Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 278

Cập nhật lúc: 2024-10-31 08:18:11
Lượt xem: 23

Mắt nàng lập tức đỏ lên.

“Đây là do tên táng tận lương tâm nào làm?” Sự phẫn nộ, khổ sở tràn ngập trong đầu nàng.

Tạ Thiên, Mã Nhạn im lặng, cùng quay mặt qua một bên, sâu trong đáy mắt có sự đồng tình và cảm thông.

Bách Thủ thở dài nặng nề, đi tới bên giường vỗ nhẹ lên vai Loan Loan, dịu dàng nói: “Vệ sinh cho đệ ấy trước rồi nói sau.”

Loan Loan không ngừng nhấp nháy môi, không đành lòng nhìn Lai Sinh không còn dạng người nằm trên giường, mắt đỏ lên đi vào bếp.

Không biết Lai Sinh ở Âu Dương sống những ngày thế nào, sao lại biến thành như vậy? Lập tức nàng phục hồi lại tinh thần, trước đó vài ngày không phải nói Lai Sinh đã mất sao? Tạ Thiên, Mã Nhạn sao lại tìm được?

Nhanh chóng đun nước nóng, lấy ra cái khăn trước kia Lai Sinh dùng, sau đó bưng vào phòng. Lúc nàng đi vào thì Bách Thủ đang tiễn Tạ Thiên, Mã Nhạn ra ngoài.

“. . . Thật sự cám ơn hai vị đại ca.”

“Huynh không cần khách khí, ba người chúng ta còn nói những lời này sao. Hơn nữa cho dù không quen, nhưng gặp phải cũng sẽ giúp một tay.” Tạ Thiên ghìm giọng nói, Mã Nhạn cũng gật đầu, ba người ra khỏi sân. Đêm khuya người vắng, không tiện nói nhiều, nên hai người vội vã chào tạm biệt Bách Thủ xong, sau đó rời đi.

Loan Loan đốt hai ngọn đèn, trong nhà nhất thời sáng lên rất nhiều, quần áo trên người Lai Sinh đã thay xong, nàng vắt khăn bắt đầu nhẹ nhàng lau mặt cho Lai Sinh. Động tác rất nhẹ rất chậm, sợ đánh thức người đang ngủ say, cũng sợ làm đau hắn. Cẩn thận như thế, nhưng Lai Sinh đang ngủ mê man cũng không nén được mà cau chặt mày.

Bách Thủ tiễn hai người đi xong thì lập tức trở vào phòng, lúc này Loan Loan mới hỏi hắn rốt cuộc xảy ra chuyện gì.

Trước đó vài ngày, Tạ Thiên nhận được tin tức Lai Sinh vì bệnh cấp tính mà đã qua đời, Âu Dương gia làm tang sự đơn giản, sau đó Bách Thủ nhờ hắn lại đi dò la tin tức, đúng lúc mấy ngày kia huyện nha có việc, đợi đến xong việc thì hai người lại nhận được lệnh phải đến huyện thành tặng đồ, trì hoãn cả nửa tháng.

Hôm nay làm xong việc, hai người vốn định buổi chiều trở về. Hơn nữa Tạ Thiên cũng muốn mang chút tin tức hỏi thăm được nói cho Bách Thủ biết, nhưng bởi vì bằng hữu có lời mời đến tối đi uống rượu, họ không tiện từ chối. Có lẽ là ý trời, nên vô tình khiến cho bọn họ thấy Lai Sinh nằm trên mặt đất ở một con hẻm nhỏ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-278.html.]

Hai người vừa sợ vừa bất ngờ, lại nhìn thấy cả người Lai Sinh toàn là vết thương, thân thể cực kỳ suy yếu. Người đã sớm ngất đi, nên hai người vội vã cáo biệt bạn tốt, tìm đại phu xử lý vết thương trên người Lai Sinh trước.

Bản thân Lai Sinh trở lại Âu Dương gia, mặc dù nhiều người biết Âu Dương phủ đón một vị thiếu gia trở về, nhưng vì Âu Dương đại lão gia quản giáo nghiêm ngặt, căn bản chỉ cho Lai Sinh hoạt động ở trong sân nhỏ của hắn, chưa từng được xuất phủ, nên bên ngoài gần như không ai biết Lai Sinh, vì thế đương nhiên đại phu cũng không nghi ngờ.

Sau đó Tạ Thiên, Mã Nhạn nghĩ tới nghĩ lui, họ cảm thấy chuyện này không đơn giản, Âu Dương Đại lão gia đã là gia chủ Âu Dương gia, còn ai dám động tới Lai Sinh? Vết thương trên người hắn rõ ràng là bị người ta hành hạ, rõ ràng người đang còn sống, tại sao Âu Dương gia đã làm tang sự?

Hai người lập tức thừa dịp đêm khuya đưa Lai Sinh trở về.

Hai ngọn đèn dầu sáng nhấp nháy trong nhà, chiếu lên khuôn mặt gầy gò tối tăm của Lai Sinh càng thêm trắng bệch, tiếng nói của Bách Thủ giống như từng tiếng chuông lớn gõ vào trong lòng nàng, vang lên sự buồn rầu, đau đớn!

Người cha như thế nào mới có thể làm ra chuyện tuyệt tình như thế?

Lai Sinh không có nơi khác để đi, chỉ có thể về Dương gia thôn, nơi này hắn có thể an toàn. Cụ thể chuyện đến rốt cuộc là như thế nào, chỉ có chờ sau khi Lai Sinh tỉnh lại hỏi hắn mới biết được.

Vốn chuyện Lai Sinh còn sống là chuyện khiến người ta vui mừng, nhưng vừa nghĩ tới tình cảnh sau này hắn phải trốn tránh không thể sống công khai là lại khiến cho người ta lo lắng. Hai người ngồi bên trong nhà tương đối im lặng. Sau đó Bách Thủ bảo Loan Loan trở về phòng nghỉ ngơi, còn mình thì trông nom Lai Sinh. Vì còn phải trông con, nên Loan Loan không thể làm gì khác hơn là về phòng nằm ngủ trước, lăn qua lộn lại nhưng ngủ không được, Bách Thủ vẫn chưa về phòng, sau đó nàng không biết đã ngủ giờ nào, khi tỉnh lại thì trời đã sáng choang.

Bách Thủ gần như thức suốt đêm, nhưng Lai Sinh vẫn còn chưa tỉnh.

Tạ Thiên đã nói, đại phu nói Lai Sinh là quá yếu, trừ tổn thương trên thân thể, các mặt tinh thần và thể lực của hắn đều đã kiệt quệ. Không biết rốt cuộc hắn đã xảy ra chuyện gì.

Bách Thủ đặc biệt nấu một nồi cháo loãng, rồi xào một dĩa rau ăn với cơm.

Ăn cơm xong, hai người cũng không đi ra ngoài, nhờ người đi chợ mua một miếng thịt, mãi cho đến bữa trưa, Lai Sinh vẫn ngủ mê man. Thỉnh thoảng Loan Loan vào nhìn một cái, nhiều lần đưa tay khẽ dò thử hơi thở của hắn, lúc xác định hắn bình thường, thực sự chỉ đang ngủ thì mới yên lòng lại. Nếu là hôm nay hắn không tỉnh, Bách Thủ còn phải tiếp tục trông nom vào ban đêm, tâm trí Lai Sinh không trọn vẹn, hắn trải qua chuyện như vậy chắc chắn sẽ rất sợ, khi tỉnh lại có thể nhìn thấy người mình tin tưởng đầu tiên sẽ ít nhiều xoa dịu được cảm xúc của hắn.

Cho nên, sau bữa trưa Loan Loan bèn bảo Bách Thủ đi ngủ trưa. Nàng bưng cái ghế ngồi ở cửa nhà chính, bắt đầu thêu khăn tay. Ngồi chưa được một lát, trong nhà đã truyền đến tiếng ngáy của Bách Thủ, một lát sau, trong một gian phòng khác vang lên tiếng ván giường.

Loading...