Xuyên Về Niên Đại 1944: Tôi Có Không Gian Tích Trữ Trồng Trọt - Chương 217: Giải cứu, tôi có một ý tưởng ---

Cập nhật lúc: 2025-10-02 00:41:14
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Lưu Đức Tín lợi dụng màn đêm, từ một bên tiếp cận mép chiếc xe cuối cùng, đưa tay bám thành xe đu lên. Trong lúc xe đang chạy, nhanh chóng nhảy lên nóc thùng xe rạp xuống. May mắn là tài xế lúc nào cũng chú ý đến gương chiếu hậu, và loạt hành động diễn liên tục chỉ trong chớp mắt, đoàn xe phát hiện.

 

“Này, Lão Vương, thấy động tĩnh gì bên ngoài ?”

 

“Nói vớ vẩn, lái xe giữa đêm khuya, đường thì lởm chởm thế , xóc nảy gây tiếng động chẳng bình thường ?”

 

“Nói cũng , nhưng giống tiếng xóc nảy lắm…”

 

“Anh lắm chuyện thế gì, yên phận chợp mắt một lát ?”

 

đấy, cái gì chứ, lẽ nào bên ngoài là bọn Hồng phỉ thì mới vui ?”

 

“Phỉ phỉ phỉ! Mau im mồm cho tao! Có chuyện hả?!”

 

“Cái miệng quạ đen của mày!”

 

“Nhìn từng đứa chúng mày sợ đến cái bộ dạng hèn nhát , nếu chúng nó dám đến, khẩu s.ú.n.g trong tay tao cũng đồ bỏ .”

 

“Làm gì? Đồ ăn mặn ? Anh còn dám xông lên đ.á.n.h với bọn chúng ?”

 

“Tao một bước xông lên, giương s.ú.n.g trường…”

 

“Thế nào, liều một phen ?”

 

“Rụp một cái quỳ xuống đó, hai tay giơ s.ú.n.g lên quá đầu, một câu ‘Bát gia tha mạng’, xem dám động tao .”

 

“Ha ha ha, Tôn Lại Tử, chiêu hữu hiệu đấy, Bát gia tuyệt đối sẽ động mày.”

 

, thằng ch.ó c.h.ế.t nhà mày bình thường ít luyện chiêu đúng ?”

 

Tiếp đó là một tràng c.h.ử.i rủa và tiếng đùa ầm ĩ.

 

Lưu Đức Tín rạp nóc xe, đám bên nhảm. Một lũ lính già dạn dày kinh nghiệm, thảo nào vẫn sống sót đến giờ mà c.h.ế.t chiến trường.

 

Đoàn xe vẫn ngừng tiến lên, trong thùng xe còn vọng tiếng ngáy. Lưu Đức Tín luôn quan sát môi trường xung quanh, dựa sự đổi của lộ trình mà suy đoán, lẽ là đang về phía sân bay Nam Uyển.

 

Nói như , những áp giải hẳn là quan trọng, khả năng cao là sẽ đưa đến phủ Ứng Thiên ở Nam Trực Lệ.

 

Lưu Đức Tín hề , nếu đó đại náo sân bay, càn quét bộ tài sản khiến máy bay thể và cũng dám cất hạ cánh bình thường, thì mấy áp giải hôm nay sớm vận đến phủ Ứng Thiên để chịu hình .

 

“Ra tay ở đây?” Não Lưu Đức Tín nhanh.

 

Có hai lựa chọn là đường và ở sân bay, mỗi nơi đều ưu nhược điểm riêng.

 

Suy tính , cuối cùng Lưu Đức Tín quyết định tay ở sân bay, cố gắng để kẻ địch phát hiện muộn hơn một chút, đó xem liệu thể lợi dụng lúc xe tải áp giải về báo cáo để lẻn nhà tù cứu .

 

Sau khi quyết định phương án, Lưu Đức Tín bắt đầu suy tính các chi tiết hành động tiếp theo, lúc cũng gần đến sân bay .

 

Chắc chắn thể tiếp tục nán nóc xe nữa, bây giờ sân bay canh gác nghiêm ngặt, đèn pha chiếu sáng liên tục, các trạm gác cũng tinh nhuệ hơn nhiều so với các đơn vị khác. Lưu Đức Tín tìm một chỗ kín đáo nhảy xuống xe tải, đó khom lưng lệch khỏi quỹ đạo di chuyển của đoàn xe, nhanh chóng lao về phía sân bay.

 

Trong lúc đoàn xe chờ kiểm tra để , Lưu Đức Tín cũng theo đến khu vực xung quanh sân bay, thông qua quét nhanh chóng xác định kẽ hở kiểm tra để đột nhập bên trong sân bay.

 

“Mẹ nó, chút khó khăn đây.” Lưu Đức Tín đ.á.n.h giá xung quanh, khỏi cảm thấy đau đầu.

 

Mèo Dịch Truyện

Trên sân đỗ một chiếc máy bay vận tải C-47 do Mỹ sản xuất đang đậu, cửa khoang phía bên trái mở lên, chờ đợi lên. Tuy nhiên, xung quanh trống trải, một sống sờ sờ đột phá qua đó thì quá mức nổi bật.

 

“Chiếc máy bay tải trọng tối đa hình như là 28 , tổ bay 4-6 , phe 5 , cấu hình áp giải ước tính 10-15 , thể xác định là bộ nhân viên chiếc xe tải giữa, trừ tài xế, đều lên máy bay.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-nien-dai-1944-toi-co-khong-gian-tich-tru-trong-trot/chuong-217-giai-cuu-toi-co-mot-y-tuong.html.]

 

Lưu Đức Tín xác nhận khi quét đó, 15 nhân viên áp giải bên trong, xem họ coi trọng các đồng chí bắt, thì cố gắng trộn để cứu .

 

Anh lục soát một lượt trong gian, cuối cùng cũng tìm thấy thứ hữu ích: bộ quân phục của một thiếu tá trướng đại đội trưởng, tất cả đều thu trong các chiến dịch càn quét, giữ là để dùng khi cần ngụy trang.

 

Lưu Đức Tín nhanh chóng đồ, đó cẩn thận hóa trang khuôn mặt, nhét thêm hai cục bông má để trông khác xa so với ban đầu.

 

Sau khi chuẩn xong, Lưu Đức Tín thản nhiên như chuyện gì xảy , về phía cửa máy bay, chờ hành khách lên, đồng thời âm thầm sẵn sàng để chuồn bất cứ lúc nào.

 

“Mau , mau , còn chờ về ngủ nữa.”

 

Binh lính từ hai chiếc xe xuống, vây quanh cửa khoang để cảnh giới. Nhân viên áp giải ở giữa đẩy năm đồng chí của lên máy bay.

 

Lưu Đức Tín chắp tay lưng, đường hoàng ở cửa khoang, đoàn tiến đến.

 

Sân bay tưởng từ nhà tù đến, nhà tù tưởng của sân bay, thấy mặt đều chào, hề nghi ngờ.

 

Sau khi tất cả lên máy bay, lính canh bắt đầu rút về xe. Trong khoang, nhân viên áp giải cố định năm ở giữa, đó xuống hai bên và tự cố định .

 

lúc bọn họ cúi đầu bận rộn cố định, Lưu Đức Tín lợi dụng hình che chắn, lượt tiếp cận và đ.á.n.h ngất từng . Hai cuối cùng tuy phát hiện điều bất thường, định la lớn, nhưng trong tiếng gầm rú dữ dội của động cơ, tiếng kêu của họ vô tác dụng.

 

Năm ở giữa cũng nhận , ánh mắt họ lóe lên tia sáng kích động.

 

Lưu Đức Tín vội vàng tiến lên, dùng chìa khóa còng tìm nhân viên áp giải, mở còng cho cả năm , đó chỉ những đ.á.n.h ngất kẹt ở giữa, hiệu cho các đồng chí quần áo của họ.

 

“Cơ thể thể bình thường ?”

 

Lưu Đức Tín hiệu bằng khẩu hình cho năm , dù tất cả đều chịu tra tấn dã man, dáng chắc chắn sẽ biến dạng, dễ nhận .

 

Năm hiểu ý Lưu Đức Tín, vỗ n.g.ự.c hiệu thành vấn đề, đồng thời che những vết tích mặt, cố gắng để lộ rõ.

 

Ý chí sắt đá suông.

 

Những đồng chí chịu đựng tra tấn khắc nghiệt của địch, cuối cùng dũng hy sinh, tuyệt đối xứng đáng với sự kiểm nghiệm của lịch sử và nhân dân.

 

Lưu Đức Tín chỉ cửa khoang, bảo họ bắt đầu từ từ ngoài, coi như là để thích nghi và phục hồi dáng . Còn thì về phía , gọi phi hành đoàn đến, bảo họ thể đến đóng cửa khoang .

 

Sau khi phi hành đoàn đến, họ lướt qua những đang tựa hai bên, thấy cả thường phục và tù phục lẫn lộn, cũng kỹ, dù nhiệm vụ của họ chỉ là lái máy bay.

 

Lưu Đức Tín nhanh chóng dẫn năm xuống máy bay và rời xa, về phía những chiếc xe tải đậu giữa sân.

 

Ba chiếc xe vẫn đậu nguyên tại chỗ, đợi máy bay cất cánh mới về, tạo cơ hội cho mấy họ.

 

“Mấy đồng chí, ai lái xe ?”

 

Lưu Đức Tín đưa năm lên thùng xe, bản cũng trèo lên, xong hạ giọng hỏi.

 

.”

 

cũng .”

 

Thật lợi hại, trong năm ba lái xe, nhưng một thương khá nặng, e rằng thể dùng sức lái .

 

“Vậy thì hai đồng chí nhé, nghĩ thế …”

 

Tiếng máy bay cất cánh xa dần, đoàn xe cũng bắt đầu về, Lưu Đức Tín kế hoạch của cho các đồng chí.

 

 

Loading...