Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 606
Cập nhật lúc: 2024-10-13 15:30:38
Lượt xem: 42
Bầu không khí chia ly đang cao trào cứ vậy bị phá hủy mất.
Mẹ Vương đứng bên cạnh phì cười, con gái út nhà họ Lâm vui tính thật đấy.
Đợi hai chị em trở về, phát hiện các cô các dì vẫn còn ở đây, hàng xóm đều về hết, cha mẹ Đặng cũng đã về.
Thấy hai chị em Lâm Ngọc Trúc mang đồ ăn về, đám cô dì trực tiếp đưa tay ra nhận.
Nhanh nhẹn bưng đến bếp lò hâm nóng.
Không cần mẹ Lâm giúp đỡ, tự mình bày biện bàn ăn.
Mẹ Lâm còn ngồi trong phòng phiền muộn.
Lâm Ngọc Trúc âm thầm đi đến, nói: “Bà à, còn buồn sao?
Phải làm sao đây, mẹ còn phải gả con gái hai lần nữa đó.”
Mẹ Lâm…
Nhìn dáng vẻ cười trên nỗi đau người khác của con gái nhà mình, bà không thèm để ý, chuyển hướng, tiếp tục đau buồn.
Lâm Ngọc Trúc tặc lưỡi, dựa vào người mẹ Lâm, cọ tới cọ lui.
Suýt nữa đẩy ngã mẹ Lâm xuống ghế.
Làm mẹ Lâm lo c.h.ế.t mất, tâm trạng gì cũng không còn.
Mẹ Lâm đánh Lâm Ngọc Trúc, đứng dậy đi tiếp đón họ hàng.
Đợi người về hết, nhà họ Lâm cũng trở nên yên tĩnh.
Nhà người ta lấy vợ vẫn còn nhộn nhịp, nhà mẹ đẻ thì lạnh lẽo hiu quạnh.
Mẹ Lâm dọn dẹp nhà cửa xong, nhìn trái nhìn phải không thấy con gái út nhà mình đâu, vào phòng tìm, chính chủ đã nằm trên giường đánh một giấc no say.
Đồ không tim không phổi…
Mẹ Lâm tức giận trừng mắt, chợt nhớ đến gần đây con gái út bận rộn việc trong việc ngoài, lại xót con.
Lặng lẽ khép cửa, để con bé được ngủ ngon.
Trong mơ Lâm Ngọc Trúc lại mơ thấy căn nhà cũ ở kiếp sau, cô của kiếp sau đang cùng một nam tử tướng mạo diêm dúa nấu ăn ở bếp.
Hai người kẻ nói người cười, cực kỳ mập mờ…
Cảnh tượng này dọa Lâm Ngọc Trúc ngồi bật dậy.
Nghệt mặt ra nhìn căn phòng ảm đạm, lau mồ hôi trên trán.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-606.html.]
Ông trời ơi, đây là tình huống gì thế này?
Lão Thẩm mới đi có mấy ngày, cô lại có người mới rồi?
Quan trọng là, người đàn ông trong mơ này cô chưa từng gặp.
Lâm Ngọc Trúc l.i.ế.m môi, ngồi trên giường ngây ngốc lúc lâu.
Con gái yêu thương nhất lấy chồng rồi, tâm trạng mẹ Lâm lại bắt đầu không ổn định.
Ba chị em Lâm Ngọc Trúc lại tiếp tục làm kẻ tàng hình.
Tàng hình không được thì thay nhau đào hố.
Lâm Ngọc Trúc lần nào cũng thắng.
Lâm Lập Dương…
Cho đến ba ngày sau chị cả Lâm về nhà, sắc mặt mẹ Lâm mới tràn ngập nụ cười.
Chị hai Lâm và Lâm Ngọc Trúc vẻ mặt cực kỳ giống nhau.
Thể hiện sâu sắc thái độ bất mãn của bọn họ.
Mẹ Lâm chỉ nhìn như không thấy.
Lúc này Lâm Ngọc Trúc cũng không còn là con cưng nữa, đổi thành chị cả Lâm được gọi là con cưng rồi.
Còn cố tình giấu anh rể Lâm, gọi chị cả Lâm vào phòng thì thầm hỏi này hỏi kia.
Nhìn như đang đối chiếu ám hiệu.
Nói không đúng thì sẽ ra ngoài đánh người.
DTV
Mà bên còn lại, cha Lâm đang chuốc rượu con rể.
Anh cả Lâm và Lâm Lập Dương ở bên cạnh hỗ trợ.
Lúc hai vợ chồng son rời khỏi, anh rể Lâm đi đường còn loạng choạng.
Mẹ Lâm tức đến mức mắng cha Lâm: “Có ai con rể vào nhà đã chuốc rượu nó không, đầu ông hỏng rồi à, chuốc người ta say quên trời quên đất.”
Cha Lâm khó có dịp mạnh mẽ, hừ lạnh nói: “Cải trắng bị người ta ôm đi rồi, còn không cho tôi chuốc rượu sao.
Tửu lượng nó không tốt, trách tôi chắc.”
Lời này làm mẹ Lâm vừa tức vừa buồn cười nửa ngày.
Lâm Ngọc Trúc tự suy ngẫm, vẫn chưa biết tửu lượng lão Thẩm như thế nào.