Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 95: Thính giả

Cập nhật lúc: 2024-09-07 21:24:04
Lượt xem: 155

Buổi tối sau khi Loan Loan nói kế hoạch của mình cho Bách Thủ, hắn không hiểu rõ tại sao phải trải đá trên đường, cũng biết chuyện này không dễ làm nhưng Loan Loan thích nên hắn không có phản đối, nhưng nếu bọn họ muốn xây nhiều như vậy, định sửa chữa cả ba gian nhà giữa kia để sau này có hài tử cũng không cần lo lắng.

Còn về việc bao giờ khởi công thì còn phải chờ ngoài ruộng bớt bận rộn rồi hãy nói!

Từ sau khi Loan Loan và Bách Thủ lấy lại nhà cửa, có người thấy Loan Loan liền hỏi nàng: “Nhị muội tử, khi nào thì hai người chuyển xuống đây nha?”

Loan Loan liền cười nói : “Còn phải chờ một khoảng thời gian, đến khi ngoài ruộng hết bận, phòng ốc sửa sang xong mới có thể chuyển xuống đây.” Nếu thấy người hỏi thăm đang bận rộn , nàng sẽ cười xắn tay áo tiến lên hỗ trợ, giúp xong cũng có người mời nàng về nhà ăn cơm, nàng đều cười, uyển chuyển khước từ, mọi người đều là hàng xóm giúp đỡ nhau là chuyện nên làm.

Khiến mọi người cảm thấy nàng là người dễ sống chung, đối với việc hai vợ chồng nàng muốn chuyển xuống đây đều cảm thấy không sao cả. Hơn nữa hai người còn trả tiền công, mà ở đây không phải lúc nào cũng kiếm được tiền dùng!

Hai người vừa bận rộn chuẩn bị trồng ngô trên ruộng đồi vừa tạo mối quan hệ tốt với mọi người trong thôn, có người tìm nàng giúp đỡ.

Buổi sáng đến chợ mua được giống ngô, hai người đang định ăn trưa xong sẽ ra đồng trồng ngô, thì mẹ Kim Đản tới.

“Loan Loan muội tử, mẹ ta bị ngã gảy chân, đại phu nói muội quấn cái nẹp gì kia tốt hơn ông ấy, muội có thể đến giúp ta không?”

Ngày đó ở nhà Dương Nghĩa Thiên, có người tìm mẹ Kim Đản đang xem náo nhiệt trong sân, không biết nói cái gì mà mẹ Kim Đản vội vàng rời khỏi.

Nàng vốn tưởng rằng khi đó mẹ Trường Thọ bị ngã gãy chân nhưng không phải, hôm đó mẹ Trường Thọ đang làm việc ngoài đồng không cẩn thận bị trẹo lưng, đại phu bảo bà ở nhà nghỉ ngơi, không được ra đồng làm việc.

Nhưng mà bà chịu đựng hai ngày, ở lỳ trong nhà, không đi ra khỏi cửa, ngoài ruộng còn một đống việc đang chờ, trong lòng cực độ phiền não, hai con dâu thì thay phiên chăm sóc bà.

Đến phiên Mai tử mẹ Trường Thọ đã phát hỏa, bà vốn nhìn Mai tử không thuận mắt, cộng thêm bực tức vì không làm việc được, tính tình càng thêm không tốt, Mai tử bưng nước rửa chân cho bà thì bà đạp đi; Mai tử đỡ bà lên giường nằm thì bà đẩy nàng ra, khiến nàng cách xa mình một chút, mắng chính vì dính khí xui của nàng nên bà mới bị trẹo lưng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-95-thinh-gia.html.]

Thể hiện sự cáu kỉnh, gắng gượng tự mình đi lấy nước, kết quả không cẩn thận liền ngã gãy chân, ngày hôm sau phải tìm đại phu băng bó, không ngờ Vương đại phu chiếu theo phương pháp lần trước của Loan Loan nẹp hai tấm gỗ hai bên chân bà, nhưng bà cụ lại cảm thấy không chắc chắn, sau khi Vương đại phu liền bảo bà tìm đến Loan Loan.

Loan Loan đi theo mẹ Kim Đản vào nhà, nhân khẩu nhà Kim Đản thật nhiều, công việc tự nhiên cũng nhiều, mẹ Kim Đản lại không thể ngày đêm trông coi bên cạnh mẹ chồng, nhưng mẹ Trường Thọ lại không thích Mai tử, việc này liền khiến cho cuộc sống của nàng có chút phiền toái, vì thế mẹ Kim Đản rất không hài lòng. Một đường không ngừng tố khổ với Loan Loan!

“Thật không biết bà muốn thế nào? Mai tử người ta hầu hạ bà tận tâm tận lực, nhưng lại tìm xương trong trứng, ngoài đồng còn một đống việc, thật không khiến người ta đỡ lo mà….. Muội nói xem, bà trước kia cũng không phải không để Mai tử chiếu cố qua, trước kia Mai tử còn thường xuyên giúp bà giặt quần áo, đây còn không phải là qua tay Mai tử…… Lão thái thái nhà chúng ta cũng thật là, không biết gân cốt có sao không, tự mình ngã còn muốn đổ cho người khác…… Muội nói có phải la bà gây chuyện hay không? Nếu để Mai tử chiếu cố bà, thì ta ở trên núi đã sớm trồng ngô xong rồi…..”

Mẹ Kim Đản vẫn cứ lảm nhảm không ngừng, Loan Loan chỉ dùng tai nghe mà không có nói chuyện, người con dâu này cũng thật có thể nói xấu mẹ chồng, chẳng nhẽ nàng ta không sợ mình nói ra ngoài?

Có lẽ người ta chính là biết nàng không phải nhân tài bát quái nên càm ràm trước mặt nàng, ai bảo nàng không có kể lể chuyện thị phi!

Loan Loan không thể làm gì khác hơn là nghe vào tai trái ra tai phải.

Đến nhà Kim Đản, lão thái thái đang nằm trên giường trong nhà. Vương Thường đi ra, tuy nói lão thái thái không nói ở riêng rõ ràng nhưng ăn, ở gì cũng đều cùng Mai tử tách ra, chuyện đất đai rối rắm cùng ở riêng này, ở Dương gia thôn cũng chẳng phải bí mật gì.

Trước kia trưởng thôn Dương Nghĩa Trí cũng từng tới khuyên, nhưng mẹ Trường Thọ cũng chỉ nói miệng sau muốn làm thế nào thì vẫn làm thế đấy, không chút thay đổi.

Cho nên một nhà Vương Trường Thọ cùng hai lão nhân ở cùng một chỗ. Nam nhân trong nhà đều ra ngoài làm viêc, Mai tử ở bên cạnh cũng không có nhà, có thể cũng ra đồng rồi. Chỉ có Kim Đản ở nhà trông coi, thấy mẹ nó về liền ba chân bốn cẳng chạy ra ngoài.

Mẹ Trường Thọ ở trong nhà nghe tiếng nói sau đó liền nghe thấy mẹ Kim Đản hô lên: “Mẹ, vợ Bách Thủ tới!”

“Ôi chao, vợ Bách Thủ tới à?” Mẹ Trường Thọ nằm trên giường muốn ngồi dây, mẹ Kim Đản vội vàng tiến lên đỡ bà ngồi dậy. Loan Loan đi theo vào trong nhà cười chào: “Đại thẩm.”

 

Loading...