Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 78
Cập nhật lúc: 2024-11-01 20:13:14
Lượt xem: 118
“Tướng quân —— Ơ, Hồng Lăng sao ngươi lại ở chỗ này?”
Sở Tu Viễn ngẩng đầu nhìn lại, Khương Thuần Quân đứng ở ngoài cửa, trong mắt lộ ra kinh ngạc: “Ngươi cũng có việc à?”
“Vậy lát nữa ty chức sẽ quay lại.”
Hồng Lăng vội vàng nói: “Khương Vệ úy, có thể chuyện mà ngươi muốn nói cũng giống chuyện ta muốn nói.”
Sở Tu Viễn kỳ quái, hai người bọn họ có thể có chuyện gì chứ.
Khương Thuần Quân cũng muốn hỏi như vậy, trong lòng bỗng nhiên khẽ động, cười nói: “Rất có khả năng.” Rồi hắn liền nhìn Sở Tu Viễn.
Sở Tu Viễn khẽ gật đầu, Khương Thuần Quân tiến vào quỳ gối bên cạnh Hồng Lăng.
“Hồng Lăng muốn nói cái gì?” Sở Tu Viễn mở miệng nói.
Lâm Hàn sợ buổi tối mình không ngủ được nên buổi trưa không dám ngủ quá lâu.
Hồng Lăng lo lắng Lâm Hàn tỉnh lại tìm không thấy nàng ấy, cũng không dám vòng vo: “Chuyện nô tỳ muốn nói bắt đầu từ ngày hôm sau ngày phu nhân vào phủ.”
Sở Tu Viễn đang tò mò mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì: “Muốn nói cái gì cứ nói hết ra đi.”
Trước tiên Hồng Lăng nói chuyện Lâm Hàn muốn kiểm tra sổ sách, quản gia ngăn cản không cho, Lâm Hàn cùng quản gia nổi lên xung đột, trong cơn tức giận Lâm Hàn đuổi hết tất cả những người dùng mánh lới lừa lọc trong phủ ra ngoài.
Sở Tu Viễn không khỏi nhướng mày.
Khương Thuần Quân phát hiện Hồng Lăng cũng nói chuyện giống hắn muốn nói, liền bổ sung thêm tại sao mà Lâm Hàn phân biệt được.
Hồng Lăng gật đầu chứng thực Khương Thuần Quân nói không sai, tiếp theo nói về phong thủy trong phủ, nói đại khái về trái cây và rau củ, trọng điểm là chuyện của người Lâm gia.
Sở Tu Viễn nghe nói Lâm thừa tướng tới một lần, Lâm Vũ chèn ép Lâm Hàn một lần, thiếp Phương thị của Lâm thừa tướng lại tới một lần nữa, sắc mặt trở nên dị thường khó coi: “Thuần Quân muốn nói cũng là việc này à?”
“Đúng thế. Phu nhân cả ngày chỉ ở trong phủ, Lâm thừa tướng muốn xuống tay với nàng ấy cũng không tìm được cơ hội, ty chức lo lắng hắn muốn bù lại từ trên người ngài.”
Sở Tu Viễn nghiêm túc nói: “Ta sẽ cẩn thận.”
“Còn có một chuyện ty chức suy nghĩ ba ngày ba đêm cũng không nghĩ thông suốt được, muốn nhờ Đại tướng quân giải thích nghi hoặc giúp cho ty chức.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-78.html.]
Sở Tu Viễn mỉm cười: “Đừng có vòng vo nữa, cứ nói thẳng là được.”
“Phu nhân không được mắt Lâm thừa tướng, phụ tử hai người không có thân tình đáng nói, nhưng một nét viết không ra hai chữ Lâm, phu nhân xui xẻo thì Lâm gia có lợi gì ạ?”
Sở Tu Viễn không nghĩ tới hắn hỏi cái này: “Là ta liên lụy phu nhân.”
Có liên quan gì tới hắn chứ, hôm nay hắn mới về mà.
“Người ngoài đều nói ta là thiên sát cô tinh, phu nhân vào cổng Sở gia ta giống như nửa chân bước vào trong quan tài.” Sở Tu Viễn nói đến đây, không khỏi nghĩ đến ánh mắt khinh bỉ của Lâm thừa tướng: “A tỷ thất sủng, đại khái Lâm thừa tướng cho rằng ta cách ngày giải giáp quy điền không xa nữa, không cần phải có quan hệ tốt với Sở gia ta. Ngược lại, có khả năng là bị ta liên lụy.”
“Các ngươi nói quý thiếp của Lâm thừa tướng ở ngoài cửa khóc lóc nói phu nhân trèo lên cành cao không nhận nương. Ta luôn cảm thấy đây là bút tích của Lâm thừa tướng. Phu nhân không nhận bà ta, ngày khác ta hoặc phu nhân gặp chuyện không may, Lâm gia liền có thể phủi sạch quan hệ.”
“Phức tạp như vậy ạ?” Hồng Lăng nhíu mày: “Nô tỳ và phu nhân vẫn cho rằng nương của nàng là đến đòi lại công bằng cho muội muội nàng.”
Sở Tu Viễn khẽ lắc đầu: “Có lẽ là ta nghĩ nhiều. Nhưng đối với Lâm gia mà nói náo loạn với Sở gia ta, ngày sau chỉ có chỗ tốt.”
“Nhưng có một điều kiện tiên quyết, Đại tướng quân mất đi thánh tâm.” Khương Thuần Quân tiếp lời.
Sắc mặt Hồng Lăng đột nhiên trở nên trắng bệch: “Tướng quân...”
“Bệ hạ không phải là người như vậy.” Sở Tu Viễn cắt ngang lời của nàng ấy.
Vân Mộng Hạ Vũ
Hồng Lăng: “Nhưng lần này bệ hạ chỉ thưởng cho tướng quân thiên kim. Phu nhân làm ra cày và bừa, bệ hạ đã thưởng thiên kim rồi.”
“Cái gì?” Sở Tu Viễn vội vàng hỏi: “Cày và bừa là cái gì?”
Khương Thuần Quân nói rõ chi tiết một lần, chỉ thấy sắc mặt Sở Tu Viễn cực kỳ phức tạp, không khỏi lo lắng: “Tướng quân?”
Sở Tu Viễn lau mặt một cái, rất là cảm khái: “Phu nhân thật sự là một vị nữ tử hiểu lòng người.”
“Hả?” Hai người đồng thời kêu lên
Sở Tu Viễn cười cười, không muốn giải thích cho hai người, Lâm Hàn vì an ủi hắn, cố ý phàn nàn Hoàng đế keo kiệt.
“Ta đại khái là biết vì sao bệ hạ phải làm như vậy.” Sở Tu Viễn thấy hai người lại càng thêm nghi hoặc: “Bệ hạ sợ cho ta quá nhiều, ta liền đắc ý vênh váo.”
Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, thì ra còn có thể giải thích như vậy.
Lúc Sở Tu Viễn nhận được ban thưởng trong lòng đã có dự cảm, nhưng hắn không dám tin. Nhưng hoàng đế ban thưởng cho Lâm Hàn khiến hắn xác định hoàng đế cũng không hề bủn xỉn. Chiều nay hoàng đế ăn anh đào và sơn tra, còn muốn đến nhà hắn, chứng tỏ hoàng đế vẫn tín nhiệm hắn trước sau như một.