Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 623

Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:34:29
Lượt xem: 51

Vốn dĩ dán giấy phạt chính là Lý Hướng Vãn và Vương Tiểu Mai chọc Lâm Ngọc Trúc chơi thôi.

Khoản phạt này tất nhiên không tính.

Ba người ăn một bữa cơm, Lâm Ngọc Trúc liền trở về phòng nghỉ ngơi.

Giấc ngủ này đến khi tỉnh lại đã là sau nửa đêm rồi.

Chính là bị khát mà tỉnh.

Uống bát nước xong rồi ngủ tiếp, chờ sáng hôm sau tỉnh lại, Lâm Ngọc Trúc rửa mặt một phen.

Cầm hai quả táo với một chút táo tàu đi nhà trưởng thôn chúc tết trước.

Vừa vào nhà, nhìn thấy trong nhà còn có một chàng trai xa lạ đang ngồi.

Hào hoa phong nhã, khá là có khí chất thư sinh.

Lâm Ngọc Trúc sửng sốt, quay đầu nhìn vợ trưởng thôn một cái, nhỏ giọng nói: “Thím, nhà thím có khách hả?

Hôm qua cháu mới tới, hôn nay muốn đến nhà các thím chúc tết.

Không ngờ rằng làm phiền nhà thím rồi.

Cháu về trước đây, hôm nào rảnh lại tới ạ.

Đồ này là cho Hồng Bân ăn, đặt ở đây cho thím trước.” Đặt đồ xuống, Lâm Ngọc Trúc xoay người liền muốn mở cửa ra ngoài.

Vợ trưởng thôn vội vàng kéo cô lại cười nói: “Đó là con rể thím, không phải người ngoài.”

Lâm Ngọc Trúc ái chà một tiếng, nói: “Ồ, vẫn luôn nghe đến chứ chưa gặp mặt, nhà thím năm nay ăn một bữa cơm đoàn viên thật đủ đầy.”

Lúc này trưởng thôn từ bên ngoài trở về, vừa mở cửa liền nhìn thấy Lâm Ngọc Trúc đứng ở cửa, còn sửng sốt.

DTV

Lâm Ngọc Trúc cởi mở cười, nói: “Bác trưởng thôn, chúc mừng năm mới.”

“Chúc mừng năm mới, chúc mừng năm mới, cháu về rồi à.” Trưởng thôn cười ha hả nói.

Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, nói: “Trên thị trấn mấy ngày nữa phải mở đại hội các giáo viên, cháu liền vội trở về.”

Trưởng thôn gật đầu, hai vợ chồng mời người vào nhà.

Vợ trưởng thôn thấy Lâm Ngọc Trúc lại mang đồ tới đây, khuôn mặt đầy tươi cười hàn huyên vài câu.

Lâm Ngọc Trúc ngồi một lúc liền đi, con rể này dù gì cũng không phải con ruột, cô ở lại lâu, liền khiến người ta không thích.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-623.html.]

Đợi tiễn Lâm Ngọc Trúc đi, vợ trưởng thôn liền khen Lâm Ngọc Trúc có mắt nhìn.

Trưởng thôn hừ một tiếng, cái này còn cần bà nói.

Ông ta sớm đã biết rồi.

Sau khi điểm danh thành công ở phía trưởng thôn xong, Lâm Ngọc Trúc lại mang đồ giống vậy đi nhà thím Trần ở bên cạnh.

Thím Trần mở cửa ra nhìn thấy là cô, cười nói: “Thím biết ngay hôm nay cháu chắc chắn sẽ tới đây mà, nào, mau vào đi.

Cháu vừa trở về, khiến Cẩu Đản hưng phấn cực kì luôn.

Hôm qua vừa vào nhà, liền nói với thím cháu đã trở lại rồi.

Còn đặc biệt để giành chút lê đông, nói chờ cháu qua thì đưa cháu ăn.”

Lâm Ngọc Trúc đoan trang chúc tết tết, sau đó cười hì hì nói: “Tiểu Cẩu Đản đúng là càng ngày càng biết quan tâm, còn biết để giành đồ ăn cho cháu nữa.”

Thím Trần cười ha ha nói: “Chỉ mong đổi lấy kẹo chứ gì.”

Lâm Ngọc Trúc lập tức bật cười.

Hai người quan hệ tốt, thím Trần trực tiếp dẫn Lâm Ngọc Trúc ngồi lên trên giường ấm, bắt đầu chuyện trò.

Thím Trần hỏi đa số là hỏi cô về nhà ăn tết như thế nào.

Lâm Ngọc Trúc chọn một vài chuyện thú vị để nói.

Biết cô khiến cho thím Khâu nhà bên cạnh tức gần chết, thím Trần cười ôm cả bụng, nói: “May là ban đầu thím không chọc cháu, nếu không người tức giận chính là thím rồi.”

“Sao thế được, thím Trần thông tình đạt lý không sánh bằng, nếu như cháu cãi nhau với thím đều cãi không thắng được.”

Hai người lại nói cười một trận, Lâm Ngọc Trúc mới nói: “Lúc nãy đi nhà trưởng thôn chào hỏi một cái, nhìn thấy con rể của nhà bọn họ, đây là tốt nghiệp xong rồi trở về ạ?”

“Không phải đâu, trực tiếp phân đến chính quyền huyện, trước tết, ngưỡng cửa của nhà trưởng thôn đều sắp bị dẫm nát luôn.

Nghe nói mấy ngày nữa liền dẫn theo vợ chuyển lên huyện.

Ban đầu có không ít người nói trưởng thôn ngốc, nâng đỡ con rể học đại học, đợi học xong rồi, không khỏi vứt bỏ con gái bà ta cho coi.

Bây giờ đều không nói lời này nữa, ai ai cũng đều đỏ mắt.

Náo nhiệt vô cùng.”

Lâm Ngọc Trúc nghe chuyện bát quái này xong, rất thỏa mãn.

Loading...