Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 339

Cập nhật lúc: 2024-10-09 19:34:06
Lượt xem: 58

Trương Quế Hoa nhìn thấy biểu cảm này của các cô, đột nhiên ý thức được, có thể đối phương vẫn chưa hay biết gì...

“Người chồng ấy của tôi, hôm qua gọi điện về cho cha chồng, nói chuyện thăng chức đã bị ép xuống rồi.” Trương Quế Hoa nói xong, uyển chuyển nhìn Lý Hướng Vãn.

Lý Hướng Vãn...

Phản ứng đầu tiên chính là Lý Hướng Bắc.

Cái này quả nằm ngoài dự liệu của cô ta.

“Vậy, mấy người nên đi tìm Lý Hướng Bắc, chứ không phải tôi.”

Trương Quế Hoa cuối cùng cũng không mời được Lý Hướng Vãn, công cốc trở về.

Đại đội trưởng trông thấy biểu cảm bực bội của con dâu liền biết mời không được.

Thế là tự mình ra tay đi đến sân trước, nơi ở của các thanh niên trí thức mời Lý Hướng Bắc.

Bấy giờ ông ta thật sự biết sợ rồi, nhìn thấy người liền lấy lòng nói: “Thanh niên trí thức Lý, nhà bác có chuẩn bị đồ ăn và rượu, cháu xem, nể mặt bác, đến nhà bác ăn cơm uống rượu, thuận tiện gọi thêm cả đồng chí Lý Hướng Vãn nữa.

Vợ bác là một người thô kệch, không có văn hóa gì, hôm đó đã đắc tội rất nhiều, đây là bác bắt bà ấy phải xin lỗi các cháu cho thật tử tế, đúng rồi, thanh niên trí thức Vương cùng cùng qua đó uống rượu nhé.” Đại đội trưởng nghĩ mời hai bên ăn cơm, chẳng bằng cũng mời luôn cả Vương Dương.

Ông ta đoán gia đình Vương Dương cũng không đơn giản.

Vừa nghĩ như vậy liền hận bà vợ nhà mình, huyện còn chưa nghe ngóng cho rõ ràng đã lỗ mãng hành sự.

Bây giờ thì hay rồi, hoàn toàn đắc tội với người ta, lại còn liên lụy đến cả con trai.

Vương Dương ở bên cạnh chỉ cười chứ không nói gì.

Còn Lý Hướng Bắc lại lạnh giọng cứng rắn nói: “Bữa cơm này của nhà đội trưởng, chúng tôi không dám ăn.”

Đại đội trưởng nghẹn một hơi ở trong lồng ngực, hòa hoãn một hồi mới lại cười làm lành nói: “Thanh niên trí thức Lý, chuyện này quả thật trách nhà của bác, các cháu đại nhân không chấp kẻ tiểu nhân, xin nể mặt bác, chúng ta ăn một bữa cơm, để chấm dứt chuyện này có được không?”

DTV

Lý Hướng Bắc cau mày, không biết đại đội trưởng trong hồ lô có bán thuốc gì[1].

[1]Ý chỉ không biết đối phương có suy nghĩ gì.

Bèn nhàn nhạt nói: “Nếu đã muốn xin lỗi, các bác tự đến chỗ của đồng chí Lý Hướng Vãn là được, cô ấy tha thứ thì chuyện này coi như chấm dứt, đội trưởng đến đây tìm cháu thì chấm dứt cái gì?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-339.html.]

Đại đội trưởng...

Nhìn thấy đối phương giả bộ hồ đồ, đại đội trưởng cảm thấy thật bất lực.

Hít một hơi, giả vờ đáng thương nói: “Thanh niên trí thức Lý, cháu xem, nhà bác xin lỗi đồng chí Lý Hướng Vãn thật tử tế rồi, cháu có thể nói với lãnh đạo của bộ đội, tiếp tục cho Thường Bình nhà bác thăng chức được không.”

Lý Hướng Bắc nhướng mày, không ngờ được lại trùng hợp tới vậy, lại mắc ngay điểm mấu chốt là chuyện thăng chức.

Lý Hướng Bắc trầm mặc một hồi lâu, nói: “Bất lực.”

Nhìn thấy đại đội trưởng có ý định tiếp tục làm phiền.

Anh ta cũng thẳng thắn giải thích luôn, anh ta chỉ thông qua một số ‘lối tắt’ đi báo cáo những chuyện mà đại đội trưởng từng làm một phen.

Chứ thực sự không hề làm mấy chuyện dư thừa khác.

Bộ đội lại không phải nhà của anh ta, cái loại chuyện báo thù trả đũa này không hề tồn tại, tình huống mà anh ta báo cáo, hiển nhiên chính ủy sẽ đi xác minh.

Chuyện này của đại đội trưởng nhìn bề ngoài chỉ là cãi lộn mà thôi.

Chứ thực ra ở bên phía công xã lưu ấn ông ta nhận hối lộ, hối lộ, làm hỏng tác phong làm việc liêm chính của công nhân viên, cổ vũ cho việc làm không đứng đắn, chèn ép nhân dân, trả đũa quần chúng tố cáo.

Chỉ một đoạn ghi chép như vậy, mỗi chữ tựa ngàn cân!

Bị mất chức với cái danh nghĩa này, rơi vào nông nỗi này rồi, sự việc căn bản không thể xoay chuyển được nữa.

Tiểu đội trưởng ưu tú của bộ đội không chỉ có mỗi một mình Thường Bình.

Doanh trại như sắt, binh như nước chảy[2], một chức vị thôi có tận mấy nhân viên tham khảo.

[2]Tục ngữ ý chỉ doanh trại quân đội là cố định, không thay đổi, phục vụ trong quân đội là có thời hạn, mỗi năm đều có binh sĩ già rời đi, binh sĩ trẻ đi vào, giống như nước chảy vậy.

Chân chính được ở lại nhất định tất cả các phương diện đều phải xuất sắc.

Ở cửa thẩm tra chính trị này, tất nhiên đại đội trưởng sẽ trở thành một vết nhơ lớn trên người của con trai ông ta.

So sánh với mấy quân nhân ưu tú có gia phong liêm chính khác, lần thăng chức này khỏi cần suy xét nữa.

Lý Hướng Bắc chỉ có thể nói với đại đội trưởng là chuyện này đã không phải chuyện anh ta có thể can thiệp được nữa.

Loading...