Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 627
Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:35:23
Lượt xem: 59
Trên đường trở về, thím Trần liền cảm khái nói: “Người thật thà hoặc là không làm, chứ một khi làm chính là chuyện lớn.
Lâm Ngọc Trúc không biết lời này có lý hay không.
Tuy nhiên nhìn từ trên chuyện này của Hứa Hồng, quả thực là đã làm một chuyện lớn kinh thiên động địa.
Đến khi về đến nơi ở của thanh niên trí thức, còn cảm thấy khá mộng ảo.
Sáng hôm sau, nhóm ba người ở hậu viện dậy từ sớm, mỗi người tự mang chút đồ đi nhà hiệu trưởng chúc tết.
Đến khi nhóm ba người ở hậu viện đến nhà hiệu trưởng, vợ hiệu trưởng nhìn thấy ba người, ánh mắt đều có chút nhìn không kịp, vừa nhìn vào ba người vừa nói: “Lão Ngô, trường học của ông còn có giáo viên xinh đẹp tới vậy sao?
Sao không kể một chút.
Nào, vào nhà ngồi đi, lần sau đến đừng mang theo đồ nữa.”
DTV
Ba người Lâm Ngọc Trúc rất lịch sự nở nụ cười.
Sau khi đặt đồ xuống mới vào nhà.
Ngồi xuống rồi, hiệu trưởng còn chưa nói chuyện, vợ hiệu trưởng ngồi một bên đã hỏi trước mấy người đã có đối tượng chưa.
Hiệu trưởng cười mỉm nói: “Mỗi Tiểu Lâm chưa có thôi.”
Lâm Ngọc Trúc cười ha ha nói: “Tôi còn nhỏ chưa vội đâu.”
Lâm Ngọc Trúc vừa nói chuyện, vợ hiệu trưởng liền biết ngay ai là Tiểu Lâm.
Ánh mắt di chuyển lên trên người Lâm Ngọc Trúc cười nói: “Mấy tuổi rồi, trước đây cứ nghe Lão Ngô nhắc đến cô, nói là một tiểu đồng chí rất không tồi, tôi vẫn luôn rất tò mò.
Hôm nay cuối cùng cũng gặp được người thật rồi, trông thật là xinh đẹp.” Chính là nhìn qua không quá giống với trong tưởng tượng.
Nhìn qua thấy nhỏ nhỏ mềm mềm.
Nhìn bộ dáng thấy rất dễ bắt nạt....
Theo như Lão Ngô nhà bà kể, cứ có chút không liên quan lắm.
“Mười tám rồi ạ, hì hì, hiệu trưởng ngài khen tôi như vậy, tôi đều xấu hổ luôn rồi.” Lâm Ngọc Trúc ngây ngô nói.
Hiệu trưởng....
Vợ hiệu trưởng vui vẻ, lại nhìn Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai.
Dò hỏi xong cũng là nói những câu tương tự “Lão Ngô không ít lần khen các cô ở trước mặt tôi, làm việc nghiêm túc, đối xử với lũ nhỏ cũng tốt, là đồng chí tốt hiếm có.”
Hàn huyên mấy câu, vợ hiệu trưởng mới nhớ ra chưa rót nước uống cho mấy người, bảo các cô nói chuyện, bà đi rót nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-627.html.]
Sau đó hiệu trưởng mới có thời gian trò chuyện với các cô.
Hiệu trưởng trong lúc vô tình tiết lộ ra sau tết sẽ sắp xếp bí thư mới tới trường học.
Trong lòng Lâm Ngọc Trúc buồn phiền một trận.
Sau khi vợ hiệu trưởng bê nước lại đây, mấy người nói chuyện thêm một lúc liền đứng dậy cáo từ.
Vợ hiệu trưởng nhiệt tình giữ lại nói: “Ở lại ăn bữa cơm đã.
Đồ ăn trong nhà đều có, tôi đều chuẩn bị đi làm rồi.”
Ba người Lâm Ngọc Trúc vội vàng từ chối, sau đó liền rời đi.
Thấy mấy người ra khỏi sân, vợ hiệu trưởng xoay người kéo lấy hiệu trưởng nói: “Cô giáo Tiểu Lâm này trông thật xinh đẹp, trước đó Lão Chu của đơn vị chúng ta còn nhờ người giới thiệu đối tượng cho con trai của bà ấy.
Không bằng tôi nối cái dây, để cho hai đứa nhỏ quen biết nhé?”
Hiệu trưởng nghe vậy lắc đầu, nói: “Tiểu Lâm là giáo viên dân lập, hộ khẩu thuộc về trong thôn.
Bà hỏi Lão Chu có đồng ý không trước đã.
Đừng để đến lúc đó khiến cả hai bên đều không vui vẻ gì.”
Vợ hiệu trưởng gật đầu “Cũng đúng, nếu như bên Lão Chu có cách, ông lại giúp tôi...”
Hiệu trưởng vui tươi hớn hở nói: “Bà đừng thấy Tiểu Lâm nhỏ nhắn, con bé này tinh ranh lắm, người ta chưa chắc vui vẻ đâu.”
Vợ hiệu trưởng hừ một tiếng: “Nói tới nói lui, ông chính là lười biếng, không muốn quan tâm chuyện này.”
Hiệu trưởng....
Hiệu trưởng bên này cũng điểm đanh xong, các cô cũng xem như hoàn toàn không có việc gì rồi, lại nhàn rỗi qua hai ngày.
Thời gian này các cô chơi mấy ván đấu địa chủ, Lâm Ngọc Trúc dựa vào thông minh tài trí, đều thắng được tất cả tiền nợ trở về.
Vô cùng vênh váo nói: “Nhìn thấy chưa, nhìn thấy chưa, với thực lực này của tôi, sẽ thua các cô nhiều tiền vậy sao?
Hai người các cô chỉ có thể dựa vào chơi bẩn mà thắng tôi thôi.
Cũng không trách các cô, ai bảo tôi quá lợi hại cơ.”
Có thể thật sự là quá lợi hại, nói xong liền bị Vương Tiểu Mai và Lý Hướng Vãn hùa nhau ép tới một góc mà đùa giỡn một trận.
Nhà thím Hứa Lâm Ngọc Trúc vẫn luôn không dám đi lần nữa, đợi lên thị trấn họp, gặp được Hứa Hồng, Lâm Ngọc Trúc lôi kéo cô ta nhỏ giọng hỏi: “Em thế này là xảy ra chuyện gì?
Em với cậu ta bắt đầu từ lúc nào? Lúc thu hoạch vụ thu hả?”
Hứa Hồng đỏ mặt gật đầu.