Xuyên Vào Thế Giới Mới, Làm Giàu Không Cần Lo Nghĩ - Chương 146
Cập nhật lúc: 2024-10-06 21:33:59
Lượt xem: 73
Sau khi đại đội trưởng do dự, ông ta vẫn đưa xe để Lý Hướng Bắc và Vương Dương mượn, đợi hai người đạp xe đi tìm kế toán Lý, vợ của đại đội trưởng không vui nói: “Hôm nay trời mưa, đường trơn lại té hỏng xe cho coi.”
“Đây cũng là con em từ trong thành phố tới, còn có thể không đền nổi một chiếc xe, có thể trao đi một ân tình thì cứ trao đi, không chừng ngày nào đó lại cần.”
Vợ đại đội trưởng bĩu môi, những thanh niên tri thức này trở về còn có ai cùng người trong thôn liên hệ nữa.
Trưởng thôn lần trước giúp Lâm Ngọc Trúc mượn xe đạp chính là của kế toán Lý, lúc này Lý kế toán cũng không làm khó hai người kia, sảng khoái đồng ý cho mượn.
Lý Hướng Bắc cùng Vương Dương một người đạp một chiếc xe đạp trở về điểm thanh niên tri thức, bọn họ đều mang áo mưa tới, nhưng chị em nhà họ Đồng lại không mang, lúc sau cũng không mua, lúc này Đồng Mật Mật chỉ biết đứng ở đó khóc.
Lý Hướng Bắc đành phải hỏi Trương Diễm Thu cùng Triệu Hương Lan có áo mưa hay không, hai người một nghèo một trắng tay làm gì có tiền mua áo mưa, bình thường trời mưa cả hai đều trùm bao tải rách là được, hai người đều lắc đầu.
Đổng Mật Mật do dự nói: “Nếu không đến hỏi chị Hướng Vãn thử xem.”
Lý Hướng Bắc đành phải gật đầu đi hỏi Lý Hướng Vãn.
Lý Hướng Vãn lạnh lùng nói không có, chỉ có Lý Hướng Bắc biết cô ấy có, hai người nhất thời rơi vào trạng thái xấu hổ.
DTV
Vương Dương nhìn Lý Hướng Bắc vẫn chưa quay lại, liền chạy đến xem tình huống như thế nào, bước vào nhà liền phát hiện không khí tương đối không bình thường, cuối cùng anh ta lại chạy đến hỏi Vương Tiểu Mai và Lâm Ngọc Trúc.
Hai người này trước mắt là phú hộ nên tất nhiên là có rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-the-gioi-moi-lam-giau-khong-can-lo-nghi/chuong-146.html.]
Vương Dương trước đi đến chỗ Vương Tiểu Mai mượn, Vương Tiểu Mai vừa lấy áo mưa đưa cho anh ta vừa hỏi để làm gì, Vương Dương nói tình huống đơn giản một chút cho cô ta biết, hai người lại cùng nhau đi tìm Lâm Ngọc Trúc.
Lâm Ngọc Trúc đem áo mưa đưa cho Vương Dương, sau đó chỉ thấy người này cầm áo mưa chạy vội vàng đến trước cửa nhà Lý Hướng Vãn, gọi một tiếng Lý Hướng Bắc, hai người vội vội vàng vàng chạy đến sân trước, thời gian còn chưa đến một phút.
Lâm Ngọc Trúc không rõ cho lắm nên hỏi: “Có chuyện gì sao?”
“Haizz, Đổng Điềm Điềm phát sốt nên Đổng Mật Mật đi xin bọn họ giúp đỡ đưa hai chị em họ lên trấn khám bệnh đó.” Vương Tiểu Mai giải thích nói.
Lâm Ngọc Trúc lúc này mới nhớ đến hình như đúng là có chi tiết này trong truyện, lúc ấy trong bình luận dưới truyện này đều oanh tạc, nói nam chính là tra nam, lên án đủ loại, vừa mới xuất hiện chút hảo cảo lại trở về không.
Nghĩ đến nội dung cuốn truyện sau này nhà họ Lý và nhà họ Đồng rất thân thiết với nhau, Lâm Ngọc Trúc cũng đoán được lúc này Lý Hướng Bắc hẳn có chỗ kiêng kị, anh ta sợ chị em nhà họ Đổng sẽ truyền ra chuyện bất lợi liên quan đến Lý Hướng Vãn đến nhà họ Lý bên kia.
Một mặt có ý tứ bảo vệ, một mặc khác quả thật không mặc kệ được, dù sao đều đến từ một nơi, ít nhiều vẫn có chút lòng trắc ẩn.
Lâm Ngọc Trúc lắc đầu, nếu không tại sao sau khi cô đi vào thời đại này lại càng không muốn tìm người đàn ông chứ, việc này bạn trách anh ta lại cảm thấy bạn lãnh khốc vô tình, dưới cái nhìn của cô, tam quan là một khoảng cách không thể coi thường được.
Lý Hướng Vãn lúc này mới mở cửa ra, ánh mắt lạnh lùng nhìn ra ngoài sân.
Vừa đúng lúc Lý Hướng Bắc đạp xe chở Đổng Điềm Điềm đi ra, điểm thanh niên tri thức được bao quanh bằng một hàng rào cọc gỗ, bên ngoài ai đi qua, xảy ra chuyện gì đều có thể thấy rõ.
Để tránh cho người ngã xuống, giữa hai người còn cố ý buộc một sợi dây.
Vương Dương chở Đổng Mật Mật đi theo sau hai người.