Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 133: Nhìn xem, chàng là nam nhân tốt

Cập nhật lúc: 2024-09-16 09:26:48
Lượt xem: 115

Mấy người Lý Đại Thạch về thì trong thôn lại có mấy nhà khác lục tục kéo đến tặng lễ. Khi hai người đang kiểm kê quà tặng, mẹ Lan Hoa dắt theo Lan Hoa đến.

Vừa vào nhà đã nhìn thấy đồ đạc bày đầy trên bàn, mẹ Lan Hoa âm thầm kinh ngạc. Nàng vốn tưởng chỉ có mấy nhà kia đến thôi, không ngờ lại có nhiều người như vậy, lập tức cảm thấy nam nhân nhà mình nói đúng, nên nụ cười trên mặt lại càng thêm tươi rói.

“Ai da… Nhị muội tử, hai người đang bận rộn làm gì đó?”

Loan Loan thấy là nàng, mỉm cười mời nàng vào nhà ngồi như thường. Mẹ Lan Hoa thừa dịp liếc liếc mắt nhìn trên bàn, nào là một rổ trứng gà lớn, còn có bánh mì, dưa muối, mì sợi, toàn những thứ thường ăn trong gia đình nhà nông.

Cười nhấc mảnh vải bố che mặt rổ trên tay lên, lấy ra bó rau mới hái: “Sáng nay ta mới ra ruộng hái những thứ này đó, còn tươi lắm” Lại lấy ra ba quả trứng gà: “Còn đây là trứng con gà mái trong nhà đẻ ta mới nhặt hôm qua đấy”.

“Đều là hàng xóm láng giềng tẩu khách khí như vậy làm gì chứ.” Trong những nhà đến tặng lễ, nhà Lan Hoa hoàn toàn không nằm trong danh sách Loan Loan nghĩ đến. Dù sao người ta đã đến tặng lễ, nàng vẫn phải dùng lễ đối đãi, nàng lấy mấy quả táo trong nhà ra đặt vào tay Lan Hoa: “Thẩm mới mua hôm trước đấy, ăn nhiều táo này bổ m.á.u lắm, tiểu cô nương sẽ càng ngày càng xinh đẹp nha”.

Đôi mắt Lan Hoa sáng rỡ nhìn Loan Loan rồi lại rụt rè nhìn về phía mẹ cô bé. Mẹ Lan Hoa vội đẩy cô bé: “Loan Loan thẩm cho con, còn không nhanh cám ơn thẩm đi.”

Lan Hoa bèn e dè nhìn Loan Loan lí nhí nói: “Cháu cảm ơn ạ.”

Loan Loan cười sờ sờ đầu cô bé: “Lan Hoa thực ngoan.”

Lan Hoa nghe xong thì bẽn lẽn cười. Mà trên mặt mẹ Lan Hoa đã sớm tràn đầy nụ cười, nhìn một đống lớn đồ đạc trong phòng nhiệt tình hỏi nàng: “Có muốn ta giúp gì không?”

Loan Loan cười nói: “Không cần đâu, mấy món này lát nữa Bách Thủ cất vào ngay thôi. Có điều, ngày mai nhà tẩu phải đến dùng cơm đó nha.”

Lúc nãy nàng đã thương lượng với Bách Thủ cả rồi, mọi người đều đã đến tặng lễ, dù thế nào cũng phải mời họ ăn một bữa cơm. Coi như là chúc mừng tân gia vậy!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-133-nhin-xem-chang-la-nam-nhan-tot.html.]

Chỉ đưa ba trứng gà mà người một nhà có thể được ăn một bữa nên mẹ Lan Hoa rất vui vẻ. Khách khí với Loan Loan vài câu, rồi nói trong nhà không có ai liền kéo Lan Hoa ra về, nhưng mới vừa đi tới cửa sân thì thiếu chút nữa đã đụng phải người đang đi tới.

Mẹ Loan Loan lấy tay che rổ. Bà vừa đi đến cửa đã đụng phải một nữ nhân lao tới như thế, trong lòng bà rất tức giận, nhưng thấy đã đến nhà khuê nữ rồi, nên bà chịu đựng không phát giận. Bà mở miếng bải bố che trên rổ ra xem, thấy mười quả trứng gà bên trong vẫn nguyên vẹn mới nhẹ nhàng thở ra. Lại thấy mẹ Lan Hoa rướn cổ lên nhìn vào cái rổ trong tay bà, lập tức phủ miếng vải lên lại, cười nói: “Vị muội tử này, chủ nhà này có ở đây không?”

Ngay khi bà hỏi vậy đã thấy Loan Loan từ nhà chính đi ra, không chờ mẹ Lan Hoa trả lời, mẹ Loan Loan đã nhấc chân đi vào: “Nhị muội, thì ra con ở nhà!”

Loan Loan thật sự bất ngờ, sau khi ngây người thì đã lập tức khôi phục vẻ tự nhiên, bước lên vài bước nghênh đón mẹ nàng vào nhà chính. Lúc mẹ Lan Hoa đi ra cửa sân nghe thấy Loan Loan nói câu: “Mẹ, sao mẹ đến đây?”

Mẹ Lan Hoa giật mình! Thì ra đây là lão nương của Loan Loan. Ha, trước kia nghèo khổ không thấy một người nào ở nhà mẹ đẻ tới một lần. Hiện tại vừa chuyển đến nhà mới đã thấy bà ta tới. Trong lòng thầm cười ha ha, xem ra cái lão nương này cũng lạnh bạc không ít đâu. Nghĩ đến mình vừa đưa tặng ba cái trứng gà, nàng cảm thấy mình đã là người có tình nghĩa lắm rồi.

Loan Loan và Bách Thủ thật không ngờ rằng mẹ nàng sẽ đến. Loan Loan mời mẹ nàng vào nhà ngồi. Bách Thủ lập tức xuống bếp đun nước, không đầy một lát đã mang hai cái trứng luộc đi vào.

“Mẹ. Trứng gà này mới đẻ hôm qua đấy ạ, còn tươi lắm, mẹ nếm thử xem.”

Mẹ Loan Loan nhìn hai cái trứng gà luộc trong bát, rồi lại đưa mắt nhìn Bách Thủ. Loan Loan đứng bên cạnh không nói chuyện, ngay cả liếc mắt nhìn cũng không. Nhưng nàng đã thầm quyết định trong lòng rồi, nếu mẹ nàng vẫn tiếp tục cho Bách Thủ nhìn sắc mặt thì đừng nói đến chuyện ngày mai mời đến ăn cơm. Nhưng thật ngoài ý muốn, mẹ Loan Loan cầm lấy hai cái trứng gà ngửi ngửi trước, sau đó xoa xoa trong tay rồi cất vào lòng, cười nói với Bách Thủ: “Rất thơm. Con vất vả rồi.”

Bách Thủ hơi sững sờ, vội nói: “Không vất vả ạ.”

Loan Loan kinh ngạc hai mắt liếc nhìn lão nương của nàng, nhưng không phát hiện có điều gì khác thường.

Nói hai câu, mẹ nàng liền bắt đầu đi đi lại lại trong nhà ngoài sân, đến sau nhà nhìn thấy mảnh vườn rau lớn như vậy nói: “Sao chừa chỗ cho vườn rau rộng như vậy? Chỗ này còn có thể xây một gian phòng nữa đấy.”

 

Loading...