Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 268
Cập nhật lúc: 2024-10-09 06:05:22
Lượt xem: 68
Đến khi sắp đến điểm thanh niên trí thức, Triệu Hương Lan la hét đòi xuống, sau đó tốt tính nói: "Không vào cùng cô thì hơn, nếu không vị kia biết thì lại không biết làm ra chuyện gì."
Vương Tiểu Mai cau mày, vẫn có chút tức giận vì cô ta không biết tranh giành, nói: "Cô quá chiều cô ta rồi, tính tình nên mạnh mẽ hơn một chút, bây giờ trong thôn có ai không biết cô ta là dạng người gì đâu, cô sợ cái gì."
Triệu Hương Lan gật đầu, cười nói: "Cô mau vào đi."
Vương Tiểu Mai lắc đầu cảm thán, không thể cứu được.
Đến khi mang thịt đưa cho Lâm Ngọc Trúc, Vương Tiểu Mai cũng không nhắc đến chuyện ban nãy với Triệu Hương Lan.
Dù có nói ra thì Lâm Ngọc Trúc cũng không đoán được Triệu Hương Lan lại muốn làm gì.
Ngày đoàn viên gia đình đã đến, ngày tết ngày ông Táo đều sẽ được ăn ngon, nói đơn giản hơn thì chính là sủi cảo thịt lợn.
Những người không ở bên gia đình, dọn dẹp nhà xong cũng xem như xong việc, cơm, ăn như ngày thường.
Lâm Ngọc Trúc nhớ đến thời gian lúc bình thường của mình, hôm nay cũng đối phó làm cho xong.
Nhưng rõ ràng hai vị kia lại không cho là như vậy.
Tết ông Táo đó, sao lại không ăn một bữa ngon chứ.
Lý Hướng Vãn thì thôi đi, ngay cả Vương Tiểu Mai cũng có suy nghĩ này, Lâm Ngọc Trúc ít nhiều cảm thấy mình cũng bị lay động.
Thế là hai người quyết định gói sủi cảo thịt lợn ăn.
DTV
Vương Tiểu Mai lấy một cây tỏi tươi ra.
Lâm Ngọc Trúc nhìn cây tỏi tươi kia, nghĩ thầm, đây là có người không trồng được hẹ nên đổi sang trồng tỏi tươi rồi ư?
Lý Hướng Vãn cũng đồng ý.
Sau đó hai người cùng nhau nhìn về phía Lâm Ngọc Trúc.
Lúc ấy Lâm Ngọc Trúc vô cùng muốn nói tục, cô hoàn toàn choáng váng trước kĩ năng của hai người này...
Thì ra hai người này đang chờ cô.
Cô đành phải tìm thịt ra cắt một miếng.
Vẻ mặt vô cùng đau lòng.
Lý Hướng Vãn nghi ngờ có phải cô nàng này không kiếm được tiền trên thị trấn hay không, nếu không sao lại còn keo kiệt hơn cả Vương Tiểu Mai thế này?
Vì Lý Hướng Vãn đi đứng không tiện nên cuối cùng sủi cảo thịt lợn này chuẩn bị ở chỗ Lý Hướng Vãn.
Ăn uống xong thì trời cũng tối đen.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-268.html.]
Lý Hướng Vãn nhảy một chân ra cửa nói: "Tôi đặt bẫy chuột ở cửa, hai người đến tìm tôi nhớ chú ý một chút." Sau đó yên vị ở cửa ra vào làm bẫy chuột.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai gật đầu, nghĩ thầm hai người sẽ không xông qua cửa vào buổi tối.
Đến khi bóng đêm hoàn toàn bao phủ, lúc Lâm Ngọc Trúc chuẩn bị mở cửa bỏ tấm ván gỗ ra thì thấy Triệu Hương Lan mang theo tay nải chậm rãi đi tới.
Tấm ván gỗ trong tay lập tức bị che ở sau cửa, Lâm Ngọc Trúc tò mò hỏi: "Chị Triệu đi đâu vậy?"
"À, tôi tìm Vương Tiểu Mai nói chuyện."
"Ồ." Lâm Ngọc Trúc gật gật đầu, nghĩ thầm, đây là đang chơi trò gì vậy?
Bên này cô còn chưa nghĩ ra thì người đã đi vào phòng Vương Tiểu Mai.
Lâm Ngọc Trúc lắc đầu, lẩm bẩm nói: "Đáng tiếc, đáng tiếc..."
Vương Tiểu Mai lại không đặt bẫy chuột...
Nghĩ lại thì Triệu Hương Lan cũng không phải người tốt.
Vừa nghĩ như vậy, Lâm Ngọc Trúc đã ném tấm ván gỗ vào cổng, thuận tay cầm lấy bẫy chuột, sau khi dọn xong từng cái thì vào phòng tiến vào không gian.
Tiếp tục xem sách xem báo.
Nói đến chuyện sách báo này cô có chút ưu sầu, đúng là một khi bị rắn cắn thì mười năm sợ dây thừng.
Cô không dám đến trạm phế phẩm nữa.
Báo hiện tại đều là mua mới để đọc, có đôi khi cô nghĩ mình có nên đến trạm phế phẩm mua báo cũ không...
Đừng nói Lâm Ngọc Trúc, ngay cả Lý Hướng Vãn đều có chút trốn tránh trạm phế phẩm, cô ta luôn cảm thấy nơi đó có chút xúi quẩy.
Tạm thời không đề cập đến trạm phế phẩm này, phòng Vương Tiểu Mai ở bên cạnh lúc này đang vô cùng náo nhiệt.
Vậy mà Triệu Hương Lan lại mang rượu đế đến.
Nếu nói đến chai rượu đế này thì cũng có chút nguồn gốc. Lúc trước, khi Vương Tiểu Mai biết công xã cố ý xây trường tiểu học cũng có nói cho Triệu Hương Lan biết.
Trong lòng Triệu Hương Lan mắng đối phương là đồ đần, cái gì cũng nói, sau lưng lại nghĩ cân nhắc đến phiếu mua rượu.
Nghĩ đến lúc đó cô ta sẽ mua bình rượu tặng trưởng thôn xem xem có thể lấy được vị trí giáo viên tiểu học hay không.
Khó khăn lắm mới xin được người nhà hai ba mươi đồng tiền mua phiếu rượu, mua bình rượu giấu đi rồi mà đợi mãi cũng không có tin xây trường tiểu học.
Triệu Hương Lan tức giận chửi bản thân ngốc.
Vậy mà lại đi tin Vương Tiểu Mai.