Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 731
Cập nhật lúc: 2024-10-15 21:52:04
Lượt xem: 60
Cùng lúc Lâm Ngọc Trúc cảm thán người khác, giấc ngủ nướng của cô cũng rất khó khăn trắc trở.
Không phải hôm nay bị Vương Tiểu Mai gọi dậy thì là ngày mai bị Du Thư Hoa cằn nhằn làm cho tỉnh.
Hai người này khó khăn lắm mới ngủ dậy trễ thì Phan Phụng Quyên lại trở nên chịu khó.
Cuối cùng tuyệt vọng hơn nữa đó laf Thi Chiêu Đệ thức dậy thật sớm, lay cô dậy.
Ôi, đối mặt với đứa nhỏ này, Lâm Ngọc Trúc một chút khó chịu khi dậy cũng không có.
Tới ngày nghỉ của tuần thứ hai, Lâm Ngọc Trúc nói gì cũng phải về nhà một chuyến.
Chủ yếu là tòa nhà của cô đã kết thúc công việc hai ngày rồi.
Cô đã không đợi được nữa muốn về nhà xem thử.
Lý Hướng Vãn dự tính ghé chỗ chủ nhiệm Lưu một chuyến, nhập thêm một lô vải.
Ba người bèn mượn cớ vào huyện thành chuồn về nhà.
Cửa nhà, cổng to bên ngoài vẫn y như cũ, nhưng sau khi mở cửa ra, tòa nhà của cô quả thật là rực rỡ hẳn lên. Toàn bộ bụi bặm tích lũy trên bức tường xây làm bình phong được quét sạch sẽ. Bùn đất ứ đọng trên lớp đất đá cũng đã dọn dẹp sạch sành sanh.
Vương Tiểu Mai ôd một tiếng, nói: “Sao cảm thấy nhà cô trở nên sạch sẽ hơn vậy.”
Lâm Ngọc Trúc giữ vẻ thần bí nói: “Cô đây vẫn chưa bước vào trong nhà nữa.”
Lâm Ngọc Trúc nói xong thì quẹo qua sân của phòng ở sát cổng.
Dễ nhận thấy cỏ cây tích lũy lâu năm dưới đất đã được dọn sạch không nói, cửa sổ xà nhà đều đã tu sửa lại, còn được sơn lại từ đầu.
Lúc này ngôi nhà vốn đổ nát trở nên gọn gàng ngăn nắp, sạch sẽ chỉnh tề.
Vừa nhìn vào thì biết đã dày công xử lý một phen.
Mở cửa bước vào nhìn, trong nhà cũng dọn dẹp hoàn toàn sạch sẽ.
Ngũ Bàn đổi cửa sổ thành khung đèn lồng, như vậy vừa giữ nguyên phong cách cổ xưa, vừa khiến cửa sổ sáng sủa hơn nhiều.
Lâm Ngọc Trúc không thích trên cửa sổ toàn là song cửa lắm, cứ cảm thấy không rộng rãi thoáng mát.
Không chỉ vậy, rõ ràng mặt đất cũng đã sửa chữa một phen, xà nhà cũng sơn và sửa sang lại.
Kể cả mái hiên cũng có sửa chữa lại.
Sơn sửa lại, bỗng chốc vẻ ngoài trước kia của ngôi nhà lập tức phơi bày ra.
Ngay cả lẳng hoa dại treo lủng lẳng ở thùy hoa cũng khôi phục màu sắc riêng biệt của nó.
Vương Tiểu Mai đứng bên cạnh cửa thùy hoa, úi chà một tiếng, cái này đẹp quá đi mất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-731.html.]
Lâm Ngọc Trúc gật đầu, đẹp thật.
Chẳng trách nửa đêm về sáng mấy người máy của cô còn phải mặc quần áo leo cầu thang.
Sợ rằng bị người khác trông thấy.
Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai nhìn thấy tất cả sự thay đổi trong và ngoài nhà, kinh ngạc đến nỗi không nói nên lời.
Lâm Ngọc Trúc gật gù đắc ý lại dẫn bọn họ ngắm nhìn thử cả ngôi nhà.
Có thể nói như này, chỗ bọn họ đi tới, nơi nào có thể sửa chữa thì không có bỏ sót lại. Cứ như đã đổi một căn nhà khác vậy.
Thay thế đổi mới toàn bộ khung cửa cũ nát. Chòi nghỉ mát rách nát trong sân cũng được sửa sang.
DTV
Lâm Ngọc Trúc vô cùng nghi ngờ, Ngũ Bàn làm lại một chòi nghỉ mát cho cô.
Hơn nữa Ngũ Bàn còn sửa chữa lại địa long của cả ngôi nhà.
Địa long là một phương thức sưởi ấm của quý tộc Mãn Thanh, đốt lửa ở bên ngoài, nhiệt lượng đi vào các căn phòng theo đường dẫn khói.
Nói nó là một hóa thân khác của đường ống sưởi ấm dưới đất cũng được. Nhưng thật ra gần giống như mặt đất là một cái giường lò to.
Lâm Ngọc Trúc cố ý khoe khoang sơ qua với Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai.
Sau đó hai người cùng nhìn sang cô.
Lâm Ngọc Trúc cười hì hì, bịa đặt: “Khi tôi ra ngoài vô tình quen được một có người tay nghề, tổ tiên có sở trường sửa chữa nhà đấy. Tôi lập tức thử nghiệm xem. Không ngờ cũng không tồi. Quả nhiên rất có tay nghề.”
Thoáng chốc Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai có tinh thần hẳn, giữ cô lại, yêu cầu cô dẫn bọn họ đi tìm người này.
Bọn họ cũng muốn sửa nhà.
Lâm Ngọc Trúc đứng yên tại chỗ cũ, cô hắng giọng lại nói: “Bình tĩnh, đừng vội. Người này bị tôi phát hiện trong lúc anh ta nhận công việc riêng. Anh ta có công việc chính thức, ra ngoài nhận việc riêng đều là lén lút thôi. Sợ bị người xa lạ tố cáo lên đơn vị, mất việc. Cho nên không phải người quen thì không nhận làm. Tôi đều do… Ơ hơ, tốn một ít tâm tư. Vậy đi, mọi người đưa chìa khóa trong nhà cho tôi, tôi cứ nói hai căn nhà sát vách cũng là của tôi. Bảo anh ta tiếp tục làm. Mọi người vẫn là đừng nên ra mặt. Tránh việc anh ta sợ dây cà ra dây muống, không nhận việc.”
Vương Tiểu Mai gật đầu: “Anh ta lấy cô bao nhiêu tiền.”
Lâm Ngọc Trúc suy nghĩ một hồi, nói: “Căn nhà của tôi phải một trăm rưỡi đó. Chòi nghỉ mát của nhà cô khá phức tạp, cần sửa chữa phục hồi chung, có lẽ cũng không thể ít hơn con số này.”
Vương Tiểu Mai nhìn căn nhà của Lâm Ngọc Trúc, gật đầu: “Được.” Khó khăn lắm mới tìm được thợ chuyên nghiệp.
Thế thì chắc chắn phải một lần tu sửa xong.
Lý Hướng Vãn cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói: “Tính thêm phần tôi.”
Lâm Ngọc Trúc chỉ vào cửa sổ: “Mọi người có đổi cửa sổ không? Hay tiếp tục giữ lại song cửa sổ trước kia.”
Vương Tiểu Mai cũng thích loại kính nguyên tấm kèm theo một ít đường viền hoa xung quanh như vậy, vừa đẹp mắt vừa trong suốt, hoàn toàn không do dự đã muốn làm giống như thế.
Lý Hướng Vãn cũng có suy nghĩ này.