Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 895
Cập nhật lúc: 2024-10-17 06:12:06
Lượt xem: 39
Người đàn ông uống chút rượu đã chẳng còn biết mình là ai kia, vừa ra khỏi cửa đã một cơn gió thổi tới khiến anh ta càng cảm thấy choáng váng hơn.
Anh ta loạng choạng đi về phía trước, cũng không phát hiện ra phía sau có người theo đuôi.
Sau khi đi vào con hẻm nhỏ tối tăm không một bóng người, nữ hiệp Tiền Lệ vung tay một cái, mọi người liền nhào tới.
Trùm bao tải, đ.ấ.m đá, đánh người ta như nước chảy mây trôi.
Vương Tiểu Mai cũng tức giận tiến tới đá vài cái vào chân, trút hết cơn giận dữ.
Sau khi đánh xong, mọi người liền thừa dịp bóng tối mà chạy trốn, chạy đi rất xa rồi mới nghe thấy người đàn ông trung niên kia đứng trong ngõ mắng chửi.
Tiền Lệ nắm chặt tay, thật muốn quay lại đánh thêm một lần nữa.
Người đàn ông kia khá cứng đầu, đám người Lâm Ngọc Trúc còn chưa quay về quán ăn được bao lâu, người đàn ông kia đã dẫn theo đồng chí công an tới.
DTV
Mẹ Lâm nhìn thấy anh ta lúc ra ngoài vẫn còn ổn, vậy mà lúc này lại sưng hết mặt mũi, trông rất khủng khiếp, trong lòng thầm nghĩ: Đúng là ông trời có mắt.
Người đàn ông bước vào phòng bèn chỉ vào mẹ Lâm rồi nói: "Nhất định là họ đã đánh tôi."
Mẹ Lâm vô cùng ngạc nhiên: "Đồng chí công an, đúng là oan uổng quá, người này giở trò lưu manh với nhân viên trong quán chúng tôi, chúng tôi còn chưa nói gì đâu, thế mà anh ta đã ác ý tới tố cáo trước rồi."
Người đàn ông say rượu tới báo án, nói năng lung tung lộn xộn, đồng chí công an bèn đi theo để tìm hiểu chi tiết, nghe mẹ Lâm nói vậy mới chợt tỉnh táo lại, kể lại toàn bộ sự tình.
Vẻ mặt của mẹ Lâm rất oan ức: “Tôi và chồng vẫn luôn ở cửa hàng để trông coi, cả cửa cũng chẳng ra một bước nào, sao mà đánh anh ta được. Nếu anh không tin tôi, vậy hãy hỏi những khách hàng trong cửa hàng để biết chúng tôi đã từng ra ngoài chưa?!"
Người đàn ông say rượu kia đứng xiêu vẹo, che vết thương đang chảy m.á.u rồi nói: "Vậy chắc chắn là do anh em của cô gái kia đánh, bà chủ cũng đã nói rồi, nhà cô gái kia có tới bảy tám anh chị em."
Đồng chí công an lập tức đưa mọi người đến nhà nhân viên phục vụ kia, mấy anh chị của cô nhân viên kia đã sớm về nhà rồi, vẫn luôn ở nhà không ra ngoài, hàng xóm ở gần đều có thể làm chứng.
Lần này thì hay rồi, không thể điều tra là ai đã đánh anh ta, nhưng chuyện người đàn ông kia bắt cô nhân viên uống rượu đã khiến người nhà cô nhân viên biết chuyện rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-895.html.]
Nói thế nào cũng phải đòi công đạo, người đàn ông kia lập tức hoảng sợ, lúc hiểu ra thì đã muộn.
Sau khi vào cục cảnh sát ở một đêm, ngày hôm sau đã bị lãnh đạo trong đơn vị gọi về, hôm đó cũng bị sa thải.
Không những thế, danh tiếng của anh ta hoàn toàn bị hủy hoại chỉ sau một đêm, hàng xóm láng giềng nhìn thấy đều chạy ra xa, nhổ nước bọt suýt nữa đã khiến anh ta c.h.ế.t chìm.
Thực sự không thể chịu nổi sự chửi rủa từ hàng xóm nữa, bèn phải bán hết gia sản để vào nam.
Đối với kết quả của chuyện này, Lâm Ngọc Trúc và những người khác rất hài lòng.
Đêm thay trời hành đạo đó đã trở thành bí mật giữa mọi người, cũng đã chứng minh hồi ức thanh xuân của bọn họ.
Sau đó, Lâm Ngọc Trúc cố ý mở một cuộc họp cho các nhân viên phục vụ trong quán ăn, mục đích chính của cuộc họp chính là nếu như còn gặp tình hình giống vậy nữa, không cần sợ, cứ bỏ đi, không cần nói lý.
Nếu náo loạn thì cứ gọi công an, sẽ không vì chuyện này mà đuổi việc bọn họ.
Bọn họ không gây rắc rối thì cũng không cần phải sợ, phải mạnh mẽ lên.
Vài cô gái gật đầu, bọn họ cũng thầm bán tán, hôm đó chắc chắn là con gái của bà chủ đã báo thù giùm bọn họ.
Thời gian trôi nhanh, chớp mắt đã tới năm 81.
Lâm Ngọc Trúc, Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai vẫn làm việc chung với nhau, tình cảm càng lâu càng mặn nồng như rượu.
Trong ký túc xá, mọi người vẫn giúp đỡ nhau lẫn nhau, chỉ là thiếu mất một người bạn, đó là Thí Chiêu Đệ.
Do có thành tích xuất sắc nên cô ấy đã được tài trợ xuất ngoại rồi.
Trước khi Tiểu Chiêu Đệ rời đi, người cô ấy lo lắng nhất chính là Lai Đệ, Lý Hướng Vãn vỗ vai cô học trò của mình: "Yên tâm đi, có chị ở đây."
Chỉ dựa vào mấy lạy trước đây của Lai Đệ mà Lý Hướng Vãn vẫn sẽ suy trì đạo lý một ngày làm thầy cả đời làm cha mà lo liệu ổn thỏa cho Lai Đệ.