Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 954
Cập nhật lúc: 2024-10-18 05:43:50
Lượt xem: 16
Tiểu Ngọc Trúc thấy vẻ mặt Tạ Du kiểu bị đè nén, dáng vẻ như hiểu ra được cái gì, hỏi anh ta: "Anh đang làm công việc gì thế?"
Con mắt Tạ Du lập tức sáng lên mấy phần, ba hoa chích choè nói: "Công việc của tôi đối với người bình thường như mấy cô rất xa lạ. Tôi là người đại diện."
Tiểu Ngọc Trúc nháy nháy mắt, nói thầm: "Người đại diện..." Đây là thứ gì chứ.
"Công ty truyền thông này của tôi tuy nói là mới vừa thành lập, nhưng nhỏ. . . Không phải, trong tay của tôi có rất nhiều tài nguyên, bây giờ đang do dự ký hợp đồng với nghệ sĩ nào. Thế nào? Ý kiến từ góc nhìn của người qua đường các cô cũng có tính tham khảo rất cao, tôi cho cô xem ảnh của một số soái ca, cô xem một chút, thích ai nhất." Nói xong, liền lấy điện thoại ra, mở album ảnh cho Tiểu Ngọc Trúc xem.
Tiểu Ngọc Trúc vừa ngơ ngác vừa ngây thơ nhìn hình ảnh trong điện thoại, mím môi một cái, nói: "Sao cảm giác ai cũng thanh tú hết vậy."
Tạ Du: ...
Cất điện thoại, lắc đầu cảm thán: "Lưu lượng xã hội, đám trẻ con khí chất thanh tú này rất dễ hot."
Tiểu Ngọc Trúc trừng mắt nhìn, không hiểu cho lắm, vừa vặn mì của hai người đã được bưng lên, Tiểu Ngọc Trúc nói tiếng cám ơn, thuận miệng nói: "Nếu nói như vậy, anh còn đẹp trai hơn cả bọn họ, anh hoàn toàn có thể tự lên mà."
Tạ Du suýt chút bị nghẹn mì, vỗ bàn đứng dậy, nói: "Tôi là người đại diện, không đi con đường của minh tinh."
"Ồ." Tiểu Ngọc Trúc nghĩ thầm, cũng không hiểu, vẫn không tranh luận, ăn mì thì hơn.
Đợi cô ăn xong, Tạ Du cũng đã ăn xong, hai người nhìn nhau, Tạ Du hỏi: "Về nhà?"
Tiểu Ngọc Trúc nhẹ gật đầu, cùng nhau đi về nhà.
Một bữa cơm, hai người tựa hồ quen thuộc không ít, Tạ Du nói: "Làm sao cảm giác con người cô có hơi ngốc thế."
"Ừm, mẹ tôi cũng nói tôi như vậy, tôi cảm thấy không tệ mà." Tiểu Ngọc Trúc tỏ vẻ rất là bình thường nói.
Tạ Du chậc một tiếng.
Đợi hai người đi vào thang máy, Tiểu Ngọc Trúc cũng đã hiểu được cách đi thang máy, đối mặt với người ngốc như thế, dục vọng muốn nói chuyện trời đất của Tạ Du vơi đi hơn phân nửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-954.html.]
Mãi đến trước khi hai người mở cửa ra rồi đóng lại, Tạ Du từ cửa thò đầu ra nói: "Giữa hàng xóm với nhau phải thân thiết, có chuyện gì cần hỗ trợ có thể gọi tôi."
Tiểu Ngọc Trúc mím môi một cái, gật đầu nói: "Được."
Tạ Du híp mắt đóng cửa lại, sau khi đóng cửa, thầm nghĩ: Vẻ ngoài này của anh ta tựa hồ cũng không có tác dụng lớn mấy.
Cứ như vậy, Tiểu Ngọc Trúc trở về phòng lướt điện thoại, trước hết tìm minh tinh là cái gì, người đại diện là cái gì.
Sau khi đọc xong, thầm nghĩ: Điện thoại là một thứ tốt.
Sau đó lại tìm 'nếu như không nhớ rõ mật khẩu điện thoại thì phải làm sao', sau đó khó khăn sửa lại mật khẩu điện thoại xong, Tiểu Ngọc Trúc lại lướt mấy thông tin hot vài ngày qua.
Đợi một tuần lễ trôi qua, cô biết được rất nhiều chuyện, cũng khiến công việc trở nên rối tinh rối mù, chỉ thấy sắc mặt lãnh đạo Nghiêm Dịch Hành càng ngày càng đen.
Đợi cô có thể thuần thục ngồi xe buýt về nhà, Tiểu Ngọc Trúc nhìn chìa khóa xe trong tay, suy nghĩ một chút, gõ gõ cửa nhà hàng xóm.
DTV
Chỉ nghe bên trong hô: "Đợi một chúng." Một lát sau, cửa được mở ra, Tiểu Ngọc Trúc nhìn Tạ Du ăn mặc rất là tùy ý, hỏi: "Cái kia, anh có biết lái xe không?"
Tạ Du hầy một tiếng, nói: "Cô còn có xe à?"
Tiểu Ngọc Trúc nhẹ gật đầu, "Gần đây vừa lái xe là choáng đầu, để xe mãi ở bãi đỗ xe của công ty."
Tạ Du gật đầu, nói: "Chờ chút, tôi thay quần áo khác."
Tiểu Ngọc Trúc quả thật đứng ở cửa ngoan ngoãn chờ đợi.
Tạ Du thay quần áo xong thấy cô đứng ở ngoài cửa, cười, "Làm sao không vào nhà, tôi cũng không thể ăn thịt cô."
Tiểu Ngọc Trúc: ...
"Ngoài nhà và trong nhả cũng không có gì khác nhau mà?"
Tạ Du run lên, "Ừm, cũng đúng."