Xuyên Về Cổ Đại,Ta Làm Mẹ Kế Lợi Hại - Chương 388
Cập nhật lúc: 2024-11-04 06:23:05
Lượt xem: 32
Thương Diệu cũng cảm thấy đang cố ý làm khó dễ nhi tử của hắn, liền giữ chặt bàn tay nhỏ bé của Thái tử: “Phụ hoàng buổi sáng ăn ít, đói bụng nên không thoải mái. Con để phụ hoàng yên tĩnh một lát.”
“A?” Tiểu thái tử kinh hô một tiếng, xoay người bỏ chạy.
Thương Diệu há hốc mồm, một chữ “con” chưa kịp ra khỏi miệng thì Thái tử đã biến mất không thấy.
“Nó lại làm sao vậy?” Thương Diệu quay về phía Sở Tu Viễn.
Sở Tu Viễn: “Vi thần cũng không biết. Hài tử lớn như vậy trong đầu đều là chút ý nghĩ kỳ quái, bệ hạ nếu muốn biết, sợ là chỉ có thể hỏi Thái tử.”
Thương Diệu thở dài một hơi: “Trẫm hôm nay xem như đã biết tiểu nhi khó nuôi là gì rồi.”
Trong lòng Sở Tu Viễn tự nhủ, chờ một chút rồi ngài sẽ không nói như vậy nữa. Trên mặt lại không tỏ vẻ gì, chỉ rót cho hắn một ly nước.
Thương Diệu bưng chén trà lên nhấp một ngụm, nghe được tiếng bước chân quen thuộc: “Về nhanh như vậy à?” Giương mắt nhìn lại, tiểu thái tử bưng một cái chén tiến vào, nhất thời giận đến bật cười, thật sự là nhi tử ngoan của hắn, bỏ lại lão cha lại giúp cữu mẫu nó bưng cơm, cũng chỉ nó làm được.
“Phụ hoàng, mau ăn đi.” Tiểu thái tử nói, đưa chén đến trước mặt Thương Diệu.
Thương Diệu ngẩn người, thấy rõ đồ trong chén, không dám tin: “Con…vừa rồi chạy nhanh như vậy, chính là đi bưng sủi cảo cho trẫm à?”
Tiểu thái tử dùng sức gật đầu một cái: “Phụ hoàng, đây là sủi cảo hấp, chính là sủi cảo hấp bằng xửng hấp, ăn ngon hơn so với nấu, hài nhi thích nhất.” Dừng một chút liền nhìn cha nó dò xét một phen: “Phụ hoàng không thích à?”
Thương Diệu vô thức nói: “Không.”
“Vậy sao phụ hoàng lại không ăn?” Tiểu thái tử nghi hoặc khó hiểu: “Vẫn còn nóng đấy. Đầu bếp vừa lấy ra khỏi nồi, ăn không bị đau bụng đâu.”
Thương Diệu vội vàng đón lấy: “Sủi cảo này không có nước dùng, phụ hoàng không biết ăn như thế nào, con dạy phụ hoàng một chút?”
“Được.” Tiểu thái tử đưa tay bốc một cái rồi đưa vào miệng, chợt nghĩ tới nó vẫn chưa đói lắm: “Phụ hoàng ăn đi.”
Thương Diệu lại ngẩn người một chút, lập tức vội vàng há miệng.
Sở Tu Viễn vội vàng quay mặt sang chỗ khác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-daita-lam-me-ke-loi-hai/chuong-388.html.]
Lâm Hàn dẫn theo nha hoàn bà tử tiến vào, liền nhìn thấy tiểu thái tử đút cho cha nó ăn sủi cảo, còn phu quân nàng mím môi nhịn cười, mặt đều nghẹn đến đỏ bừng.
Cái này có gì đáng cười chứ?
Lâm Hàn nghi hoặc khó hiểu, đang muốn hỏi ra miệng, nghe được Sở Tu Viễn lệnh nha hoàn đem mấy cái bàn vuông dọn ra ngoài.
Mấy hài tử nhao nhao đi về phía nha hoàn bà tử, muốn xem có món gì ăn.
Lâm Hàn lo lắng Đại Bảo Bảo kích động trực tiếp đưa tay bốc, vội vàng nuốt lời định nói trở về, kéo Đại Bảo Bảo đến bên cạnh mình ngồi xuống.
“Nương, lại là tiệc sủi cảo à?” Đại Bảo Bảo nhìn thấy trước mặt nó có hai phần sủi cảo, nha hoàn lại đưa tới một chén: “Con muốn ăn thịt dê.”
Lâm Hàn: “Mỗi phần chỉ có bốn cái, con có ăn hết cũng chỉ mới lửng dạ thôi.”
“Ý của nương là có thịt dê ạ?” Đại Bảo Bảo cao hứng: “Thái tử, có thịt dê mà chúng ta thích nữa đấy.”
Tiểu thái tử thấy trong chén không còn, lại bưng cho phụ hoàng một đĩa bánh rán vừng: “Không phải là ngươi thích thịt gà nhất sao?”
“Ta cũng thích thịt dê nướng, tuyệt diệu.” Hài tử hét lên.
Thương Diệu đem đón lấy đĩa: “Phụ hoàng tự mình ăn, con cũng ăn đi.”
Tiểu thái tử thấy trên mặt phụ hoàng nó lộ ra một chút ý cười, yên tâm hẳn, xoay người nhìn thấy đồ ăn trên bàn vuông: “Không phải thịt dê, là thịt heo, Đại Bảo Bảo.”
Đại Bảo Bảo cúi đầu nhìn một chút, thấy mấy cái này không phải là thịt dê nướng: “Nương…”
“Là thịt dê xào hành.” Lâm Hàn cắt ngang lời hắn: “Thịt heo là cái mà bên cạnh có vỏ đậu ấy, con dùng vỏ đậu cuộn lại rồi ăn.” Nói xong, lấy một miếng vỏ đậu vuông vức, gắp một ít thịt sốt tương cho vào đó, sau đó cuộn lại bỏ vào miệng.
Thương Diệu thấy thế, cũng lấy một miếng: “Đây là dùng đậu phụ làm à?”
Sở Tu Viễn tiếp lời: “Đúng vậy. Hôm qua làm tào phớ có lấy một miếng mỏng ép cả đêm, buổi sáng liền thành cái vỏ đậu này. Lần trước Thái tử trở về nói với Đại Bảo Bảo rằng hôm nay nó sẽ tới, phu nhân từ chỗ Đại Bảo Bảo biết được việc này nên mới cố ý lệnh cho đầu bếp làm.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiểu thái tử cười híp mắt: “Cám ơn cữu mẫu.”
Lâm Hàn thấy nó như vậy cũng nhịn không được nở nụ cười: “Mau ăn đi. Thịt heo thái chỉ kia là được xào bằng mỡ heo, để nguội là bị đông lại với nhau đấy.”