Xuyên Về Bên Bờ Biển: Nuôi Con - Đánh Bắt Hải Sản Làm Giàu - Chương 45: Những Chuyện Lặt Vặt Về Bánh Trung Thu ---
Cập nhật lúc: 2025-11-18 01:43:18
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7KpGpug9Aa
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong đầu Hứa Dũ lướt qua các loại bánh trung thu phổ biến thị trường. Ngoại trừ loại Ngũ Nhân (năm loại hạt) thường thấy, thì còn nhiều loại kỳ lạ khác. Dòng bánh Băng Bì (vỏ lạnh) thì còn chấp nhận . Sau thậm chí còn xuất hiện những loại bánh vị đậu phụ thối, bún ốc. Ở kiếp khi lướt điện thoại, nàng cũng nhịn mà chê bai rằng bánh trung thu thị trường cái nào cũng mắt nhưng thực chất khó ăn vô cùng. Giờ đây, thể cân nhắc bánh trung thu . Ở kiếp , cũng từng thử qua bánh Băng Bì và bánh nướng vỏ giòn kiểu cũ.
Trước khi rời khỏi nhà hàng xóm, Hứa Dũ dúi cho ba bốn chiếc bánh trung thu mang về nhà. Sau khi cất bánh trung thu trong bát cẩn thận, Hứa Dũ chuẩn một chuyến huyện thành. Gần đây nhà dùng đồ ăn nhiều. Nếu bánh trung thu thì mua thêm một ít nguyên liệu. Dầu vẻ còn nhiều, cần chuẩn thêm. Ngoài bột mì, còn thể xem thử loại tinh bột nào , nếu thì thể dùng bánh Băng Bì. Tiện thể nếu trái cây gì thì cũng mua thêm một ít. Trong nhà vẫn còn mạch nha từ . Hứa Dũ nhanh chóng nấu xong cơm canh, Hình Gia Niên việc về ăn cơm xong ngoài. Nàng đeo chiếc giỏ mây lên lưng, khóa cửa , nắm tay Tiểu Bao Tử về phía bến tàu. Hình như hai hôm nay Hình Gia Niên khá bận rộn thì !
Tiểu Bao Tử đầu tiên thuyền, hai chọn một vị trí ở mép thuyền. Vị trí vặn thấy mặt biển bên cạnh. Thằng bé đưa tay bám thành thuyền, vẻ mặt hưng phấn xuống phía . “Mẫu ! Mẫu !” Suy nghĩ của Hứa Dũ cắt ngang, nàng theo ánh mắt của nhi tử thấy một con cua đang trôi nổi mặt nước. Hứa Dũ gật đầu, ôm nửa Tiểu Bao Tử: “Đó là cua!” Tiểu Bao Tử nghiêng đầu, lặp lời Hứa Dũ bằng giọng rõ ràng. Hứa Dũ bật , xoa đầu nó. Thuyền nhanh chóng cập bến. Hứa Dũ ôm Tiểu Bao Tử sợ dòng xô đẩy. Bến tàu lớn, qua đông đúc, để đề phòng vạn nhất, nàng từ chối ý định tự bộ của Tiểu Bao Tử. May mắn là thằng bé quấy, bến tàu nhiều quầy hàng. Tiểu Bao Tử thấy bán kẹo mạch nha vẽ hình, nó chỉ quầy kẹo cách đó xa, ngọt ngào gọi: “Mẫu .”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Hứa Dũ sang, là một bà lão đang bán. Bên cạnh còn một tiểu oa nhi xinh xắn mặc y phục vô cùng tinh xảo, trông tuổi tác cũng cỡ Tiểu Bao Tử. Chất liệu y phục đó vô cùng đắt tiền, xung quanh còn mấy trông như nha , tiểu tư vây quanh. Trong lòng nàng thầm đoán là vị công tử nhà giàu nào đến đây! Một tay ôm Tiểu Bao Tử, một tay véo nhẹ má thịt của thằng bé: “Đừng tưởng thấy, chiếc kẹo dì Tú cho con hôm nay con ăn hết ! Cộng thêm hôm nay con còn ăn nửa cái bánh trung thu nữa, nên hôm nay con ăn kẹo nữa!” Hứa Dũ dứt khoát từ chối ý định nũng đòi kẹo của Tiểu Bao Tử. Tiểu Bao Tử mẫu từ chối cũng lóc ầm ĩ, chỉ hổ vì vạch trần chuyện lén ăn kẹo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-ve-ben-bo-bien-nuoi-con-danh-bat-hai-san-lam-giau/chuong-45-nhung-chuyen-lat-vat-ve-banh-trung-thu.html.]
Tuy cho phép Tiểu Bao Tử ăn kẹo, nhưng Hứa Dũ vẫn đến quầy hàng bên cạnh, nơi nàng bán ngọc trai mua cho Hình Gia Niên. Lần nàng chọn Lương rẻ nhất, mà gọi một chén Nước ngọt vải. Giờ là tháng Tám, khí trời sắp sửa giảm nhiệt. Khi đó những quầy hàng như thế còn tồn tại nữa , dù thì nơi chủ yếu bán Lương . Hè kết thúc tự nhiên sẽ vắng . Hơn nữa, giữa mùa đông lạnh lẽo ai cũng uống thứ gì đó nóng ấm. Nước ngọt vải nhanh chóng mang , Hứa Dũ đặt Tiểu Bao Tử xuống. Ở đây bàn ghế nhỏ, Tiểu Bao Tử từng đến nơi nên khỏi tò mò. Bà chủ quán vẻ đáng yêu của Tiểu Bao Tử nhịn mà xoa đầu thằng bé, khi mang Nước ngọt vải còn tặng kèm một bát Lương phấn nhỏ. Mắt Tiểu Bao Tử to tròn, chớp chớp lời cảm ơn. Bà Vương bán Lương ở đây mười mấy năm, đầu tiên thấy đứa trẻ đáng yêu đến . Giờ phút thấy, lòng bà mềm vài phần, thầm nghĩ hai đứa trẻ, Tiểu Bao Tử và đứa bé trai xinh xắn , cạnh quả thực giống như Đồng tử đầu thai tòa Quan Âm. Hứa Dũ cầm thìa, hai cứ thế một ngụm, một ngụm uống hết sạch. Lúc , nàng gói hai phần,
ghé qua Thư viện nơi Hình Tử Hiên và Hình Tử Nguyên đang học. Vừa đúng lúc tan học, hai cổng nhận Lương mang về. Ở cổng Thư viện chỉ Hứa Dũ đến đưa đồ, thậm chí còn những kiệu ngựa, xách Thực hạp đến đây. Gửi đồ xong, Hứa Dũ định mua nguyên liệu bánh trung thu, ngờ gặp một quen. Trông quen mắt nhưng nhất thời nhớ , cuối cùng khi Hứa Dũ đến cửa tiệm, nàng mới vỗ đầu một cái: Đây chẳng là của chủ tửu lầu đó ! Đối phương đương nhiên cũng chú ý đến Hứa Dũ, khi thấy đứa trẻ trong lòng nàng thì thoáng sững sờ, c.ắ.n răng nghĩ xem nên tiến lên xin , dù đó nàng nông nổi những lời . Cuối cùng, khi nàng giao Thực hạp cho phía , chuẩn tiến lên xin thì bóng dáng Hứa Dũ biến mất. Hứa Dũ đương nhiên hề chuyện , kỳ thực nàng còn chẳng nhớ rõ tên của đối phương. nàng nghĩ , hình như nàng cũng tên nàng . Nàng ? Hình như mà cũng hình như . Nàng lắc đầu, xua những suy nghĩ đó . Dù thì cũng chẳng giao thiệp gì, !
Tốt nhất vẫn nên nghiêm túc chọn lựa những thứ cần dùng. Hứa Dũ mua hai cân Hồng đậu và mấy cân bột mì, ngoài còn các loại hạt kiên quả và mè đen, định dùng nhân bánh. Cuối cùng, nàng chợt nhớ cách Đản Hoàng Tố (bánh trứng muối giòn) cũng gần giống bánh trung thu, thể chung luôn. Sau đó, nàng mua thêm ít nếp và trứng vịt muối. Lại đến tiệm bán thịt mua một khối mỡ thăn lợn. Khi đeo giỏ lên lưng, nàng thấy vai đau, trong lòng thở dài một . Hình như mua nhiều ! Nàng nắm tay Tiểu Bao Tử, chuẩn về. “Hứa Dũ?!” Một giọng quen thuộc khiến mắt Hứa Dũ sáng lên, đó là sự nghi ngờ. Quay , quả nhiên là một quen. Hình Gia Niên mặc một trường bào, tóc đầu búi bằng trâm trúc. “Sao ở đây?” Hứa Dũ nghi hoặc hỏi. “Cha!” Tiểu Bao Tử kéo Hứa Dũ về phía đối phương. Hình Gia Niên chỉ một cửa tiệm đóng cửa cách đó xa, thành thật giải thích: “Nghe bên cửa hàng rao bán, đến xem thử!”
“Không ngờ gặp nàng ở đây, nàng mua đồ bánh trung thu ?” Hình Gia Niên ôn hòa hỏi, tay tháo chiếc giỏ mây lưng nàng xuống. Sau đó y vô cùng suôn sẻ đeo nó lên lưng . Hứa Dũ gật đầu: “Ta nhiều một chút, chia cho những thợ thuê.” Hình Gia Niên gật đầu: “Nàng còn cần mua gì nữa ?” Hứa Dũ lắc đầu, đồ đạc trong coi như đủ . Nàng nắm tay Tiểu Bao Tử về phía , nhịn hỏi: “Chàng xem cửa tiệm định ăn buôn bán gì ?” Lần ngọc trai nàng kiếm sớm gửi , hai thương lượng thỏa. Đối phương tiền trong tay mua cửa tiệm cũng là chuyện bình thường. “Vẫn nghĩ !” Hình Gia Niên , trong lòng vẫn ôm Tiểu Bao Tử.