Xuyên Về Làm Cô Nương Bất Khả Chiến Bại - Chương 613

Cập nhật lúc: 2025-10-02 01:09:14
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Kể cả khi hai đối diện chính là song ruột thịt của , y cũng hề ý định ban cho họ nửa lời ý .

“Ta rõ, các ngươi chuyện giữa và Tương nha đầu, thấy Lê Ký Tửu Lầu mà sinh lòng tham lam, bấy giờ mới chợt nhớ đến tồn tại của đứa nhi tử . Đáng tiếc, chúng sớm ký văn khế đoạn tuyệt quan hệ, từ nay và các ngươi còn chút ràng buộc nào nữa.”

Thấy Ngũ Đại Khuê mặt mày tía bừng, hiển lộ vẻ toan cất lời lăng mạ, Ngũ Thừa Phong chỉ khẽ nhạt, thản nhiên tiến tới gần thêm vài bước. Hành động đó khiến gã kinh hãi đến mức lùi hẳn bên trong nhà, tựa khung cửa mới miễn cưỡng trụ vững .

“Ngươi!”

“Ngũ Đại Chưởng Quầy vững vàng một chút. Nếu sơ sẩy ngã gãy xương, e rằng dưỡng thương mười ngày nửa tháng, khi đó tiệm vải e rằng sẽ cho ngươi thời gian nghỉ ngơi .”

Hai mắt Ngũ Đại Khuê giật giật, cuối cùng mới nhận chút kiêng dè đối với tiểu nhi tử.

Tiểu tử vẫn khắc ghi mối thù cũ, lòng sắt đá đến mức dám tay với chính phụ . Hiển nhiên, chiêu bài tình mất hiệu lực.

Hơn nữa, lời Ngũ Thừa Phong giống như trò đùa. Lỡ như thật sự chọc giận Ngũ Thừa Phong, khiến bản thương tổn, e rằng tiệm vải bên sẽ dành thời gian cho tịnh dưỡng.

“Hơn nữa, sẽ rõ thêm một chuyện: Ta quyết ở rể tại Lê gia. Cho nên, chớ mơ tưởng dùng cái danh phụ mẫu mà tới chiếm đoạt lợi lộc. Phụ nhân xuất giá tòng phu, còn nam nhân như khi ở rể, chính là tòng thê. Nếu thật sự thành với Tường nha đầu, sẽ là của Lê gia, triệt để đoạn tuyệt quan hệ với Ngũ gia các ngươi.”

Kiều thị: “...”

Không chỉ phu thê Ngũ Đại Khuê, kể cả đám tiêu cục của Ngũ Thừa Phong đang chờ ở ven đường cũng mấy lời của cho kinh ngạc tựa như sét đ.á.n.h ngang tai.

Đường đường là nam tử hán, chuyện ở rể nhẹ nhàng như thể đang chuyện ăn uống thường ngày.

Với nam nhân, ở rể là việc đại kỵ, là chuyện mất hết thể diện. Không chỉ nhi nữ theo họ nhà gái, mà nếu nhà gái cường thế, nam nhân còn chịu sự đ.á.n.h mắng, sỉ nhục từ bên .

Chính bởi , ai ngờ Ngũ Thừa Phong chọn ở rể. Rõ ràng tiêu sư kiếm ít bạc, dung mạo cũng tuấn bất phàm... Thật sự khiến khó hiểu lý do vì nảy sinh ý nghĩ .

Phu thê Ngũ Đại Khuê giận dữ tới mức mặt mũi trắng bệch. Việc ở rể khác nào tự bôi tro trát trấu mặt Ngũ gia?

Mai nếu trong thôn tin, chắc chắn sẽ lưng mà chỉ trích, còn chẳng sẽ thêu dệt nên những câu chuyện lâm ly bi đát đến nhường nào.

“Tuyệt đối ở rể! Càng đoạn tuyệt quan hệ! Ngươi mất mặt tổ tông!”

“Chuyện là quyết định của , lời các ngươi vô ích thôi.”

Ngũ Thừa Phong sớm còn là tiểu oa nhi im lặng chịu đựng sự hành hạ nữa. Giờ đây, tự kiếm của cải, cuộc sống tự do tự tại, ai thể xen quyết định của .

“Ngũ Đại Chưởng Quầy, hôm nay, lời cần rõ. Các ngươi chớ bén mảng tới quấy rầy Lê gia. Nếu phát hiện các ngươi thành thật, chỉ còn cách 'sắp xếp' cho ngươi an phận ở nhà 'tịnh dưỡng' mà thôi.

Chớ hỏi tịnh dưỡng bao lâu, việc khó lắm. Mấy năm nay lăn lộn ở tiêu cục, học ít bản lĩnh .”

Hắn đột nhiên hạ thấp giọng, chỉ đủ để Kiều thị và Ngũ Đại Khuê thấy.

“Bảo đảm chuyện , đều sẽ giống như một sự cố ngoài ý .”

Phu thê Ngũ Đại Khuê: “...”

Đột nhiên bọn họ cảm thấy lạnh .

Ngũ Đại Khuê cảm thấy cánh tay bẻ ban nãy nhói đau. Mãi cho đến khi khuất bóng nơi đầu ngõ, phu thê bọn họ mới lấy tinh thần.

“Đại Khuê... Lão Tứ ...”

“Câm miệng! Về nhắc tới nữa! Đều tại ngươi sinh cái đồ Tang Môn Tinh (ngôi chổi) ! là sai lầm trời giáng!”

Ngũ Đại Khuê phun một ngụm nước bọt, oán hận bước phủ.

Đã kiếm chút lợi lộc nào, còn nhi tử đ.á.n.h một trận, lúc về còn uy h.i.ế.p một trận, quả thực khiến tức giận đến mức phát điên.

Nếu nể mặt Kiều thị sinh cho vài nhi nữ, vài năm nay cũng gây khúc mắc gì quá lớn, sớm đuổi thẳng cổ phụ nhân .

Hoàn chính văn 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-lam-co-nuong-bat-kha-chien-bai/chuong-613.html.]

Kiều thị bản suýt chút nữa trượng phu giận lây mà đuổi , nhưng bà vốn sắc mặt mà đoán ý. Biết rõ tâm tình trượng phu lúc đang cực kỳ tồi tệ, đặc biệt là đầu đuôi câu chuyện do một tay gây , đương nhiên bà càng cẩn thận hầu hạ hơn nữa.

Phu nhân cẩn trọng chặt chẽ, nhưng tiểu càng thêm kiêu ngạo ương ngạnh. Dẫn tới trong nhà họ, ngoại trừ tiếng trẻ con mới sinh ồn ĩ mỗi ngày, tiếng phụ nhân cãi vã, thường còn tiếng những đứa con trưởng thành gây chuyện ầm ĩ. Cơ hồ chẳng một ngày nào yên .

Ngũ Thừa Phong âm thầm theo dõi hai ngày, phát hiện Ngũ Đại Khuê thực sự an phận, còn ý định tới Lê Ký gây phiền phức, lúc mới yên lòng.

Hắn lập tức trở về thu xếp bộ tài sản tích trữ của , mang tất cả tới Lê Ký.

Tuy tiền nhiều bằng Lê Tường kiếm , nhưng mỗi một đồng đều là tiền lăn lộn gió sương, liều mạng tính mạng mà . Tích lũy lâu như , sơ sơ cũng vài trăm ngân bối.

Số tiền dư dả để cưới thê tử, an sống qua ngày.

“Tứ Oa, ngươi thật sự suy nghĩ kỹ càng ? Muốn ở rể Lê gia ?”

“Đã nghĩ kỹ !”

“...”

Lê Giang thấy đống ngân bối chất đống , quả thực chấn động, nhưng vì lượng bạc nhiều mà là vì tình cảm Tứ Oa dành cho nữ nhi nhà .

Tứ Oa thể dâng hiến bộ tài sản bao năm tích cóp tay nữ nhi . Việc hề liên quan tới chuyện nữ nhi nhà kiếm tiền . Hai vấn đề đó vốn dĩ khác một trời một vực.

Vị hài tử vốn chứng kiến từ thuở nhỏ đến lúc trưởng thành, thêm thời gian dài ở chung trong thành, Lê Giang hiểu rõ phẩm tính của đối phương đến tận tường.

Bởi , ngoại trừ công việc hiểm nguy , về bất cứ phương diện nào, Lê Giang cũng đều hết mực hài lòng. Hắn đưa mắt thê tử bên cạnh, lấy ánh mắt dò hỏi ý kiến của bà.

Quan thị khẽ gật đầu.

ưng ý hài tử Tứ Oa . Quan trọng hơn, bà nhận thấy nữ nhi nhà cũng lòng . Mấy ngày , bà từng lén hỏi, và nhận lời hồi đáp xác thực từ ái nữ.

Gia cảnh hôm nay sung túc như đều nhờ công lao của nữ nhi, chuyện hôn sự tự nhiên lấy tâm nguyện của nàng căn bản.

Lê Giang phu thê còn chút khúc mắc, Ngũ Đại Khuê bên cũng gây thêm rắc rối, hai lập tức gật đầu đồng ý mối duyên ở rể .

“Ngươi cứ mang tiền về , qua cửa mà… khụ… Cứ giữ lấy … Để của hồi môn.”

Nói tới chuyện của hồi môn, mặt ba đều chút ngượng nghịu. Vẫn là Quan thị hiền, lên tiếng : “Thôi , cứ mang tiền lên lầu khóa , lát nữa Tứ Oa trở về thì lấy . Tứ Oa , ngươi hậu viện gặp Tường Nhi , nàng nhắc tới ngươi mấy ngày nay .”

Được nhạc mẫu tương lai chấp thuận, Ngũ Thừa Phong mừng rỡ khôn nguôi, thiếu chút nữa kìm mà nhảy cẫng lên. Hắn chỉ sợ để ấn tượng chín chắn trong lòng phụ mẫu của thương, nên mới cố nhẫn nhịn mãi, đến khi tới cửa mới bắt đầu cất bước nhanh hơn.

Từ tửu lầu chạy đến hậu viện chỉ mất vài thở ngắn ngủi, thế nhưng trong khoảnh khắc ngắn ngủi , trong đầu như đèn kéo quân, lượt hiện lên từng hình ảnh từ lúc quen đến khi cận với Tương nha đầu.

Điều khiến khắc cốt ghi tâm nhất, kể đến trong nhà đ.á.n.h mắng đúng ngày sinh nhật, đó Tương nha đầu tự tay cho một chén mỡ cua trộn cơm ấm áp.

Mọi đau đớn trong lòng đều mùi hương lan tỏa trong gian phòng bếp phủ đầy bóng tối xua tan sạch sẽ, chỉ còn sự an bình cùng cảm giác ấm áp lấp đầy cái bụng, khiến xúc cảm uất nghẹn bao năm hít thở thông cũng trút sạch trong một thở nhẹ nhõm.

Cũng chính từ ngày hôm , mới bắt đầu chân chính lưu tâm đến Tương nha đầu.

“Tứ ca, đang nghĩ gì ? Sao cứ ngây ngốc ở ngoài ? Mau mau ăn cơm.”

Lê Tường cong cong hàng mi ngay mặt Ngũ Thừa Phong, nàng tinh nghịch chọc chọc vai , kéo gian phòng bếp.

“Nghe A Thất nửa canh giờ tới nơi , nhưng vẫn luôn ở lầu bàn chuyện cùng phụ và mẫu . Chắc dùng cơm nhỉ? Đây là mỡ cua, từ chỗ cua lông mua hôm qua đó, trộn cho một chén nhé……”

Nàng vẫn còn định gì đó, nhưng Ngũ Thừa Phong bên cạnh kìm mà vươn tay kéo nàng ôm chặt lòng, ánh mắt ngập tràn tình yêu thương nồng nhiệt.

“Nha đầu, Đại Giang thúc đồng ý hôn sự của chúng .”

Cuối cùng, cũng một gia đình trọn vẹn của riêng .

Một mái ấm ấm áp đủ đầy, cùng với thương yêu và trân quý nhất đời !

[Chính văn ]

Loading...