Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 650

Cập nhật lúc: 2024-10-14 20:48:52
Lượt xem: 53

Người càng đến gần vẻ mặt Lâm Ngọc Trúc càng hoài nghi.

Bước chân không nhịn được đi đến sân trước, chuẩn bị đến trước cổng sân xem thử.

Vương Tiểu Mai ở sau lưng cô hỏi: “Làm gì đấy?

Gấp gáp muốn gặp mặt phụ huynh à.

Dè dặt.

Con gái phải dè dặt một chút.”

Lý Hướng Vãn…

Lâm Ngọc Trúc trở tay gõ lên đầu Vương Tiểu Mai.

Phát hiện từ sau khi Vương Tiểu Mai kết hôn, càng ngày càng gan.

Lý Hướng Vãn nhìn Vương Tiểu Mai, lắc đầu nói: “Cô đúng là ngày càng dũng cảm nhỉ.”

Vương Tiểu Mai…

Cô có nói sai gì không?

Hai người cũng cùng đi qua đó.

Đợi đến trước cổng sân, phát hiện Lâm Ngọc Trúc bắt đầu tiến lên trước nghênh đón.

Trong lòng không ngừng suy đoán: Không lẽ thật sự đi đón đón mẹ chồng tương lai sao?

Vương Tiểu Mai không chịu thua kém, thì thầm nói: “Không dè dặt gì cả.”

Lý Hướng Vãn…

Bọn họ nào biết, người này càng đến gần, tim Lâm Ngọc Trúc càng đập mạnh.

Đợi ba người hoàn toàn rơi vào tầm mắt, Lâm Ngọc Trúc vẫy tay nhiệt tình với bác gái trên xe đạp.

Lý Bàn Tử còn chưa biết tình hình, nói với Thẩm Bác Quận sau lưng: “Em Lâm nhiệt tình với anh thật đấy.

Con bé này, cách xa thế đã đến đón anh.”

Thẩm Bác Quận muốn nhìn Lâm Ngọc Trúc, lại bị Lý Bàn Tử đô con che kín mất, không nhìn thấy gì cả

Thật là…

Bác gái đạp xe bên cạnh nghe thấy, vẻ mặt ngơ ngác, đặc biệt nhìn xem cô gái đang vẫy tay trước mặt.

Cho đến khi ba người đạp đến nơi, dừng xe.

Thẩm Bác Quận nhảy xuống xe, phát hiện cô gái nhỏ thật sự đi tới chào đón.

Miệng vừa định cong lên thì thấy người ta nhảy tung tăng đến bên người bác gái, ôm chầm, hưng phấn gọi: “Mẹ, sao mẹ lại đến đây.”

Mà mẹ Lâm bị Lâm Ngọc Trúc ôm nhiệt tình, có hơi xấu hổ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-650.html.]

Cười ha ha nói: “Con phải dạy học, còn phải tự nấu cơm làm việc nhà, làm gì có thời gian ôn bài.

Mẹ định bụng tới đây chăm sóc con, để con an tâm học hành.”

Lâm Ngọc Trúc lập tức cười tươi, ôm mẹ Lâm lắc lư, nhõng nhẽo nói: “Mẹ là tốt nhất.”

Nếu không phải sợ lộ sơ hở, cô còn muốn hát bài thế gian chỉ có mẹ là tốt nhất.

Mẹ Lâm nhìn con gái lớn rồi còn chưa chín chắn, đột nhiên cảm thấy mất mặt.

Vỗ nhẹ con gái, nói: “Được rồi đấy, còn có người ngoài ở đây.”

Người ngoài Thẩm Bác Quận và Lý Bàn Tử…

Lúc này, Lý Bàn Tử và Vương Tiểu Mai vừa đến, quả thật là hai vợ chồng, vẻ mặt kinh ngạc giống nhau như đúc.

Lý Bàn Tử nháy mắt với Thẩm Bác Quận, chẳng thể nào ngờ đến, nửa đường gặp bác gái hỏi đường, hóa ra lại là mẹ vợ tương lai của lão Thẩm.

Nói xem, duyên phận kì diệu cỡ nào.

Mẹ Lâm theo chỉ dẫn của Lâm Lập Dương tự mình xuống nông thôn.

Đến thị trấn thì còn dễ.

Đường đến thôn có hơi m.ô.n.g lung, thôn này lên thị trấn chỉ có một con đường, nhưng đường từ thị trấn về thôn thì ngược lại.

Con đường này có thể đi đến rất nhiều thôn khác…

Mẹ Lâm may mắn gặp được người đi đường, vội vàng chặn lại hỏi đường.

Xem thử mình có đi lạc không.

Thẩm Bác Quận chỉ cảm giác bác gái hỏi đường có hơi quen mặt, nhưng anh tin tưởng mình có trí nhớ khá tốt, thật sự không có ấn tượng về mẹ Lâm.

Nghe mẹ Lâm hỏi thăm thôn Thiện Thủy.

Lý Bàn Tử cười, sảng khoái nói: “Trùng hợp quá bác gái, chúng cháu đang về thôn Thiện Thủy đây ạ. Đúng lúc chúng ta cùng đi nhé.”

Mẹ Lâm liên tục cảm ơn.

Nhìn mẹ Lâm xách theo túi lớn túi bé, Thẩm Bác Quận vội vàng nhường xe đạp của mình cho mẹ Lâm.

Ban đầu mẹ Lâm còn ngại ngùng, từ chối mấy lượt.

Thẩm Bác Quận chỉ đành nói: “Vậy bác ngồi sau lưng, cháu chở bác về nhé?”

Mẹ Lâm…

Cuối cùng, mẹ Lâm một mình đạp xe, trên đường không ngừng cảm ơn hai vị đồng chí trẻ tuổi.

Trên đường đi mặc dù có trò chuyện đôi câu, hai người chỉ biết bác gái này xuống nông thôn thăm con gái.

Căn bản không hề nghĩ đến Lâm Ngọc Trúc.

DTV

Hiện tại thì đều ngơ ngác mắt tròn mắt dẹt.

Loading...