Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 262
Cập nhật lúc: 2024-10-09 06:03:25
Lượt xem: 73
Khi kẻ trộm không biết, thím Hứa cùng mấy thím khác ăn xong cơm tối liền vội vàng chạy tới nhà thím Trần, hơn nữa còn nhẹ tay nhẹ chân mà đi vào, chỉ sợ bị người khác phát hiện.
Mọi người cũng không ngốc, nhà ăn trí thức buổi tối có khóa cửa, mặc dù đã loại trừ có người trèo tường vào, nhưng các bà thím càng cảm thấy là nam trí thức hơn.
Nam trí thức còn lại ai đây.
Người này không cần nói cũng biết.
Các bà thím ở trong nhà thím Trần ai nấy xắn tay áo lên, mắt tỏa ra kim quang, chờ đợi lát nữa kịch hay bắt đầu.
Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai cũng đợi đến lúc trời tối, lén lút dìu Lý Hướng Vãn vào trong phòng của Lâm Ngọc Trúc, sau đó bảo Lý Hướng Vãn cài cửa từ bên trong, người bị thương thì đừng tham chiến nữa.
Phòng của Vương Tiểu Mai vẫn khóa lại như trước.
Khác biệt duy nhất chính là cửa phòng của Lý Hướng Vãn có thể đẩy ra được.
Hơn nữa sáng nay Lâm Ngọc Trúc đã dùng gỗ để bịt kín cửa sổ duy nhất bên ngoài căn phòng này rồi.
Mọi chuyện đã sẵn sàng chỉ còn thiếu gió đông.
Chính vào lúc Lâm Ngọc Trúc và Vương Tiểu Mai đang chờ đợi trong một góc tối đen như mực đến mức người cũng sắp cứng đờ, đang nghi ngờ người này hôm nay có phải sẽ không tới nữa không thì nhìn thấy một hình bóng lén lút đi tới. Nơi gã đến trước tiên vẫn là căn phòng của Lý Hướng Vãn, có thể gã cho rằng cửa vẫn là kéo ra nên đứng ở trước cửa một lúc mới đi vào.
Lâm Ngọc Trúc nhẹ bước chân chạy tới, đóng cửa, khóa lại, động tác lưu loát liền mạch, ôm lấy trái tim nhỏ đang đập thình thịch của mình, thầm nghĩ "tốt lắm".
Lúc này người trong phòng cũng phản ứng lại, đang kéo cửa từ bên trong.
Cuối cùng không kéo cửa ra được, gã hổn hển đá một cái lên cửa.
Lâm Ngọc Trúc tỏ ra rất không vui, cũng đá một cái lên cửa, người ở bên trong đã trở nên thành thực.
Vương Tiểu Mai đi theo phía sau, thấy cửa đã khóa, cái chày cán bột trong tay gõ koong koong lên chiếc chậu rửa mặt, hô lên: "Bắt lưu manh, người đâu, có lưu manh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-262.html.]
Các bà thím ở nhà kế bên nghe thấy tín hiệu bèn cấp tốc kéo tới.
DTV
Đợi cả đám bà thím xông vào, Lâm Ngọc Trúc mới mở khóa cửa, các bà thím giống như mãnh hổ vồ mồi, xông vào ấn người xuống.
Chồng của thím Trần và thím Hứa cũng theo vào, lúc này đang lau mồ hôi trên trán, vốn dĩ đã thỏa thuận để bọn họ vào bắt người, không ngờ lúc then chốt lại không chen vào được.
Người bị nhốt trong phòng hiển nhiên cũng rất luống cuống, đợi đến khi các bà thím xông vào trong, đồ trong tay cũng vì quá sợ hãi mà rơi xuống đất.
Thím Hứa thính tai, nghe thấy tiếng, đợi Lâm Ngọc Trúc châm đèn dầu trong phòng lên, sau khi mọi người khôi phục được thị lực, thím Hứa lập tức nhìn xem thứ gì rơi xuống đất, vừa nhìn đã thấy một con d.a.o găm sáng loáng, bà ta nhặt lên, tức giận nói: "Giỏi lắm, kẻ này còn mang theo cả d.a.o xông vào đây này."
Người đứng chật kín cả phòng, kẻ bị bắt bị vây ở chính giữa phòng trái lại không thể nhìn rõ mặt mũi, các bà thím cố ý cầm đèn pin chiếu vào, sau đó đều sửng sốt.
Lâm Ngọc Trúc thấy phản ứng của các thím không được đúng lắm, cũng vội vàng nhìn xem, cô vừa nhìn thì không phải là Hà Viễn Phương mà lại là con trai cả của thím Lý Tứ - Lý Đại Sơn.
Chuyện này...
Lâm Ngọc Trúc lập tức hỏi hệ thống, người hôm qua thăm dò có phải là Lý Đại Sơn hay không.
Do đẳng cấp không gian thấp, hệ thống chỉ có thể thăm dò hình dáng của người đó, may là Lý Đại Sơn gầy hơn Hà Viễn Phương nhiều, hệ thống trả lời cô, người tối qua tới không phải là Lý Đại Sơn.
Lâm Ngọc Trúc cực kỳ cạn lời...
Làm việc xấu thì xếp hàng lần lượt đến, đừng có cùng đến thế chứ.
Bất luận là ai, trước tiên cứ đưa người đến chỗ trưởng thôn đã, chú Trần và chú Hứa tiến lên bắt người, vặn cánh tay đưa đến nhà trưởng thôn.
Lúc này trưởng thôn đang mơ một giấc mơ đẹp ăn sủi cảo nhân thịt lợn dưa muối, trong giấc mơ đột nhiên xuất hiện thêm một đám phụ nữ la hét ầm ĩ xông vào phòng, thấy một bàn sủi cảo nhân thịt lớn, ánh mắt đều đăm đăm.
Hứa Miệng Rộng mà trưởng thôn ghét nhất lên tiếng nói trước: "Nhà trưởng thôn đúng là sống tốt thật, sủi cảo này ngửi mùi thơm thật đấy, các chị em, chúng ta cũng cướp lấy nếm thử xem sao."
Sau đó một đám phụ nữ xông tới ăn sạch sành sanh sủi cảo của ông ta, người nào người nấy cả miệng toàn là dầu mỡ.
Trưởng thôn trong nháy mắt tức đến mức bừng tỉnh, sau khi tỉnh dậy miệng còn lẩm bẩm chửi mát, nhìn căn phòng tối om, trong mơ màng ông ta mới nhận ra vừa rồi chỉ là một giấc mơ.