Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 530
Cập nhật lúc: 2024-10-12 21:44:31
Lượt xem: 56
Hàn Mạn Mạn gần đây cũng không biết bị làm sao, đột nhiên không cùng cô tranh luận nữa.
Một chút vui vẻ cuối cùng đó đều không còn nữa.
Lâm Ngọc Trúc ngóng Hàn Mạn Mạn, khá u oán.
Một màn này đặt ở trong mắt của Lưu Nga, liền...
Hàn Mạn Mạn cứ cảm thấy sau lưng nổi lên từng luồng gió lạnh nho nhỏ, cũng không biết là xảy ra chuyện gì.
Hai ngày trước mẹ của cô ta đặc biệt điểm vào đầu của cô ta để dạy dỗ, mấy ngày này ở trường học biểu hiện cho tử tế.
Trong tay dì cả của cô ta còn có một chàng trai điều kiện không tồi, là một nhân viên nhỏ, trong nhà vừa có tiền vừa có lương thực.
Năm sau đơn vị của cha chàng trai đó phân nhà, nghe nói có thể được phân đến một ngôi nhà to hơn chút, đến lúc đó, hai vợ chồng son cô ta có thể sống ở nhà cũ, đóng cửa trải qua cuộc sống.
Cho nên, mẹ Hàn đặc biệt nhấn mạnh con gái nhà mình thành thật một chút, đừng để người ta qua đây nghe ngóng, lại nghe ngóng ra là một đứa ngốc.
Vậy thì dù thế nào cũng phải lột da cô ta mới được
Ồ, còn có đoàn kết thương yêu đồng nghiệp.
Đừng làm ra một cái thanh danh điêu ngoa ngổ ngáo.
Do đó, Hàn Mạn Mạn mới tạm ngừng như vậy.
Cũng rất buồn phiền, tại sao con gái cứ bắt buộc phải gả cho người ta chứ.
Ngẫm nghĩ tuổi tác của mình, cũng không thể tùy hứng nữa, còn không gả thì sẽ bị chê cười thành cô gái già mất.
Lưu Nga nhìn bộ dáng này của Hàn Mạn Mạn, cười nói: “Mẹ cô chính là vì để cô tự xem một chút, lại không phải là muốn cô phải gả qua đó.
Cô đến lúc đó xoa mắt cho sáng chút là được.
Lo âu cái gì.”
Hàn Mạn Mạn lắc đầu, thở dài một hơi, cô ta sợ mắt không sáng, nhẫm vào vết xe đổ của Lưu Nga.
Lời này lại sợ làm tổn thương đến Lưu Nga, nên không nói khỏi miệng.
Lâm Ngọc Trúc nghe thấy có bát quái, liền di chuyển ghế sáp qua đó, nói: “Cô Tiểu Hàn, phải xem mắt đối tượng rồi?”
Hàn Mạn Mạn gật đầu, nói: “Ừm, ôi, nhân lúc còn nhỏ, chơi nhiều hơn hai năm thì chơi hai năm đi.” Lời này hiển nhiên là nói với Lâm Ngọc Trúc.
Lâm Ngọc Trúc chậc một tiếng, dù sao nhàn rỗi cùng là nhàn rỗi, lại hỏi: “Sao lại chán nản như vậy, cô Tiểu Hàn cô nghe tôi nói nè.
Người cần phải luôn luôn có tinh thần, cô càng có tinh thần, vận khí càng tốt, đừng chán nản như vậy.
Nào, nói xem, nhà người này như thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-530.html.]
Hàn Mạn Mạn nghe Lâm Ngọc Trúc nói vậy, cũng bắt đầu kiêng kị, lập tức hít sâu một hơi, có không ít tinh thần, nói: “Cha mẹ có công việc, cha anh ta là chủ nhiệm tiêu thụ của một xưởng đồ hộp, mẹ hình như là cán bộ trong công hội.
Sau khi anh ta tốt nghiệp trung chuyển, được phân đến làm nhân viên nhỏ ở công xã.
Trong nhà có hai chị gái, còn có một em trai.
Chị cả chị hai đều gả chồng rồi.
Em trai còn đang học cấp hai.”
Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, nói: “Điều kiện khá tốt mà.”
Hàn Mạn Mạn cũng gật đầu, tán thành nói: “Điều kiện không tồi, nhưng ai biết được gả qua đó rồi, liệu cuộc sống có tốt hay không.”
Lâm Ngọc Trúc nhìn Hàn Mạn Mạn, đại khái nhìn ra cô gái này có thể bị Lưu Nga và Chương Trình dọa sợ rồi.
Bèn cười nói: “Cuộc sống trải qua có tốt hay không, vậy cũng không phải chỉ nhìn vào người.”
Hàn Mạn Mạn cười, hỏi: “Vậy xem cái gì?”
“Tiền chứ gì nữa, tiền lương của anh ta cho cô hay là cho nhà.
Việc nhà có thể phụ một tay hay không.
Còn có, cô hiện tại cơ bản đều sống ở nông thôn, anh ta có cái nhìn như thế nào, điểm này cần phải để ý cẩn thận một chút.
Nếu như có chút không vui, vậy cô cần phải suy xét thật kĩ.
DTV
ừm, nhân phẩm ấy, cái này quả thực không dễ nhìn.
Tuy nhiên ngày thường ở chung có thể nói mấy chuyện có tính đề tài, hỏi anh ta về cái nhìn và phương pháp giải quyết đối với chuyện này.
Xem suy nghĩ của anh ta với cô có giống với nhau không, nếu giống nhau, chứng tỏ các cô rất hợp nhau.
Còn không giống...
Vậy cô phải nghĩ xem có phải cô sai rồi không.
Không sai, cô liền phải suy xét lại một chút.
Dù sao, lo âu cũng chẳng có tác dụng.”
Lâm Ngọc Trúc xì xì xào xào nói một đống, Lưu Nga đều dừng bút trong tay lại, nghe đến nhập thần.
Đợi Lâm Ngọc Trúc nói xong, cười nói: “Cô Lâm nói có lý.”
Hàn Mạn Mạn đột nhiên cảm thấy thông suốt hơn mấy phần, quay người qua, vỗ đầu Lâm Ngọc Trúc nói: “Cô nói xem, cái đầu này của cô lớn lên như thế nào vậy.”
Lâm Ngọc Trúc...
Đúng là làm phản rồi.