Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 626
Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:35:10
Lượt xem: 47
“Mày nói gì?” thím Hứa hoàn toàn ngồi không yên nữa, lập tức đứng bật dậy, nổi giận đùng đùng tiến lên trước.
Khuôn mặt nổi giận đó Lâm Ngọc Trúc nhìn thôi còn thấy sợ.
DTV
“Con nói, chúng con đăng kí kết hôn rồi, tách ra không nổi nữa.” Hứa Hồng nói với vẻ mặt không biết sợ.
Nhưng thật ra trong lòng sợ cực kì.
Thím Hứa sững ra tại chỗ mấy giây, sau đó nghiến răng muốn đánh người.
Thím Trần và Lâm Ngọc Trúc thấy vậy, vội vàng kéo thím Hứa, bảo bà ta đừng kích động.
Sau đó là chú Hứa ngồi xổm xuống góc tường với vẻ mặt ưu sầu.
Thím Hứa ngồi trên ghế kêu trời khóc đất, muốn sống muốn chết.
Hứa Hồng ngồi trên giường lặng lẽ rơi nước mắt, vẻ mặt quật cường.
Lúc này Lâm Ngọc Trúc và thím Trần ngồi bên cạnh thím Hứa liên tục an ủi.
Nói đến mức miệng hai người đều khô, thím Hứa mới dừng rơi nước mắt, lau lau mặt, nói: “Để hai người nhìn chuyện cười rồi.
Chuyện này, trước tiên đừng nói ra ngoài.”
Lâm Ngọc Trúc và thím Trần vội vàng gật đầu.
Vốn dĩ muốn chúc tết một cái, thêm chút không khí vui mừng, mà chuyện này lại xảy ra.
Lâm Ngọc Trúc thầm nghĩ: Sớm biết vậy thì đến muộn một ngày rồi.
Đến khi hai người đứng dậy cáo từ, thím Hứa còn kiên trì tiễn người ra khỏi sân.
Lâm Ngọc Trúc kéo thím Hứa nói: “Thím, chuyện đã đi đến nông nỗi này rồi, thím nói chuyện với Hứa Hồng cho tử tế.
Sẽ luôn có cách giải quyết thôi.”
Thím Hứa vẻ mặt đau buồn lắc lắc đầu: “Nó thích như thế nào thì như thế đấy, thím lười quản rồi.”
Này vừa nghe chính là lời giận dỗi.
Thím Trần không khỏi khuyên bảo: “Tiểu Hồng cũng không giống người không biết suy nghĩ, không chừng hai vợ chồng Lý Lão Tứ người ta thật sự đối xử với con bé không tồi.”
Ban đầu khắp thôn đều không cảm thấy bọn họ sẽ nuôi nấng tốt Tiểu Sơn, nhưng sau đó thì sao?
Nuôi đến vừa cao vừa to, còn vào bộ đội.
Thím Hứa gật đầu, hiển nhiên không quá để tâm tới câu nói này.
Chỉ coi như là an ủi bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-626.html.]
Trong lòng thím Hứa nghĩ là, tính nết của thím Lý Tứ ngày ngày đi dạo khắp thôn, Lý Lão Tứ lại là một người không đáng tin cậy.
Con gái của bà ta gả vào nhà ông ta, dù có tốt thì có thể tốt đến đâu.
Cả nhà ham ăn lười làm, đừng để đến cuối còn trông đợi vào con gái bà ta nuôi cả nhà.
Lý Đại Sơn đó đến tận bây giờ còn chưa cưới được vợ kìa.
Nếu như vẫn luôn ế vợ mãi, sau này....
Vừa nghĩ mấy cái này, thím Hứa mặt đầy lo lắng.
Lâm Ngọc Trúc suy nghĩ một hồi, nói với thím Hứa: “Thím, nói một câu không dễ nghe, chỉ cần trước khi vào động phòng, thím nói cái gì cũng đều tính cả.”
Ban đầu thím Hứa còn cười cười có lệ, nhưng suy nghĩ trong giây lát, ánh mắt sáng lên vài phần.
Ngẩng đầu nhìn Lâm Ngọc Trúc một cái, nói: “Đúng, chính là như vậy.” Là do bà ta cố chấp rồi.
Đăng kí kết hôn xong thì làm sao, bà ta không đồng ý làm hôn sự, ai cũng không đưa con gái bà ta đi được.
Thím Trần tự suy xét ý trong lời nói một lúc, cũng đã hiểu ra.
Nghĩ lại cũng trở nên sáng tỏ, nói: “Căn nhà của cha mẹ ruột của Tiểu Sơn mặc dù đã hỏng lắm rồi, nhưng sửa sáng một chút, cũng có thể ở được.
Trong thôn lại có hai người làm cha mẹ trông nom.
Không ai dám bắt nạt con bé đâu.”
Thím Hứa gật đầu, trong đầu đều đang nghĩ làm thế nào để bàn bạc với nhà Lý Lão Tứ.
Nếu như bàn được rồi, mối hôn sự này cũng không phải không thể chấp nhận đến vậy.
“Vẫn là đầu óc của người trẻ tuổi linh hoạt, đợi thím bên này giải quyết xong xuôi rồi, thím quay lại mời cháu ăn cơm.” Cuối cùng thím Hứa cũng có thể cười được, thật lòng nói với Lâm Ngọc Trúc.
Lâm Ngọc Trúc nhếch miệng cười, nói: “Vậy phải hầm một con gà mái nhỏ, làm một con cá lớn, nếu như còn có thêm chân giò kho tàu thì càng tốt.”
Lời này chọc cho thím Trần và thím Hứa đều cười ra tiếng.
Tâm trạng của thím Hứa lập tức tốt lên không ít, thế mà đồng ý luôn: “Được, đều làm cho cháu.”
“Ái chà, thế cháu chờ đợi vậy.”
Thím Hứa chính là thích nghe lời này, giống như chuyện lập tức liền có thể bàn xong rồi vậy, rất có vẻ mây mù tan thấy trăng sáng mà nói: “Ừ, chờ đó, chờ tin tốt của thím.”
“Dạ dạ, thím, tin tưởng bản thân, thím Lý Tứ nhất định nói không lại thím.”
Cùng lúc đó, thím Lý Tứ đang vui vẻ hí hửng ở nhà hầm ngỗng lớn cảm thấy tai có chút nóng.
Không khỏi lẩm bẩm, là ai cứ mãi nhắc đến bà ta, khiến cho tai bà ta nóng cả lên.