"Áo –"
Lại một trận chim chóc vỗ cánh phành phạch bay vút lên cao từ trong rừng,  tản mát khắp nơi. Các thôn dân đang bận rộn ở ruộng  chân núi  đầu  Vân Vụ Sơn,     tiếp tục  việc.
Gà Mái Leo Núi
Kể từ khi tiểu nữu nữu của lão Khương gia  huyện thành, Vân Vụ Sơn   mấy ngày  náo nhiệt như  .
, tiểu nữu nữu.
Sau khi Khương Vạn Niên đậu cử nhân, danh hiệu của cả nhà lão Khương gia ở Sơn Tiền Thôn đều trở nên đáng yêu hơn  nhiều. Khương Nguyên Mạn cũng trở thành tiểu nữu nữu trong miệng  , cứ như thể ngay từ đầu     trong cả Sơn Tiền Thôn yêu mến .
Khi mặt trời buổi chiều treo cao, một bóng đen to lớn bước  từ Vân Vụ Sơn. Khương Nguyên Mạn một tay kéo bàn chân Hắc Hà Tử, lôi theo  hình đồ sộ của nó bước . Nàng  quanh địa thế,  vặn ở gần ruộng nhà , liền rướn cổ họng kêu to, "Gia!!! Cha!!!"
Phía đầu ruộng  bóng  đang  việc, Khương Nguyên Mạn kêu mấy tiếng, ho khan hai cái. Bảo    hát xướng ngày nào cũng  luyện giọng, nàng thì ở nhà cả nửa năm trời  luyện,  xem bây giờ, cổ họng cũng  chịu nổi khi gọi  !
Có lẽ âm thanh cần thời gian để truyền , Khương Nguyên Mạn đợi một lát, mới  thấy Khương Vạn Địa "Ê" một tiếng,  thấy một  bên đầu ruộng đẩy xe chạy về phía .
Vẫn  là cha nàng,  đẩy xe!
Khương Vạn Địa  bên mép ruộng, đẩy xe nhanh như bay. Hắn  phân biệt  , chỉ cần là khuê nữ nhà  phát  tiếng động kiểu  mà gọi nàng, thì chắc chắn là  hạ  con hàng khủng nào đó !
Rồi Khương Vạn Địa  chuẩn  tâm lý sẵn sàng, nhưng vẫn giật b.ắ.n  khi  thấy Hắc Hà Tử!
"Hắc Hà Tử ư?"
"Vâng!"
Khương Nguyên Mạn  thản nhiên bình tĩnh gật đầu, "Cha sợ thì cứ đưa xe cho con, con Hắc Hà Tử  chúng   bán hết , nhị thẩm nhà  sẽ  xử lý mà, con  đẩy về nhà nhờ nhị thẩm xử lý nó!"
Sớm  còn  Hắc Hà Tử,   nàng cũng nên lột da con hổ xuống thì  !
Lần  là vì  nhanh chóng, tiện lợi, kiếm tiền nhanh, còn   thì tiền bạc  còn eo hẹp như , nàng cũng  tò mò vị của gấu chưởng rốt cuộc là gì suốt hai kiếp !
Hơn nữa,   đều  thịt Hắc Hà Tử  ngon, nhưng nàng  từng nếm thử mà!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-ve-chan-nui-ta-dua-vao-suc-minh-lam-giau/chuong-96.html.]
Nghĩ đến đây, Khương Nguyên Mạn   chút hối hận, thịt hổ nàng cũng chẳng  vị   nữa!
Tiền thị đang ôm hai đứa trẻ   cửa, một tay đung đưa một đứa,  trông con    sân phơi nơi   đang  việc. Năm nay ngô và đậu phộng đều  trồng  nhiều, kể từ khi đất đai bắt đầu thu hoạch ngô  năm ngoái, năm nay hầu như nhà nào cũng trồng ngô.
Giá thu mua đậu phộng của tiệm lương thực trong huyện  hề thấp !
Mùa thu năm nay chỉ bán lương thực thôi là  kiếm  một khoản .
Vương thị đang trông con lừa  cối xay, Hai vị tẩu  cứ thế trò chuyện vu vơ. Khương Nguyên Mạn đẩy xe trở về, Lưu Lưu và Đôn Đôn  từng  thấy Hắc Hà Tử nên cứ trợn tròn mắt   ngừng. Tiền thị  thấy liền bật , nàng gọi to, "Đại tẩu, đại tẩu, mau, mau trông chừng hai đứa ,   xử lý Hắc Hà Tử đây!"
Ban ngày sân  tiện đóng cửa, Tiền thị liền cùng Khương Nguyên Mạn  hậu viện xử lý. Nàng cũng  cần Khương Nguyên Mạn  gì khác, chỉ cần lúc lột da thì lật  nó một cái là .
Khương Nguyên Mạn  xổm một bên,  miếng gấu chưởng Tiền thị tháo xuống, thèm đến mức nước dãi sắp chảy ròng ròng, "Nhị thẩm, hôm nay  thể ăn gấu chưởng  ạ?"
"Hôm nay e là  kịp, hôm nay xử lý xong, ngày mai nhất định sẽ  ăn!"
"Sao con cảm giác  đợi  đến ngày mai chứ!"
Tiền thị  khuôn mặt nhăn nhó  của Khương Nguyên Mạn mà bật   ngừng, "Hôm nay ăn thịt gấu  , cháu đợi nhé, nhị thẩm sẽ trổ tài cho cháu xem! Không hề kém gấu chưởng !"
Khương Nguyên Mạn làu bàu bĩu môi,  tin lắm!
Cái tay nắm chặt , trong lòng  nhất thời bi phẫn,  cái trò quỷ gì thế !
Hắn chỉ   oai trưởng bối,    nể mặt thế !
Sáng sớm ngày thứ hai,   Khương Đại Hỷ, Khương Vạn Địa và Khương Vạn Ngân, dẫn theo Khương Mặc và Khương Hổ,  tiên đến huyện thành sắm sửa đầy đủ lễ bái sư, lúc  mới  tới Uy Vũ Tiêu Cục.
Huynh  Khương Mặc và Khương Hổ một  trang phục gọn gàng,  thấy Dương Chấn Nam liền cung kính gọi một tiếng "Sư phụ". Dương Chấn Nam hài lòng , bên trong Uy Vũ Tiêu Cục   bố trí  thỏa,   lớn mà chào hỏi   Khương Đại Hỷ và Khương Vạn Địa, "Bá phụ và hai vị  trưởng, xin mời thượng tọa!"
Khương Đại Hỷ và Khương Vạn Địa tự nhiên hàn huyên, Khương Vạn Ngân  bên cạnh, trong lòng tặc tắc khen ngợi, bái sư văn và bái sư võ   khác  thật đấy!
Hắn mắt  rời  chằm chằm từng bước trong nghi lễ,  nhớ kỹ nhé, về kể  cho Mạn Mạn !