Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 692
Cập nhật lúc: 2024-10-14 20:51:57
Lượt xem: 39
Vương Tiểu Mai chớp chớp mắt, kinh ngạc nói: “Đồ người Kinh Đô uống thật đúng là khác người ha.”
Lâm Ngọc Trúc gật đầu: “Ừ, là rất khác người.” Sau đó xì xụp xì xụp uống vào. Cô có một điểm tốt đó là không kén ăn.
Vương Tiểu Mai nghĩ không thể xài phung phí tiền nên cũng uống ừng ực vào. Vừa uống vừa mắng thầm.
Ba người còn chưa uống được bao nhiêu đã thấy trong tay mỗi người Thẩm Bác Quận và Lý Bàn Tử bưng hai bát nước đậu xanh, Lý Hướng Bắc đi theo phía sau, cầm bánh quẩy.
Ba người đi đến.
Vương Tiểu Mai nhìn nước đậu xanh, sắc mặt...
Lý Bàn Tử còn khó hiểu, quan tâm nói: “Mai Tử, sao vậy? Không thoải mái chỗ nào?”
Lâm Ngọc Trúc hé miệng cười run ở đằng kia.
Chờ Lý Bàn Tử nếm ngụm nước đậu xanh, cũng có phản ứng như vợ nhà anh ta, muốn tìm chủ quán đòi tiền, lại bị Thẩm Bác Quận ngăn chặn.
Bàn Tử cũng không uống quen, chỉ uống một ngụm nhỏ, phần còn lại đều để cho Thẩm Bác Quận và Lý Hướng Bắc uống.
Lâm Ngọc Trúc dùng khuỷu tay chạm vào Vương Tiểu Mai, đưa mắt ra hiệu, để cô ấy nói kế hoạch của bọn họ với Lý Bàn Tử.
Vương Tiểu Mai l.i.ế.m môi, lôi kéo Lý Bàn Tử bắt đầu thầm thì.
Sau khi Lý Bàn Tử nghe xong, khó xử gãi đầu nói với Lâm Ngọc Trúc: “Em gái Lâm, em cũng quá độc địa rồi đó.”
Lâm Ngọc Trúc bắt chéo hai chân không nói lời nào.
Thẩm Bác Quận thính tai, nghe xong đại khái cũng bất đắc dĩ mà lắc đầu.
Đợi khi đám người ăn xong, dọn sạch bàn, Thẩm Bác Quận mang theo Vương Tiểu Mai và Lý Bàn Tử đến chỗ quản lý bất động sản sang tên trước.
Lâm Ngọc Trúc nhìn Lý Hướng Vãn và Lý Hướng Bắc, nhếch miệng cười: “Chúng ta tiếp tục đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-692.html.]
Lý Hướng Bắc than nhẹ một hơi, nhận mệnh làm cu li.
DTV
Chờ khi Thẩm Bác Quận bọn họ trở về, trong tay xách theo chút gạo và mì còn có cải trắng thịt...
Thẩm Bác Quận dọn cả cả trên bệ bếp trong phòng bếp.
Lúc sắp giữa trưa thì đến phòng bếp cán sợi mì.
Lâm Ngọc Trúc vừa quét một phòng xong, lại đây coi đã thấy đồng chí lão Thẩm vất vả, từ phía sau ôm lấy đối phương, cười hì hì nói: “Anh Thẩm, anh cũng thật chu đáo. Chuẩn bị thớt nhồi bột và chày cán bột từ khi nào vậy vậy, em chưa từng thấy nha.”
Thẩm Bác Quận bị ôm đến mức tai đỏ lên, giọng trầm thấp nói: “Ngay lúc nãy mọi người bận rộn, mau buông ra đi, anh phải cán sợi mì nữa.”
Lâm Ngọc Trúc cọ cọ phía sau lưng đối phương xong rồi mới buông ra.
Tâm trạng vui sướng của Thẩm Bác Quận nháy mắt lại trộn lẫn sự không vui. Mà cái người trêu chọc hồ nước nổi lên gợn sóng đã sớm nhanh chân chạy mất. Tiếp tục quét tước nhà yêu của bản thân.
Sau khi ăn cơm xong lại dọn dẹp hơn nửa buổi chiều, Lâm Ngọc Trúc kéo Lý Hướng Vãn cùng hai vợ chồng Vương Tiểu Mai bắt đầu kế hoạch lớn của các cô.
Mấy người đi đến gần nhà của vị chủ nhiệm hậu cần kia ngồi canh.
Lâm Ngọc Trúc phụ trách theo dõi ở đầu hẻm, Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai phụ trách đi lung tung ở ngõ nhỏ.
Còn Lý Bàn Tử thì lại canh giữ ở trong một góc kín đáo, tùy thời chờ đợi Lâm Ngọc Trúc chỉ huy.
Ở dưới gió lạnh ác liệt, Lâm Ngọc Trúc đợi ước chừng hơn hai mươi phút, lạnh đến mức mũi đều đỏ lên, mới thấy vị chủ nhiệm hậu cần kia đạp xe đạp trở về.
Lâm Ngọc Trúc lập tức phất tay về phía mấy người.
Vương Tiểu Mai lập tức khẩn trương.
Còn Lý Bàn Tử khẩn trương làm xây dựng tâm lý một lát mới đi ra khỏi góc nhỏ. Vốn dĩ là người nhân hậu thành thật, lúc đi ra lại trông hung thần ác sát, mặt mũi đầy vẻ dữ tợn. Ánh mắt lộ ra vẻ hung dữ xông về phía Vương Tiểu Mai và Lý Hướng Vãn.
Mà chủ nhiệm hậu cần xưởng dệt vừa hay quẹo vào con ngõ nhỏ, thấy cảnh như vậy thì vẻ mặt cứng đờ lập tức dừng xe, đứng ở xa mà nhìn.