Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 513

Cập nhật lúc: 2024-11-06 05:52:47
Lượt xem: 22

Lâm Hàn ăn sáng xong lập tức đi dạy đầu bếp làm món đầu sư tử.

Tôn gia trước giờ vẫn thực hiện phân chia thức ăn trong bữa ăn cho nên buổi trưa hôm nay phủ Đại tướng quân cũng chia như thế.

Trên bàn, trước mặt mỗi người đều đặt bốn cái đĩa và bốn cái chén, trong bốn cái chén lần lượt là đầu sư tử, thịt kho tàu, sườn heo chua ngọt và cá kho.

Tôn Phinh Đình nhìn thấy bốn cái chén này đã không nhịn được nhíu mày, sao lại ít như vậy chứ.

Sau đó lại nhìn hai cái đĩa, là hai cái bánh ú, một ít thịt thăn chiên giòn, một ít tương thịt băm và rất nhiều rau xanh, lại nhíu mày, ăn ít như vậy sao mà no được.

Tôn Phinh Đình trộm nhìn Sở Mộc, thấy đồ ăn của hắn cũng giống nàng ấy, ngoài bốn cái chén và bốn cái đĩa thì còn có một chén canh trứng gà và một chén cơm chiên trứng, không nhịn được bĩu môi, lễ lớn thế này mà lại ăn không đủ nó, sớm biết thế thì đã không tới rồi.

Dù nàng ấy cho rằng động tác của mình rất kín đáo, không nghĩ tới hai người Lâm Hàn và Sở Tu Viễn ngồi ở chủ vị lại vừa vặn trong thấy

Lâm Hàn chọc chọc cánh tay Sở Tu Viễn, nhìn Tôn Phinh Đình bên kia đang bĩu môi.

Sở Tu Viễn hạ giọng nói: “Bảo nàng ấy ăn sao.”

Lâm Hàn gật đầu, mở miệng chào hỏi Tôn Phinh Đình: “Sao Phinh Đình không ăn? Nếm thử thịt heo viên kia đi, là món hôm nay đầu bếp mới làm đó. Nếu ngươi thích thì trở về kêu đầu bếp trong phủ ngươi sang đây học.”

Đại Bảo Bảo đã sớm muốn nếm thử, vừa nghe mẫu thân nó nói vậy, lập tức dùng nĩa ghim thịt viên bỏ vào trong miệng.

Lâm Hàn cuống quýt nói: “Tiểu tử ngốc, không thể ăn như vậy. Phải nhúng vào trong nước canh trước rồi mới ăn.”

Đại Bảo Bảo vội vàng cầm lấy muỗng, xúc viên thịt rồi múc thêm một chút nước canh cho vào miệng, trợn to mắt: “Nhân sủi cảo?”

Sở Ngọc vội hỏi: “Nhân sủi cảo à?”

Là nhân của món sủi cảo nó thích nhất.

Sở Ngọc vội vàng bỏ thịt viên vào trong miệng. Sở Nhị công tử cảm khái: “Vẫn ngon như vậy. Nương, ngày mai còn làm nữa không?”

Lâm Hàn: “Ăn hết thịt trước mặt con thì nương sẽ làm.”

Sở Ngọc nhìn thịt trong đĩa: “Nhiều như vậy sao mà ăn hết chứ.”

Tôn Phinh Đình ngồi đối diện nó thầm nhủ, là do bụng ngươi quá nhỏ thôi.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiếc rằng Tôn Đình úy đã không ngừng dặn dò Tôn Phinh Đình, không thể nhiều lời trước mặt Sở Tu Viễn cùng Lâm Hàn, cho nên Tôn Phinh Đình chẳng những không dám nói ra, mà còn gắp thịt viên cho vào miệng nhai vì sợ bản thân sẽ lỡ lời.

Thịt kho tàu và đầu sư tử, cùng với hai cái bánh ú chui vào bụng, Tôn Phinh Đình cảm thấy có gì đó không đúng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-513.html.]

Ăn thêm một nửa chén cơm rang, lại uống mấy ngụm canh, ăn thêm hai khối sườn, Tôn Phinh Đình trợn tròn mắt —— nàng ấy no rồi.

Nhìn thịt cá, thịt thăn và tương thịt bằm trước mặt, Tôn Phinh Đình nuốt nước miếng, trộm xoa bụng, thật muốn ăn quá.

Lâm Hàn lại chọc tay Sở Tu Viễn, ý bảo hắn nhìn Tôn Phinh Đình xem.

Sở Tu Viễn vừa lúc nhìn thấy Tôn Phinh Đình đang xoa bụng, cạn lời, nhỏ giọng nói: “Ăn cơm của nàng đi, kệ nàng ấy.”

Lâm Hàn: “Nàng ấy sẽ không cố ăn tiếp dù đã no chứ?”

Sở Mộc ngẩng đầu, chú ý tới tầm mắt của thúc thẩm nhà hắn, sau đó lại nhìn lão bà nhà mình điên cuồng nuốt nước miếng, lắc đầu: “Phinh Đình, không muốn ăn thì đừng ăn nữa.”

Tôn Phinh Đình sửng sốt chớp mắt, đột nhiên ngẩng đầu, đối diện với Sở Mộc, vội nói: “Ta đâu có không muốn ăn.”

Sở Mộc rất muốn đỡ trán, nàng ấy ăn không nổi nữa mà còn cố ăn sao.

Không đợi nàng ấy mở miệng, Sở Mộc cố ý hỏi: “Muốn ăn sao? Ngày mai lại muốn ăn giống Nhị Bảo sao?”

Tôn Phinh Đình muốn nói nàng ấy không có, nàng ấy muốn ăn sạch trong hôm nay.

Sở Mộc xem thấy sự trầm mặc của nàng ấy cũng đành cam chịu: “Trở về sẽ sai đầu bếp trong phủ làm cho nàng.”

Tôn Phinh Đình vội hỏi: “Đầu bếp trong phủ nhà ta cũng biết làm mấy món này sao?”

Sở Mộc: “Ngoài món thịt heo viên kia thì đều biết cả.”

Tôn Phinh Đình mặt mày hớn hở: “Thật tốt!”

Sở Mộc muốn nói tốt cái quỷ gì chứ!

Ta chứ từng thấy nữ nhân nào tham ăn như vậy.

Sở Mộc lại chú ý tới thẩm thẩm nhà hắn, lại nhìn đồ ăn trước mặt, nháy mắt cảm thấy nếu so sánh với vị thẩm thẩm vừa muốn ăn mật ong vừa muốn nuôi luôn cả ong, phu nhân nhà hắn cũng không phải người tham ăn đâu, chẳng qua nàng ấy ít khi được ăn món gì ngon thôi.

May mắn Lâm Hàn không biết trong lòng hắn nghĩ như vậy.

Nếu không, Lâm Hàn chắc chắn sẽ tẩn hắn một trận, nàng Tôn Phinh Đình: “Phinh Đình, ngươi cảm thấy mấy món này ngon không?”

Tôn Phinh Đình liên tục gật đầu: “Ta chưa bao giờ ăn món nào ngon như thế.”

Lâm Hàn hỏi lại: “Nếu bán mấy món này thì có người mua không?”

Loading...