Xuyên vào Không Gian Linh Tuyền, Ta Tích Trữ Lương Thực - Chương 116
Cập nhật lúc: 2025-07-24 14:11:28
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Năm con lợn đều còn sống, chúng tỉnh dậy và đang rên rỉ, giãy giụa, mặt đất là một đống phân.
Đinh Mộ bịt mũi , để Mai Ngạn Quân quét dọn: “Chồng ơi, xem con lợn trong gian của còn sống ?”
Mai Ngạn Quân thả con lợn bắt trong gian của , nó vẫn còn sống, nhưng thở đang thoi thóp, dáng vẻ thì thể thấy nó sống lâu nữa.
“Cho nó lên mái nhà g.i.ế.c !” Đinh Mộ đề nghị.
“Được! Nuôi năm con lợn trong gian của em , em tìm chỗ thích hợp, để bây giờ sẽ chuồng lợn ngay.”
Nhìn gian rộng rãi hơn một chút, Đinh Mộ chọn chuồng lợn cách chuồng trâu xa.
Mai Ngạn Quân lấy gỗ , đóng cọc gỗ xong, bao vây tấm ván gỗ ở độ cao mà con lợn thể nhảy ngoài .
Đinh Mộ dùng suy nghĩ để đưa đàn lợn chuồng lợn, cởi dây thừng, đó cho chúng uống nước suối trong chậu, di chuyển một bó dây khoai lang lớn đến.
Năm con lợn uống nước suối thì dần lấy sức lực và bắt đầu ăn dây khoai lang.
Nhìn thấy Đinh Mộ thể dùng suy nghĩ điều khiển đồ vật trong gian thì Mai Ngạn Quân chút kinh ngạc, thăm dò hỏi: “Mộ Mộ, em thể dùng suy nghĩ điều khiển cày, gieo hạt, thu hoạch ?”
Làm Đinh Mộ trong lòng đang tính toán gì chứ, “Được thì vẫn , nhưng chỉ một nhỏ thôi, vì cái yêu cầu tinh thần lực mạnh, em thử qua, nhưng bây giờ còn , tinh thần lực của em vẫn còn quá yếu.”
Thật , cô vẫn giấu giếm một chuyện, mặc dù gian là của cô, nhưng đây là chuyện chung của , của một cô, cô hy vọng Mai Ngạn Quân thể tham gia nhiều hơn để mang cho cảm giác thuộc, gắn bó hơn.
“Sau khi thể lực của em tăng lên, thì lẽ tinh thần lực cũng sẽ tăng lên.”
Mai Ngạn Quân quá để ý đến điều , “Sức khỏe của em là quan trọng nhất, cần lo về điều đó, còn ở đây, đúng , sẽ đặt những vật tư dễ biến chất mà ngày hôm qua thu thập ở đây cho em.”
Đinh Mộ dẫn đến một nhà kho mới xây, “Vậy để ở đây ! Sắp xếp theo loại, đừng để lộn xộn, đến lúc đó khó mà lấy !”
Mai Ngạn Quân buông đồ đạc xuống, đếm lượng, lấy nhiều thứ để cất giữ cho hai gia đình ở tầng , đó đặt con lợn sắp c.h.ế.t trở gian, hai trở phòng khách.
Mở cửa, đánh thức Lam Vũ và ba còn đang ngủ bên cạnh, lên lầu gọi cặp vợ chồng Đầu Trọc, Dương Thiến Vân và Vương Huệ Trinh xuống .
Mọi tụ tập tại nhà Đinh Mộ, Mai Ngạn Quân sắp xếp những vật dụng thu thập ngày hôm qua, để Lam Vũ lập danh sách.
Ngoại trừ lượng lớn xúc xích và thịt đông lạnh trong kho lạnh, thì những lượng nhỏ khác như đồ ăn nhẹ, cà phê, , đồ uống và nhu yếu phẩm hàng ngày đều lấy hết để chia đều, quần áo thì mỗi tự thu thập.
Sau khi chia đồ ăn xong, Đầu Trọc, Dương Thiến Vân và Huệ Trinh bày tỏ sẽ tiếp tục gửi ở chỗ của Mai Ngạn Quân, ghi chú sổ.
Ba Lam Vũ và Đinh Mộ cùng ăn với nhà Đinh Mộ nên họ quan tâm đến việc họ bao nhiêu vật tư.
Tất nhiên, họ cũng rằng Đinh Mộ và Mai Ngạn Quân sẽ đối xử tệ với họ, vì bọn họ chính là một gia đình, trở thành một.
DTV
“Có một con lợn sắp chết, đem lên mái nhà để g.i.ế.c nó khi nó vẫn còn sống! Bây giờ trời mát nên cũng dễ bảo quản hơn, chúng chia thịt, ăn chút đồ ăn tươi ngon cho mới mẻ.” Đồ dùng phân phát xong, Mai Ngạn Quân đề nghị : “Năm con lợn còn khỏe mạnh hơn, chắc là thể nuôi sống .”
Đầu Trọc và những khác đều ủng hộ đề nghị của .
Mai Ngạn Quân phân chia công việc cho họ cùng , Đầu Trọc trở về nấu nước, những khác thì lấy chậu và xô sạch tập trung mái nhà.
Sau khi rời , Đinh Mộ lấy một bộ d.a.o thái thịt mà cô mua đó, đặt lên bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-khong-gian-linh-tuyen-ta-tich-tru-luong-thuc/chuong-116.html.]
Mai Ngạn Quân lấy chậu rửa từ trong phòng tắm, bộ d.a.o đồ tể bàn ánh sáng lạnh lẽo xẹt qua, ánh mắt sâu thẳm Đinh Mộ.
“Mau khen ngợi những gì em thể !” Đinh Mộ vẻ mặt cầu khen ngợi.
Mai Ngạn Quân bước tới đặt con d.a.o chậu, nhẹ nhàng véo má cô để phối hợp với cô: “Vợ của thực sự năng lực!”
Mọi mang đồ đạc lên mái nhà, mở cửa cứu hỏa bước lên sân thượng thì thấy cuối cùng mưa cũng tạnh.
Lý Gia Minh kích động mà ngẩng đầu, giơ hai tay lên trời: “Ông trời ơi, cuối cùng cũng ngừng !”
“Phải là, ông trời ơi, cuối cùng cũng tiểu xong .” Lam Vũ trêu ghẹo .
Mai Ngạn Quân lấy con lợn sắp c.h.ế.t , : “Hai nhảm nhiều quá, lấy mấy thùng nước đến đây.”
Bốn thùng chứa nước mới đặt mái nhà chứa 60% nước, mỗi thùng chứa nước một vòi để thuận tiện cho việc xả nước và nối đường ống.
Họ lấy nước và vệ sinh cho lợn, Mai Ngạn Quân xổm xuống lấy một bàn lớn mà ngày hôm qua thu thập , đó cùng hợp lực nâng con lợn lên.
Thiên tai lâu như , cũng mấy con heo sống sót như thế nào, mặc dù chút gầy, nhưng vẫn nặng 200 cân.
Mai Ngạn Quân đặt một cái xô cổ con lợn, xác định chuẩn vị trí, cầm con d.a.o lên nhanh chóng đ.â.m xuống, m.á.u lợn lập tức phun .
Sau khi hơn nửa thùng tiết lợn, Lam Vũ mang tiết xuống cho Vương Huệ Trinh xử lý.
Lúc lên, Đầu Trọc mang theo hai thùng nước nóng đun sôi, Mai Ngạn Quân đổ nước một thùng nhựa lớn màu trắng.
Mọi nâng con lợn ngâm trong nước nóng, khi ngâm xong, mỗi lấy d.a.o cạo lông cho lợn m.ổ b.ụ.n.g con lợn .
Mai Ngạn Quân và Diêu Nghiêu thuần thục lấy nội tạng lợn và cho một cái chậu lớn, Lam Vũ và Đầu Trọc rửa sạch nội tạng lợn cho xô sạch, Đinh Mộ đưa cho họ một túi muối và hai túi bột để rửa sạch ruột già và ruột non.
Cuối cùng, họ chặt con lợn thành bốn phần, bỏ xương và cắt thịt.
Vương Huệ Trinh xử lý xong tiết lợn, lên bảo tập trung tại phòng nhà bà để ăn bữa thịt lợn chung.
Đinh Mộ xong liền bảo Mai Ngạn Quân cắt một miếng thịt , mang đến chỗ Vương Huệ Trinh cùng với những thứ sạch.
Sau khi thu dọn hiện trường xong, xách thịt xuống tầng .
Bốn phụ nữ là Đinh Mộ, Vương Huệ Trinh, Dương Thiến Vân và Vạn Nhạc Vận đang bận rộn trong bếp, chín món ăn và một món canh, trong đó ruột già xào dưa cải, ruột non, thịt luộc huyết tràng, ớt cay xào gan lợn, bụng heo xào dầu, bắp non xào, hạ cô thảo hầm với sườn và xương lợn.
Cuối cùng, Dương Thiến Vân xào một đĩa thịt tràng thu ngày hôm qua, nếm thử hương vị.
Mùi thơm của thức ăn theo khí lan tỏa bên ngoài, mơ hồ thể thấy tiếng la hét chửi bới của cư dân ở các tòa nhà khác, đều đang chịu đói, mà nhà ai còn đồ ăn thơm như .
Mọi giúp đỡ bày thức ăn lên bàn, múc đầy cơm và bày đầy đĩa lên bàn.
“Đến giờ ăn cơm !” Thấy đều chỗ, Lâm Trí Viễn hô lên.
Nửa đầu, bàn luận về hương vị của các món ăn khi ăn.
Bàn ăn của Trung Quốc chỉ là nơi đoàn tụ mà còn là nơi để giao lưu, tương tác chuyện với .