Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 883
Cập nhật lúc: 2024-10-17 06:11:47
Lượt xem: 58
Thím Khâu và con gái đang nói hăng say ở trong phòng, hoàn toàn không biết nhà họ Lưu lại bất ngờ quay đầu lại c.h.é.m giết, nghe rõ ràng toàn bộ cuộc đối thoại của hai mẹ con.
Ông Lưu và cụ bà nghe thấy thì lửa giận bùng bùng.
Đá văng cửa ra, vọt vào nhà không nói lời thừa thãi, đi lên là lập tức động tay.
Tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết ở trong nhà làm cho Lâm Ngọc Trúc ở sát vách cũng giật giật lỗ tai, hình như âm thanh này là từ nhà thím Khâu.
Tiếng kêu thảm thiết này cũng vô cùng quen tai, ban đầu khi cô đánh Khâu Nguyệt hình như đối phương cũng kêu như vậy.
Mắt Lâm Ngọc Trúc sáng bừng lên, vui mừng chạy ra khỏi phòng, trò lên tường xem náo nhiệt.
Vừa trèo lên tường thì đã phát hiện cả nhà thím Triệu ở sát vách cũng đang trèo tường xem náo nhiệt.
Hai nhà mắt lớn trừng mắt nhỏ, thím Triệu còn cách không hỏi: “Nhà họ Khâu làm sao vậy?”
Lâm Ngọc Trúc lắc lắc đầu: “Cháu không biết.”
Lâm Ngọc Trúc và thím Triệu cũng không trò chuyện nhiều, mà là thò đầu nhìn vào cửa sổ, cho dù không nhìn thấy cái gì thì nghe âm thanh thôi cũng rất náo nhiệt.
Người nhà họ Lưu cũng không ngủ, muốn rêu rao bộ mặt đứng núi này trông núi nọ của nhà họ Khâu ra ngoài nên đã lôi kéo người ra ngoài sân.
Lúc này có không ít hàng xóm đứng ở đầu tường nhà thím Triệu xem náo nhiệt.
Bên này ầm ĩ tới nỗi mẹ Lâm cũng phải xách cái ghế băng ra đứng bắt đầu xem, Dương Liễu nhịn một hồi, cũng lặng lẽ chạy tới xem náo nhiệt, cuối cùng, Thẩm Bác Quận cũng ra đứng.
Cả nhà họ Lâm đứng xếp hàng, cùng nhau ăn dưa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-883.html.]
Thím Khâu bị kéo ra ngoài rất mất mặt, cúc áo bông cũng bị rơi ra hai cái, tóc bị, tóc bị tím rối tung không chịu nổi, mặt còn bị cào mất phát.
Mẹ Lâm xuýt xoa một tiếng, không ngờ tới người nhà họ Lưu lại lợi hại như vậy, âm thầm vui mừng, hai nhà không kết thành sui gia là đúng, nếu không thì quá đáng sợ.
Bác gái Lưu thấy người tới xem náo nhiệt không tính là ít, nói với mọi người: “Tất cả mọi người tới đây nói câu phân xử xem, có ai lại làm ra chuyện như nhà họ Khâu bọn họ chứ? Cũng đã định hôn với con gái nhà tôi rồi, để cho con gái nhà chúng tôi ngây ngốc đợi thằng nhóc nhà bà ta hai năm, hai năm đó. Thế mà người nhà này lại âm thầm trèo cành cao, tìm một nữ sinh đại học, lại không hé răng nửa lời. Còn nghĩ cách làm sao để lừa gạt nhà chúng tôi. Nếu như không phải tôi ngẫu nhiên nghe thấy thì tôi cũng không biết Khâu Minh đã sang nhà gái gặp người lớn rồi nữa đó, vợ lão Khâu lại còn muốn để con gái tôi làm lốp dự bị, mọi người nói thử xem, còn có người nào cay độc hơn như vậy được nữa không.” Nói xong, mắt bác gái Lưu cũng đỏ bừng lên, lại bùng cơn tức tát cho thím Khâu hai phát.
Thím Khâu bị đánh có chút mờ mịt, thật vất vả mới tránh thoát được, càn quấy than nói: “Nói cứ như là nhà mấy người tốt lắm vậy, ban đầu cũng đã đồng ý hộ sự với thằng nhóc nhà họ Lâm rồi, quay đầu còn chẳng phải bám víu lên người con trai tôi sao. Các bà bội tín không có đạo đức như vậy, dựa vào cái gì mà tôi phải thật lòng với các bà. Ngày nào đó nhà các bà leo lên được cành cao hơn thì chẳng phải nói không cần nhà chúng tôi là không cần nữa sao.”
Bác gái Lưu nghe những lời này thì tức tới thiếu chút nữa ngất đi.
Lúc này Khâu Nguyệt cũng không tốt hơn là bao, trên mặt cũng hằn dấu bàn tay, xắn tay áo nhảy cẫng rồi hét ầm lên: “Bây giờ không cho phép cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy, vốn dĩ không thể định đoạt hôn sự được. Anh tôi và chị dâu tương lai là tự do yêu đương. Hai người ấy là hợp pháp.”
Ngón tay bác gái Lưu run rẩy chỉ vào Khâu Nguyệt, nói: “Tôi không nghe mấy lý lẽ không chính đáng này của mấy người, con gái tôi chờ Khâu Minh suốt hai năm, lúc đó tại sao mấy người không nói là tự do yêu đương đi.”
“Đây chẳng phải là con gái bà ngóng chờ rồi bám lấy sao.”
Thấy hai bên cãi nhau kịch liệt, Lâm Ngọc Trúc ‘shh’ một tiếng.
Một tiếng đột nhiên này làm cho tình cảnh náo nhiệt cũng trầm tĩnh lại, mọi người rối rít nhìn về phía Lâm Ngọc Trúc.
Tò mò xem cô shh cái gì.
Bị nhiều cặp mắt nhìn chằm chằm như vậy, Lâm Ngọc Trúc lại không có một chút lúng túng nào, thanh thúy nói: “Ở đại học không cho phép các sinh viên yêu đương với nhau mà. Bị phát hiện sẽ bị phạt.”
Thím Khâu và Khâu Nguyệt nghe vậy, sắc mặt lập tức chấn động, Khâu Nguyệt nói không chút nghĩ ngợi: “Bọn họ quen biết nhau lúc còn ở nông thôn rồi. Xác lập quan hệ trước khi lên đại học.”
DTV
Lâm Ngọc Trúc nhướng mày lên, giọng nói uyển chuyển kéo dài nói: “A--” Thím Khâu thật là không nói nổi mà. Anh Khâu Minh cũng đã có người yêu cả rồi, thế mà thím còn làm ra chuyện này, là vì không hài lòng người chị dâu tương lai trong miệng Khâu Nguyệt sao?”
Xem náo nhiệt vĩnh viễn không chê chuyện lớn, hàng xóm láng giềng hít hà một hồi, nhà họ Khâu đang làm cái gì vậy!