổi ánh mắt với vệ sĩ, Điền Hoài Trung chuẩn thứ, kể cả hy sinh. Chỉ là, giọng quen thuộc vang lên bên tai khiến đưa lựa chọn đúng đắn trong chớp nhoáng.

 

“Được , .”

 

Đợi Điền Hoài Trung ngã xuống đất theo sắp xếp, Lưu Đức Tín liền gọi vệ sĩ đang chắn cửa, ánh mắt vẫn dán đây, trong.

 

Mèo Dịch Truyện

“Huynh , cần kiểm tra một chút, yêu cầu nhiệm vụ, đắc tội .” Vệ sĩ Điền Hoài Trung đất đầy máu, mở miệng giải thích.

 

Máu thì đơn giản, trong gian của Lưu Đức Tín đầy gia súc, tùy tiện g.i.ế.c một con là m.á.u ngay.

 

“Hiểu , nhanh lên một chút, t.h.i t.h.ể còn nhanh chóng xử lý, thể để lộ ngoài.” Lưu Đức Tín gật đầu đồng ý, nhưng giục nhanh chóng thành, trong bóng tối thì chuẩn sẵn sàng tay. Một khi phát hiện, sẽ lập tức tay hạ gục , đó để chú Điền quần áo đặc vụ, tranh thủ cùng trộn thoát ngoài.

 

“May mà chuẩn .” Nhìn vệ sĩ đưa tay thăm dò thở qua mũi, sờ động mạch cảnh, Lưu Đức Tín thầm mừng, nãy lúc ngã xuống đất, tiện tay đ.á.n.h ngất chú Điền.

 

“Được , nhanh chụp ảnh gửi cho tiểu thư, xử lý t.h.i t.h.ể ngay.”

 

Thấy kiểm tra xong, Lưu Đức Tín giục nhanh chóng chụp . Trước đó thấy xách một cái túi , lấy từ đặc vụ nào. Lưu Đức Tín quen thuộc, đó chính là chiếc máy ảnh mà thường dùng, chắc là để chụp ảnh nộp cho cấp . Sở dĩ giục vệ sĩ nhanh chóng thực hiện bước tiếp theo là để đề phòng gã khi quan sát xong các dấu hiệu sinh tồn, dùng kích thích vật lý để kiểm tra, như chú Điền sẽ chịu tội. Các phương pháp kiểm tra thường dùng chiến trường đều thô bạo, đàn ông thì đá hạ bộ, phụ nữ thì dẫm lên ngực, thông qua kiểm tra đau đớn cực độ để gây phản ứng bản năng của cơ thể. Cái còn đỡ, nếu đối phương bổ thêm d.a.o hoặc b.ắ.n thêm s.ú.n.g thì thể giả vờ nữa.

 

Vệ sĩ cũng phản đối, trực tiếp lấy máy ảnh từ trong túi , chụp vài tấm từ các góc độ khác . Mặc dù nhận khuôn mặt cải trang của Lưu Đức Tín, nhưng vốn dĩ hành động là điều động nhân sự từ các hệ thống khác , còn nhắc đến chuyện máy ảnh, nên cũng gì nghi ngờ.

 

“Huynh , vén áo , chụp vết thương.” Vệ sĩ chụp một vòng, cảm thấy đủ, đưa yêu cầu mới.

 

“Chết tiệt, mày đúng là lắm chuyện thật đấy!” Lưu Đức Tín thầm mắng trong lòng, nếu chuẩn , thì thật sự sẽ mày khó .

 

Lúc đ.á.n.h ngất chú Điền và bôi m.á.u lên , Lưu Đức Tín trong một miếng da heo lớn, dùng d.a.o rạch một đường, trông m.á.u thịt be bét, với độ phân giải của máy ảnh bây giờ, tuyệt đối thể . Dù thì cũng chỉ dùng ống kính máy ảnh để , hơn nữa Lưu Đức Tín cũng sẽ vén bộ áo , chỉ cần hé một khe nhỏ ở chỗ vết thương là . Lấy cớ đơn giản, để tiện xử lý t.h.i t.h.ể .

 

“Đức ca, trong đó ? Ê, chào , phiền giúp gọi chồng , .”

 

“Mau cút , trong đó cô tìm .”

 

“Các cái gì? Chồng mới nhà vệ sinh, ? Anh đây chắn gì.”

 

đó, chúng dùng nhà vệ sinh, các bá đạo thế?”

 

Tiếng ồn ào từ bên ngoài vọng , Lưu Đức Tín là chị Đan đang tìm cớ, kích động cảm xúc của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-247-che-mat-thien-ha.html.]

 

“Được , nhanh lên , lát nữa ngăn thì phiền phức lắm.” Lưu Đức Tín mượn cớ đó, vạch áo để lộ phần vết thương, giục vệ sĩ nhanh chóng thành công việc.

 

Vệ sĩ cũng tình hình khẩn cấp, nhanh chóng chụp mấy tấm, đó lập tức cất máy ảnh, chuẩn ngoài.

 

“Được , chuyện bên chúng xử lý, để bên ngoài giúp một .” Thấy vệ sĩ định gì đó, Lưu Đức Tín trực tiếp đưa yêu cầu. Chỉ để và Liễu Như Ti một rời , thì bên mới tiện thành nhiệm vụ hơn.

 

“Thưa ngài, xin hỏi cần gì?” Vệ sĩ ngoài, gọi là một quen, em thiết của Kim Hải, Thiết Lâm. May mà Lưu Đức Tín nhiều cơ hội đối mặt với , cộng thêm cải trang, cũng vệ sĩ gì, khiến tưởng là sĩ quan, nhiều yếu tố tổng hòa , Thiết Lâm chú ý đến Lưu Đức Tín, chỉ sự phấn khích lập công.

 

“Giúp khiêng ngoài, cứ là phát bệnh cấp tính, đừng để ai thấy.” Lưu Đức Tín phủ một tấm vải trắng lên chú Điền, cũng đ.á.n.h thức từ trạng thái hôn mê, trực tiếp gọi Thiết Lâm đến khiêng .

 

“Vâng, thưa ngài.” Thiết Lâm tràn đầy hăng hái, chủ động khiêng chân chú Điền, lùi về phía cửa, miệng vẫn ngừng hô hoán, “Mọi tránh một chút, bệnh nhân phát bệnh , đừng chắn đường mà rước xui xẻo nhé.”

 

“Cái gì? Có chồng ? Đức ca!” Diễn xuất của chị Đan bắt đầu lên cao trào, khiến sống lưng Lưu Đức Tín bắt đầu lạnh toát.

 

“Cô chủ, mau tránh , đây là một ông lão, chồng cô chắc ngoài ga chờ , đừng phí thời gian ở đây nữa.”

 

“Ồ ồ, cảm ơn , ngoài ngay đây.” Chị Đan và Lưu Đức Tín trao đổi ánh mắt, đó giả vờ vội vã ngoài, đám đông ồn ào xung quanh cũng lập tức tản , sợ dính thứ gì bẩn thỉu.

 

Lưu Đức Tín và Thiết Lâm khiêng chú Điền, về phía nơi đỗ xe ở nhà ga, tìm một chiếc xe ba gác, đặt chú Điền phủ vải trắng thùng xe.

 

“Anh tìm lấy chìa khóa, cùng xử lý thi thể.”

 

“Thưa ngài cứ yên tâm!”

 

Đợi Thiết Lâm lấy chìa khóa đến, Lưu Đức Tín vỗ vai , gọi phía , khởi động xe rời khỏi nhà ga, chạy về phía ngoại ô thành phố.

 

Đáng lẽ nơi hỏa táng gần nhất là lò hỏa táng nhà tù Kinh Sư thuộc Cục Tư pháp, nhưng vì lý do bảo mật, nếu đến nhà tù Kinh Sư, sẽ cần đủ loại giấy thông hành và lệnh mới thể sử dụng, điều sẽ để dấu vết, dễ bại lộ. Vì , vệ sĩ là chùa Quảng Nguyên ở ngoại ô thành phố, để bất kỳ manh mối chính thức nào.

 

Khi khỏi thành, Lưu Đức Tín bảo Thiết Lâm dựa phận của để lách qua kiểm tra, “Nhớ kỹ, để họ kiểm tra, nếu công lao thể biến thành án tử đấy, hiểu ?”

 

“Rõ, thưa ngài, ngay.” Thiết Lâm hớn hở chạy giao thiệp với cổng thành, một lát liền chạy về báo tin thể khỏi thành .

 

“Anh ở đây canh chừng, xem ai hành động bất thường , đợi cùng về báo cáo.” Lưu Đức Tín tìm một cái cớ, để Thiết Lâm ở cổng thành, còn thì lái xe thẳng đến chùa Quảng Nguyên. Thiết Lâm cũng nghi ngờ gì, vốn dĩ là thành viên cốt cán, đột nhiên cơ hội tham gia nhiệm vụ cơ mật, tuyệt đối là một trăm phần trăm tuân thủ mệnh lệnh.

 

 

Loading...