Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 504
Cập nhật lúc: 2024-10-12 21:21:17
Lượt xem: 69
Lúc này khu nhà thanh niên tri thức lại có chuyện náo nhiệt để xem rồi.
Mấy tên du côn lưu manh vẫn rất khiến người khác chán ghét, lúc tan lớp về nhà, ba người ở sân sau đều đi cửa sau để về.
Trước đây lúc Lý Hướng Bắc mở rộng sân cũng vẫn để lại cửa cho khu nhà ở sân sau.
Ba người còn chưa nhìn thấy tên lưu manh kia đâu đã nhìn thấy một cô gái đang đứng bên cạnh Lý Hướng Bắc ríu rít nói gì đó.
Nói như thế nào đây nhỉ, hai người nhìn qua trông rất thân mật.
Lý Hướng Vãn thấy cảnh tượng này thì gương mặt cứng lại, sau đó biểu cảm lạnh nhạt.
Không buồn cũng không vui.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai nhìn nhau liếc mắt, chuyện này. . .
Ba người đi vào sân, Lý Hướng Bắc thấy Lý Hướng Vãn, bất đắc dĩ nói với cô gái bên cạnh: "Được rồi, tôi đã biết rồi. Tới đây, giới thiệu cho mọi người làm quen." Nói xong, bèn nói với Lý Hướng Vãn: "Đây là con gái của dì hai tôi, Tô Thanh Hoa."
Thần sắc trong mắt Lý Hướng Vãn lại ngẩn ra, trong mắt hiện lên vẻ lúng túng.
Cô ấy còn tưởng rằng. . .
Lâm Ngọc Trúc nhìn em gái họ của Lý Hướng Vãn, người này là nhân vật phải tới sau này mới xuất hiện mà, sao bây giờ đã xuất hiện rồi.
Hình như từ nhỏ tới lớn cô gái kia đều sống ở quân doanh, chẳng phải sau này sẽ làm nữ binh sao?
Vương Tiểu Mai gật đầu với Tô Thanh Hoa.
Ba người lần lượt giới thiệu tên của mình.
Mái tóc của Tô Thanh Hoa không dài, thắt thành hai b.í.m tóc nhỏ, còn vểnh lên nữa.
Nếu muốn cột cao thì rất tốn sức.
Lâm Ngọc Trúc cũng không biết tại sao lại nghĩ tới chuyện này.
Màu da của Tô Thanh Hoa khá giống với Lý Hướng Bắc, màu lúa mạch hơi thiên về trắng, đôi mắt hẹp dài hơi xếch, lúc không nói chuyện thì trông như đang mím môi.
Tướng mạo lại thiên về khí khái nhiều hơn, nhưng đôi mắt không rành thế sự kia lại rất xinh xắn.
Cho người ta cảm giác rất đặc biệt.
Tô Thanh Hoa gật đầu với ba người, không nhiệt tình cũng chẳng lạnh nhạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-504.html.]
Lý Hướng Bắc có ý định để em họ ở chung với ba người nhiều hơn, vì vậy mở miệng nói : “Hay là tối nay mọi người ăn một bữa cơm nhé?"
Lâm Ngọc Trúc không cần suy nghĩ đã lắc đầu, nói: "Gần đây hơi mệt, không muốn nấu cơm."
Tài nấu nướng của Lý Hướng Bắc và Vương Dương có thể nói là còn không bằng Lý Hướng Vãn.
Lâm Ngọc Trúc cũng không muốn bụng mình phải chịu tội, cũng không muốn nấu cơm cho sáu người ăn.
DTV
Vương Tiểu Mai nở nụ cười nói: "Mọi người cũng biết mà, tôi nấu ăn mà không cho ớt thì sẽ ngứa tay."
Lý Hướng Vãn còn có thể nói cái gì đây, ăn chua hay ngọt cũng được sao?
Lý Hướng Bắc lập tức cảm thấy xấu hổ.
Tô Thanh Hoa không hiểu nhìn mấy người, cô ta có thể nhận ra quan hệ của anh mình và mấy người này không tệ.
Vì vậy lại cẩn thận quan sát ba người.
Khẩu vị của mọi người khác nhau, chỉ có một người coi như bình thường thì lại không thích nấu năm.
Bữa cơm này không thành lập, cứ thế mà tan.
Ba người trở về nhà.
Tô Thanh Hoa phát hiện Lý Hướng Bắc còn đang ngây người, nói: "Anh, trước đây lúc ở nhà, có lúc nào em thấy anh chủ động nói chuyện với người khác đâu. Hôm nay anh lại chủ động mời người ta ăn cơm, có gì đó không bình thường. Bác cả còn nói anh thích cô gái nhà họ Đổng, nhưng em thấy không đúng? Anh thích cô gái nào thế? Là người cao nhất hay là người hơi dễ thương? Chắc không thể nào là người thấp nhất đâu nhỉ?"
Nghe Tô Thanh Hoa phát ra âm thanh ồn ào, Lý Hướng Bắc không đáp mà hỏi ngược lại: "Em cũng không còn nhỏ, bây giờ đã biết nấu cơm chưa?"
Tô Thanh Hoa lập tức bàng hoàng, lắc đầu, biểu thị là không.
Muốn cô ta chẻ củi cũng không thành vấn đề, nhưng làm cơm, chuyện này không được đâu.
Lý Hướng Bắc nhìn mấy con gà trên sân, biết g.i.ế.c nhưng không biết nấu.
Vương Dương thu dọn căn nhà xong, đi ra ngoài, cười nói với Tô Thanh Hoa: "Em gái, em tới đây đúng lúc lắm, vừa tới đã có thịt."
Tô Thanh Hoa liếc nhìn Vương Dương, tức giận hỏi: "Anh biết nấu cơm à?"
Vương Dương. . .
Cũng đâu thể nói là không biết, có thể nấu luộc.
Ba người bên này hợp sức lại nấu cơm, ba người sát vách có thể nghe thấy tiếng hét chói tai của Tô Thanh Hoa.
Ba người ngoảnh mặt nhìn nhau, nồi rơi xuống đất à?