Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 243
Cập nhật lúc: 2025-07-26 22:44:49
Lượt xem: 46
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Anh nháy mắt với Lý Gia Minh, hai lượt xuống xe.
Đầu Trọc đang cúi xuống bàn điền mẫu đơn, Lý Gia Minh mở khoang hành lý, nhân viên công tác việc bên cạnh thò đầu khoang hành lý.
Lý Gia Minh lấy một túi khoai lang mười cân từ đống hành lý chất đầy, buộc túi đưa cho nhân viên công tác, “Chỗ chắc cũng đủ mười cân nhỉ?”
“Chắc cũng gần đủ .” Nhân viên công tác lập tức mỉm , ở đây hàng ngày, khoai lang đến tay, thể một con chính xác.
Trong túi đừng là mười cân, ít nhất cũng mười lăm cân khoai lang, trong lòng thầm nghĩ thể cắt xén thêm chút đỉnh .
Nhân viên công tác lấy 5-6 củ khoai lang to bằng nắm tay từ trong túi , bỏ thẳng cái ba lô bên cạnh, cũng thèm tránh ánh mắt của Đầu Trọc và những trong xe, rõ ràng đây là hành động thường xuyên của bọn họ.
Thấy Lý Gia Minh bên cạnh xong, Đầu Trọc điền tờ đơn bắt chuyện mật với nhân viên công tác: “Đồng chí, chúng khỏi thành phố, đường nào nhanh nhất?”.
“Các thành phố, lát nữa thể trực tiếp con đường bên cạnh kìa.”
Đầu Trọc điền xong tờ đơn, rút một nửa bao thuốc từ túi quần , đốt một điếu tặng , phần còn thì lén lút nhét tay, “Đường đó dễ ?”.
“Dễ , con đường đó đây là đường cao tốc vòng quanh thành phố, đường đó các sẽ tránh nhiều rắc rối cần thiết.” Nhân viên công tác chút khách sáo nhận lấy, Đầu Trọc với ánh mắt thiện hơn.
“Sao ?”
“Người em, chỉ mấy lời với thôi, nhất định tiết lộ ngoài.”
“ hiểu , chúng chỉ ngang qua chứ thành phố .”
Nhân viên công tác ghé sát hơn, hạ thấp giọng : “Đối với những từ bên ngoài đến như các , nếu thể thành phố thì đừng , nếu lột da ba cũng chắc .”
“Chúng đường dài như , đông như , thấy dấu vết của sâu, chẳng lẽ ở đây ?”
“Có chứ, , chính phủ thành lập một đội diệt sâu, mỗi ngày đều tuần tra, g.i.ế.c đến nỗi sâu dám ló mặt nữa. Hơn nữa, nơi của chúng cũng là núi đá, ngăn cản bọn chúng tự do, dần dần chúng chạy đến nơi khác .”
Nhân viên công tác một như , đầy mong đợi Đầu Trọc.
DTV
Đầu Trọc thông tin , cũng lãng phí thời gian với nữa, “Được , cảm ơn em nhiều, chúng còn gấp rút rời khỏi thành phố, xin phép phiền nữa. nợ một ân tình, núi xanh đổi, nước biếc chảy dài, hẹn gặp .”
Nhân viên công tác lưu luyến nỡ con cá lên xe rời , vẻ mặt tiếc nuối.
Mấy Mai Ngạn Quân thấy cuộc đối thoại của hai qua cánh cửa xe mở, Đầu Trọc nhảy lên xe, lập tức đóng cửa xe, lái xe theo hướng nhân viên công tác chỉ rời .
Dấu vết nước mưa mặt đất sớm ánh nắng mặt trời hong khô bốc , bùn đất mặt đất khô .
Có thể thấy lờ mờ con đường đây là đường cao tốc vòng quanh thành phố, đây dù đường đến , trải qua ba năm giá rét và ngâm nước lũ, con đường còn hình dạng ban đầu, phủ đầy bùn đất.
Mai Ngạn Quân lái xe một tiếng đồng hồ, xe sắp rời khỏi thành phố , thì một con sâu chậm rãi bò lên khỏi mặt đất con đường phía .
Đinh Mộ thấy , tinh thần lập tức căng thẳng, Mai Ngạn Quân cũng giảm tốc độ xe.
Ngay khi cô nghĩ con sâu sẽ lao về phía bọn họ, thì nó im bất động mặt đất.
Đinh Mộ cầm ống nhòm quan sát kỹ lưỡng, “Không , con sâu cử động ?”
“Hình như nó nhiều vết thương, đang chảy dịch ngoài, ai nó thương ?” Lý Gia Minh hiểu hỏi.
Lưu Hoa Bân từ chỗ lên đầu xe, “Để chú xem thử.”
Lý Gia Minh đưa ống nhòm cho ông , Lưu Hoa Bân nhận lấy nheo mắt con sâu một lúc lâu.
Sau đó, ông trả ống nhòm cho Lý Gia Minh, “Con sâu phản ứng với nước, chắc là mưa ướt, mắc bệnh thường gặp của sâu - bệnh thối nhũn.”
Đinh Mộ càng hiểu, một con sâu lợi hại như bản nó là một loại virus, virus còn thể bệnh ?
“Chú Lưu, bệnh thối nhũn là gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-243.html.]
“Sâu tử thần sống trong môi trường khô ráo, cơn mưa lớn khiến chúng di chuyển chậm chạp, đó cơ thể sẽ dần dần mềm nhũn, thậm chí xuất hiện nhiều vết thương lở loét.”
Lam Vũ xong vui vẻ vỗ tay : “Tốt quá, chẳng một trận mưa lớn là thể tiêu diệt chúng !”
Đinh Mộ liếc , “Chỉ mơ tưởng thôi, mưa rơi là rơi ? Hơn một năm , mới trận mưa .”
Lam Vũ xì như quả bóng xì , “Có nên g.i.ế.c con sâu ?”
“Để g.i.ế.c nó.”
Đinh Mộ lấy con d.a.o Đường khỏi túi, cô mở cửa xe bước thẳng xuống.
Cảm nhận thở của con , con sâu cố gắng vùng vẫy về phía Đinh Mộ một cách yếu ớt, nhưng tất cả đều vô ích.
Đinh Mộ rút con d.a.o Đường , chặt đứt hai chiếc râu dài đầu nó .
Cơn đau dữ dội bất ngờ khiến con sâu lăn lộn mặt đất, há to miệng, cố phun nọc độc kẻ tấn công.
Cô tiếp tục vòng quanh cổ nó, yên một chỗ để tránh chất lỏng phun đó b.ắ.n .
Sau khi dùng sức nắm chặt cán dao, cô chợt c.h.é.m mạnh d.a.o xuống, khiến con sâu tử thần lập tức đầu hai nơi.
Đinh Mộ vội vàng lùi hai bước, lau sạch chất nhờn dính dao, lưng lên xe.
“Chị dâu, kỹ thuật dùng d.a.o của chị tiến bộ , dứt khoát gọn gàng, ngầu chết.”
Vừa lên xe, Lam Vũ dành cho cô một tràng khen ngợi.
Chiếc xe tiếp tục lăn bánh, khi những công trình xung quanh càng ngày càng thưa thớt, Đinh Mộ cảm thấy bọn họ lẽ sắp rời khỏi khu vực thành phố .
“Anh Quân, một nhóm phía .” Lý Gia Minh phát hiện thêm tình huống phía .
Nghe thấy , Lam Vũ nắm chặt khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa trong tay.
“Gia Minh, tình hình thế nào?”
“Phía mười mấy , đa cầm dao, một hai cầm súng.”
Lý Gia Minh cầm chặt ống nhòm chằm chằm về phía .
“Có thể bọn họ là ai ?” Đinh Mộ hỏi, đối phương vẻ khá đông, còn súng.
“Trên mặt đất một con sâu bọn họ giết, chắc bọn họ chính là đội diệt sâu mà nhân viên công tác .”
Đinh Mộ về phía Mai Ngạn Quân, vẻ mặt nghiêm trọng, hai tay nắm chặt vô lăng, “Anh Quân, chúng nên đối đầu với bọn họ ?”
Ánh mắt Mai Ngạn Quân sắc bén như chim ưng, “Lao thẳng qua, dừng , dừng sợ sẽ rước thêm phiền phức lớn hơn.”
Diêu Nghiêu gật đầu : “Xe của chúng cải tạo , dù đối phương nổ súng, bộ xe trong ngoài đều là thép tấm khó xuyên thủng.”
Lam Vũ ôm khẩu s.ú.n.g b.ắ.n tỉa xuống ghế, Đinh Mộ hét lên, “Mọi thắt dây an , vững giữ chặt, sẽ chút xóc nảy.”
Cô dứt lời, chiếc xe vốn đang chạy đều đều bỗng nhiên lao vút như tia chớp.
Đội diệt sâu đường, thấy một chiếc xe màu đen đang chạy chậm từ đằng xa, bọn họ bèn cầm đao, s.ú.n.g chờ xe đến gần dừng , để bọn họ thể lên xe lục soát một lượt.
Kết quả, chiếc xe đó bỗng nhiên giống như phát điên, lao vút qua mắt bọn họ.
Cả bọn giơ s.ú.n.g lên nhắm chiếc xe, “pằng pằng” b.ắ.n loạn xạ một trận, kết quả chỉ để những vết xước nhẹ xe.
Lúc bọn họ phản ứng đuổi theo thì chỉ còn thấy bóng dáng chiếc xe khuất xa.
“Khốn kiếp! Có xe xịn thì lắm !” Tên cầm đầu căm hận .