Xuyên Về Cổ Đại Làm Nông - Chương 1: Xui Xẻo bị xuyên không
Cập nhật lúc: 2024-09-05 16:49:33
Lượt xem: 648
Tả Lan Nguyệt là chị em tốt nhất của Loan Loan, nên bạn học Tiếu mới vừa đi khỏi là Tả Lan Nguyệt đã lôi Loan Loan đến nhà mình, hai cô gái đang cùng nhau ngồi trên ghế sofa trong phòng khách nhà Tả Lan Nguyệt, để thảo luận những tâm đắc trong vấn đề làm đẹp, đột nhiên điện thoại reo vang.
Điện thoại là đội cảnh sát giao thông gọi tới, họ báo bạn học Tiếu ở trên xa lộ cao tốc bị một chiếc xe buýt tông vào đuôi xe, đang bị kẹt ở buồng lái, lúc cấp cứu chạy tới hắn đã mất m.á.u quá nhiều nên hôn mê bất tỉnh.
Tả Lan Nguyệt cả người đều ngây dại, giống như bị sét đánh bất ngờ, sau đó thì hoàn toàn không nghe được đối phương nói cái gì, chân tay luống cuống chộp lấy điện thoại, vội vàng hấp tấp cầm lấy túi xách xông ra ngoài.
Nhưng đây vẫn không phải là chuyện bi thương nhất, khi cô chạy tới bệnh viện, bác sĩ nói cho cô biết bạn học Tiếu chẳng qua là bị gảy xương, vì mất m.á.u quá nhiều nên cần nằm viện. Mà người con gái trong xe thì bị thương rất nặng, cần phải phẫu thuật, xin Tả Lan Nguyệt giúp đỡ liên lạc với người nhà của cô ấy.
Trong xe còn một cô gái khác? lúc ấy Tả Lan Nguyệt và Loan Loan đều ngẩn người.
Bạn học Tiếu được công nhận là ông ba phải, đối với Tả Lan Nguyệt dịu dàng tỉ mỉ, che chở có thêm, hai người được công nhận là đôi vợ chồng mô phạm ở trong nhóm bạn bè.
Tìm bác sĩ để lấy được điện thoại của bạn học Tiếu, xem lại lịch sử cuộc gọi thì chưa nhìn ra cái gì, nhưng từ trong tin ngắn đã phơi bày ra một sự thật.
Một cô gái tên là Trần Khiết, trước mấy giờ bọn họ bắt đầu đi đã nhắn tin cho bạn học Tiếu: “Ông xã, em có nên mang áo tắm một mảnh không?”
Bạn học Tiếu trả lời là: “Toàn bộ mang Bikini, áo tắm một mảnh người Hawai nào mặc chứ?”
Cơn tức giận chiếm hết đầu óc Tả Lan Nguyệt, đây thực sự là kiều đoạn (mấy đoạn hay chiếu đi chiếu lại trên ti vi) quá quen thuộc, chồng lấy lý do đi công tác để đưa tình nhân đi nghỉ mát. Đột nhiên từ thiên đường rơi xuống địa ngục, Tả Lan Nguyệt tức giận cực điểm: “Con mẹ nó, tớ muốn ly hôn thằng chả!!”
Đập mạnh điện thoại, Tả Lan Nguyệt liền quay đầu đi ra ngoài. Loan Loan vội vàng kéo cô lại, có câu nói thà phá hủy mười ngôi miếu chứ không thể hủy hoại một cuộc hôn nhân, bỏ qua chuyện tiểu tam không nói, bạn học Tiếu là một người đàn ông tốt, ngộ nhỡ đến lúc Tả Lan Nguyệt tỉnh táo rồi, cô ấy lại hối hận thì biết làm sao bây giờ? Là chị em tốt của Tả Lan Nguyệt, việc Loan Loan cần làm lúc này là khiến cho cô ấy bình tĩnh lại. Cố giữ chặt Tả Lan Nguyệt đang vùng vẫy mãnh liệt, Loan Loan chợt trượt chân ngã xuống cầu thang, Tả Lan Nguyệt vươn tay muốn giữ lại nhưng đã không kịp.
Cảm giác đầu đau như muốn vỡ tung ập tới, suy nghĩ cuối cùng của Loan Loan trước khi bất tỉnh là đàn ông phải ăn đòn, tiểu tam phải bị khinh bỉ.
Phảng phất như đã qua thật lâu, chợt nghe bên tai có tiếng một người đàn ông kêu lên: “Ah xong rồi, không biết đã rơi xuống sông bao lâu rồi, cả hai người đều không thở nữa.”
Sao có thể là hai người? Chẳng nhẽ Tả Lan Nguyệt cũng ngã cầu thang?
Lại có giọng một phụ nữ vang lên: “Làm sao bây giờ? Chúng ta nên quan tâm hay mặc kệ đây? Có nên gọi trưởng thôn đến đây không ?”
“Vậy sao được, chờ chúng ta trở về thì hai người đã sớm tắt thở rồi, mau, nàng trước tiên cứu vợ của Bách Thủ trước” Vẫn là người đàn ông vừa nãy.
Tiếp đó Loan Loan có cảm giác bị người ta đập mạnh vào lưng, nàng thật muốn khóc nha, vị đại tỷ này, đây không phải phương pháp cứu người c.h.ế.t đuối đâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong/chuong-1-xui-xeo-bi-xuyen-khong.html.]
“Ọc” một ngụm nước trong n.g.ự.c phun ra, cả người nàng cũng tỉnh táo lại.
“A, vợ Bách Thủ, muội đã tỉnh, thật sự quá tốt rồi. Cha Nguyên Bảo này, xem ra biện pháp này có thể dùng nha.”
Loan Loan ngơ ngác nhìn người phụ nữ trước mặt, đầu tóc đơn giản được vấn lên bằng một chiếc trâm, quần áo làm bằng vải thô, làn da tuy ngăm đen do phơi nắng lâu ngày nhưng thoạt nhìn rất hiền lành.
Nàng không phải té lầu sao? Sao lại thành c.h.ế.t đuối rồi?
Người phụ nữ bên cạnh vẫn đang vỗ bành bạch lo lắng hỏi: “Cha Nguyên Bảo, sao không có phản ứng vậy?” Nàng quay đầu lại nhìn Loan Loan đang ngó mình chăm chăm, đồng tình nói: “Vợ Bách Thủ à, muội mau qua xem Bách thủ huynh đệ đi, đệ ấy chỉ sợ là không xong rồi.”
Thuận theo giọng nói đó, Loan Loan quay đầu nhìn sang, nằm bên cạnh là một người đàn ông cường tráng, làn da ngăm đen, mặc quần áo kì quái, toàn thân ướt đẫm, giờ phút này đang nhắm chặt mắt, sắc mặt trắng bệch, ngồi bên cạnh là một người đàn ông ăn mặc tương tự, anh ta nhăn mày thở dài nói: “Ta cũng đã tận lực rồi.”
Đây chính là người đàn ông vừa mới nói, còn kẻ nằm trên mặt đất kia sao không còn thở nữa rồi?
Bản năng của một y tá trỗi dậy, cô lập tức ngồi dậy, đến bên cạnh người đàn ông kia, hai tay dùng sức ép đồng thời làm hô hấp nhân tạo.
Hai vợ chồng nhà kia ngượng ngùng lập tức quay mặt đi, trong lòng đồng tình nói, tình cảm của vợ Bách Thủ thật sâu nặng nha, đáng tiếc Bách Thủ còn trẻ như vậy đã phải ra đi.
“Khụ khụ…” phía sau chợt truyền đến tiếng ho khan của Bách Thủ.
Cha mẹ Nguyên Bảo quay lại liền thấy Bách Thủ đã ngồi dậy, hai tay chống xuống đất phun ra hai ngụm nước sông còn Loan Loan thì đang thay hắn vỗ vỗ lưng.
Hai vợ chồng nhìn Loan Loan không thể tin được, vợ Bách Thủ lợi hại vậy sao?
“Bách thủ huynh đệ, đệ sao rồi? Có cần ta giúp đệ đi mời đại phu không?” Cha Nguyên Bảo hỏi.
Bách Thủ dùng tay áo ẩm ướt còn dính nước bùn lau miệng nói: “Dương đại ca, là huynh đã cứu ta sao? Đa tạ.”
“Nào có, ta chỉ đem đệ lên bờ thôi, đệ còn phải cám ơn vợ mình, là nàng đã cứu đệ.” Cha Nguyên Bảo đáp.
Bách Thủ kinh ngạc nhìn Loan Loan đứng ở bên cạnh, thấy vẻ mặt nàng đờ đẫn, sắc mặt tái nhợt bèn quan tâm hỏi: “Nương tử, nàng sao rồi?”
Loan Loan liếc mắt nhìn hắn một cái, mày rậm, mắt to, ngũ quan đoan chính, làn da ngăm đen, còn gọi nương tử, hai mắt Loan Loan trợn trắng một cái liền hôn mê bất tỉnh.