Xuyên Về Cổ Đại, Làm Nông Nuôi Con Chồng - Chương 384
Cập nhật lúc: 2024-10-18 11:46:31
Lượt xem: 76
Lưu thị được Nhị Hổ báo cho mà biết Tô Mộc Lam tới, đã đứng sẵn ở đầu sân đón tiếp.
"Tô tẩu tử tới."
"Ừ, vốn dĩ định đi tới thôn Hà gia bên kia tìm thợ mộc Quế tẩu tử để đặt chút việc, nhớ muội ở bên này, liền tới đây gặp." Tô Mộc Lam cười nói, "Mang theo một ít bánh trứng gà tới."
"Làm phiền Tô tẩu tử lo nghĩ đến." Lưu thị thấy Tô Mộc Lam nghĩ đến nàng, tới thăm nàng, trong lòng cảm thấy rất ấm áp, thậm chí trong mắt hơi ngấn nước, vội vàng dẫn Tô Mộc Lam tới gặp cha mẹ nhà mình, sau khi chào hỏi liền dẫn nàng vào trong phòng mình để nói chuyện.
Tô Mộc Lam đánh giá nhà ở một chút, thấy đồ vật trong phòng không nhiều lắm, giường cũng không lớn, hỏi, "Hai đứa trẻ không ngủ với muội sao?"
"Ngủ ở trong phòng của nhị ca bên kia." Lưu thị đáp, "Chính là ba đứa bé vừa mới chơi cùng Đại Hổ và Nhị Hổ, đứa lớn nhất và nhỏ nhất là con cái trong nhà nhị ca."
"Nhị tẩu nói hai đứa trẻ nhà muội xấp xỉ tuổi với hai đứa trẻ nhà tẩu ấy nên chơi được cùng nhau, cho nên trước tiên cứ ở cùng nhau.
Nếu không thì hai đứa trẻ trong nhà tẩu ấy sẽ không chịu nghe theo, kì thật ta cũng biết, là nhị tẩu khoan dung, tốt bụng giúp muội mà thôi."
"Đại ca và nhị ca sau khi lập gia đình, lúc ấy phòng ở này liền thành hai tiểu viện, cha mẹ đi theo đại ca ở viện bên này, còn viện của nhị ca ở cách vách, hai viện tương thông với nhau, đi qua đi lại cũng tiện, ở cũng thoải mái hơn.
Lúc này muội trở về, đại tẩu nhường một căn phòng của con gái mình cho muội ở, còn nhị tẩu nhường chỗ cho hai đứa bé ở."
"Hai vị tẩu tử đối xử với muội rất tốt."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-co-dai-lam-nong-nuoi-con-chong/chuong-384.html.]
Ngẫm lại vừa rồi ba đứa trẻ đều hiểu phép tắc như vậy, bây giờ lại nghe thấy Lưu thị nói những lời này, tuy Tô Mộc Lam chưa gặp hai tẩu tử nhà mẹ đẻ nàng, nhưng cũng cảm thấy hai người phụ nhân này nhất định là vô cùng hiền lương thục đức.
"Vâng, tính tình của hai tẩu tử đều rất tốt, lúc trước muội còn chưa xuất giá, hai tẩu tử đều được người rong làng khen ngợi, đều nói cha mẹ muội đời trước tích đức, cho nên mới có được hai con dâu tốt như vậy." Lưu thị nhoẻn miệng nở nụ cười.
"Vậy là tốt rồi." Tô Mộc Lam cũng cười gật đầu.
Nhìn trên mặt Lưu thị treo nụ cười, hơn nữa còn béo hơn một phần so lúc trước ở thôn Bạch Gia, trong lòng Tô Mộc Lam cũng yên tâm hơn nhiều, cùng trò chuyện với Lưu thị về những chuyện mà khoảng thời gian nàng trở về nhà mẹ đẻ
Sau khi Lưu thị trở về nhà mẹ đẻ, nhà mẹ đẻ cũng chưa từng hỏi han quá nhiều, chỉ nói Lưu thị tình nguyện về nhà thì cứ ở nhà là được.
Nếu việc trong nhà nhiều thì giúp đỡ làm chút việc nhà nông, phụ làm cơm canh một chút.
Hai tẩu tử đối xử rất thân thiết với Lưu thị, trong nhà mình mà mua thức ăn gì, mua vải cắt quần áo cho bọn nhỏ cũng đều để dành phần cho Đại Hổ và Nhị Hổ.
Nhà mẹ đẻ đối xử tốt với Lưu thị, Lưu thị cảm thấy ấm lòng hơn nhiều, nhưng cũng cảm thấy hơi bất an.
Chung quy lại nàng là con gái đã xuất giá, cứ về nhà mẹ đẻ ở như vậy, nếu ở một khoảng thời gian thì không sao, nhưng năm này tháng nọ, nàng vẫn cảm thấy chính mình là gánh nặng đối với nhà mẹ đẻ.
Hơn nữa bởi vì thời gian ở lâu dài, trong thôn đã có một số người nghị luận ở sau lưng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuy đại tẩu tính tình ngay thẳng đanh đá, không nghe lọt vào tai những lời này, cãi cọ một trận với những bà thím hóng hớt nhiều chuyện kia, khiến những người đó không dám nói gì ở trước mặt nàng, nhưng Lưu thị cũng biết, lúc ở chỗ bọn họ không nghe được chắc chắn vẫn muốn bàn ra tán vào.
Chẳng qua những việc này trong lòng Lưu thị hiểu rõ nhưng cũng không nói quá nhiều với Tô Mộc Lam.
Chung quy lại Tô Mộc Lam là lo lắng, nghĩ đến nàng nên mới tới thăm, nếu nói quá nhiều sẽ khiến Tô Mộc lam lo lắng, cho nên Lưu thị cũng cũng chỉ nhắc đến những điều tốt đẹp mà thôi.