Xuyên Vào Hiện Trường Vụ Án: Tôi Dựa Vào Huyền Học Bắt Hung Thủ [Vô Hạn Lưu] - Chương 22: Chiến Thuật Thông Quan

Cập nhật lúc: 2025-12-13 23:33:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đồng lò tu hành tức là hồn ma và tinh quái cùng dùng một cơ thể lò luyện, hoặc đoạt xác thành Nhị Tu, hoặc g.i.ế.c vật chủ để thành Tam Tu. Sinh vật ma, , yêu, nên các pháp thuật trừ tà thông thường hiệu lực với nó.

 

Gặp sinh vật , ngay cả các đạo sĩ tu vi cao cũng dám đối đầu trực diện, Tiêu Đường đương nhiên sẽ ngốc đến mức hàng phục nó, cô lập tức lưng bỏ chạy.

 

Con búp bê ồn ào phía kêu la: “Đuổi kịp nó, đuổi kịp nó.”

 

Cái đầu ở giữa lộ hai chiếc nanh lớn, gầm gừ thét lên, chớp mắt nhảy lên tường và bò với tốc độ cực nhanh. Đây là cách các loài bò sát nhiều chân bắt mồi.

 

Suốt cả đêm đó, Tiêu Đường liên tục chạy trốn trong tòa nhà, cho đến khi trời sáng, cô mới lê thể đẫm m.á.u trở thang máy nhờ ánh rạng đông.

 

Ngô Dục Hoa, Trần Anh Phong, Du Thiên Thành lượt về cửa thang máy tối qua. Câu đầu tiên khi gặp là: “Ủa? Tiêu Đường ?” Sau đó, ba sàn tầng 48, ôm theo thắc mắc giấc ngủ.

 

Cửa thang máy mở, Ngô Dục Hoa lập tức tỉnh dậy. Cô lên, mừng kinh ngạc, đỡ lấy Tiêu Đường bước khỏi thang máy với cơ thể đầy máu, kinh hãi hỏi: “Chuyện gì thế ? Giờ cô mới về.”

 

Tiêu Đường lắc đầu, kể đầu đuôi câu chuyện. Ba còn xong càng thấy lạnh sống lưng. Phương pháp tối qua chỉ dùng một . Lần thứ hai sẽ khó hơn thứ nhất. Ngay cả Tiêu Đường cũng thương nặng đến mức , nếu tối nay họ gặp quỷ nữ ba đầu, chẳng xương cốt cũng tháo rời .

 

“Mới màn hai thôi mà độ khó quá cao ? Hệ thống truyền nhầm chỗ ?” Phản ứng đầu tiên của Trần Anh Phong là nghi ngờ hệ thống, bởi vì cách giữa màn hai và màn một quá lớn, giống màn tân thủ.

 

Du Thiên Thành : “Anh nghĩ độ khó cao là vì chúng tìm thấy đường sống.”

 

Ngô Dục Hoa cũng đồng tình: “ xử lý hàng trăm vụ kiện lớn nhỏ, tuy phần lớn là tranh chấp kinh tế, nhưng cũng tội phạm hình sự. Một vụ án trông vẻ khó, nhưng nắm một chi tiết là dễ phá án. Đôi khi khi tội phạm kể vụ án, nhân viên điều tra cũng ngờ chuyện đơn giản đến thế, nhưng trong quá trình điều tra hề chạm đến điểm mấu chốt.”

 

“Chị, chị rối quá, rốt cuộc là khó dễ?” Trần Anh Phong thò đầu từ nhà vệ sinh. Mái tóc xám bạc của rối thành đầu tổ quạ, phong độ dần dần đ.á.n.h về nguyên hình.

 

“Cậu thông minh thì dễ, ngu ngốc thì khó. Trốn trong nhà vệ sinh giúp sống sót ?” Ngô Dục Hoa khó chịu chống eo, hét về phía .

 

Trần Anh Phong ầm đóng cửa , hét: “ hồn, ráng rặn thêm tí nước nữa, đợi chút.”

 

Hôm nay, Ngô Dục Hoa và Trần Anh Phong giao nhiệm vụ đến công ty Mã Đại Dũng thăm dò, theo manh mối Mã Đại Dũng xem liệu nghi vấn thuê g.i.ế.c . Du Thiên Thành tiếp tục phỏng vấn trong tòa nhà. Còn Tiêu Đường, vì vết thương đêm qua quá nặng, Ngô Dục Hoa khuyên cô nên nghỉ ngơi .

 

Tiêu Đường giường, gọi miệng một món mang : “Nếu ăn, tiện mang về cho một suất cơm xá xíu , cảm ơn.”

 

Tình mẫu t.ử phong phú ban đầu của Ngô Dục Hoa đổ ụp xuống, cứng miệng: “ khuyên cô ăn cơm bốn món sẽ ngon hơn.”

 

Sau khi ba rời , Tiêu Đường xoa bụng bò dậy. Chiếc cổ trắng ngần, mịn màng quấn trong băng gạc trắng dày cộp, cử động bất tiện. Ngô Dục Hoa chải tóc cho cô, khuôn mặt nhỏ nhắn, tròn trịa càng khiến cô trông yếu ớt và bất lực.

 

Bốp.

 

Bất lực?

 

Bốp.

 

Yếu ớt?

 

Bốp.

 

Liên tiếp ba cú đ.ấ.m nặng nề giáng xuống mép giường sắt.

 

Trong mắt Tiêu Đường dâng lên ngọn lửa hừng hực. Vẻ ngoài tàn độc và hung hãn đó, ai thấy cũng rút đ.á.n.h giá .

 

Lúc những khác ở đây, cô bộc lộ cảm xúc, nhưng thực tức điên lên từ lúc bước khỏi thang máy. Sở dĩ nhiều vết thương như , tất cả là do con quỷ nữ ba đầu quá ồn ào và phiền phức, sống như một con ruồi lớn cứ vo ve bên tai ngừng. Cô thực sự chịu nổi nữa, bèn đ.á.n.h với nó hơn chục hiệp. Nếu nhờ trời sáng, yêu lực của quỷ nữ đột ngột giảm, Tiêu Đường ước tính sẽ để một cái chân cho quỷ nữ ăn thêm.

 

Nghĩ đến việc tối nay đối mặt với thứ phiền phức đó, tâm trạng cô rơi xuống đáy vực. Cô quyết định bò dậy nghiên cứu kỹ Mao Sơn Tam Thập Lục Thức, tối nay quyết chiến đến c.h.ế.t.

 

Đến buổi chiều, Ngô Dục Hoa và Trần Anh Phong sớm trở về. Họ thăm dò một vòng ở công ty Mã Đại Dũng, nhưng manh mối thực chất nào. Qua thông tin bề ngoài, Lục Thiên Minh và Mã Đại Dũng thâm thù đại hận, cùng lắm chỉ là tranh chấp lao động. Ngô Dục Hoa đoán, lý do Mã Đại Dũng mời Hoàng tiên nhân đến phép, chẳng qua là vì lo lắng Lục Thiên Minh gây chuyện trong Tòa nhà Lệ Cảnh, tiện thể loạn đến cả .

 

“Không đúng.” Tiêu Đường áo hoodie, đội mũ lên, chuẩn ngoài.

 

Ngô Dục Hoa bực bội: “Sao đúng nữa?”

 

“Hoàng tiên nhân phép là vì trong Tòa nhà Lệ Cảnh Tỏa Ngục Trận. Hồn ma mới c.h.ế.t hóa giải thành của riêng, nếu sẽ đe dọa đến trận pháp.” Tiêu Đường ngắn gọn, rõ thuật ngữ chuyên môn.

 

“Mê tín dị đoan hại .” Ngô Dục Hoa thở dài. Những thứ thần thần bí bí , cô ghét nhất trong thế giới thực. Cô đầu hỏi: “Cô ?”

 

Chiếc mũ áo hoodie màu đen che khuất khuôn mặt nhỏ bé trắng bệch, đội mũ thản nhiên : “ kiếm một món pháp khí tiện tay.”

 

Thanh kiếm gỗ ở hiện trường thể mang , tay pháp khí nào mạnh hơn. Tiêu Đường nghĩ dạo quanh Thiên Hậu Miếu và Liên Hoa Cung.

 

Ngô Dục Hoa ngơ ngác khỏi cửa mà hiểu đó là hành động gì. Pháp khí cũng thể kiếm ngay tại chỗ .

 

Liên Hoa Cung và Thiên Hậu Miếu cách ba trăm mét. Hai ngôi miếu thờ thần chủ yếu là Quan Âm Bồ Tát và Thiên Hậu Nương Nương, khách hành hương đông đúc, hương khói nghi ngút. đối với Tiêu Đường, đây là chuyện . Đông thì bảo vệ cũng nhiều, cô bẻ một đoạn lan can, thỉnh một thanh kiếm sắc bén, quả thực dễ. Nếu may bảo vệ giữ , lỡ mất thời gian thì càng oan uổng hơn.

 

Ra khỏi cửa với đầy hy vọng, giờ lượn lờ quanh Thiên Hậu Miếu, cô nhất thời chút thất vọng. Dựa theo chiêu tàn độc nhất trong Thức thứ chín Phá Khí Thức của Mao Sơn Tam Thập Lục Thức là Bạo Khí Pháp, cô đang cần một Linh Khí thể đòn chí mạng.

 

lúc bảo vệ khóa cô là đối tượng đáng ngờ, định tiến lên hỏi thăm, Tiêu Đường chợt lóe mắt, liếc thấy một vật, lập tức mừng rỡ chạy tới. Nhân lúc bảo vệ nhanh chân tiến lên, cô giật lấy thứ đó bỏ chạy.

 

Bảo vệ điên cuồng đuổi theo phía . Chạy một đoạn dài, dừng bối rối, chống đầu gối thở dốc, trừng mắt cái cô bé chạy nhanh hơn cả thỏ, hiểu giữa ban ngày ban mặt, trộm một viên gạch để gì.

 

Gần tối, Tiêu Đường vác một đống rác về nhà. Du Thiên Thành đang đợi trong phòng khách, thấy cô về, ngừng niệm: “A Di Đà Phật,” “A Di Đà Phật,” “May mà cô lạc đường.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-hien-truong-vu-an-toi-dua-vao-huyen-hoc-bat-hung-thu-vo-han-luu/chuong-22-chien-thuat-thong-quan.html.]

 

Ngô Dục Hoa và Trần Anh Phong co ro ghế sofa, lo lắng yên. Cả hai đều tối nay chắc chắn là cửu t.ử nhất sinh, lúc đang bận soạn di chúc trong đầu. Thấy Tiêu Đường, bốn con mắt sưng húp vì thiếu ngủ toát lên tia sáng cầu khẩn.

 

Ngô Dục Hoa hỏi: “Tiểu Đường, cô kiếm pháp khí ?”

 

“Ừm.”

 

“Trời ơi! Chị Đường uy vũ.” Trần Anh Phong nhảy dựng lên, lao về phía Tiêu Đường. “Mau cho chút an .”

 

Tiêu Đường đổ hết đống rác . Có gạch, vôi, muối, lá cây, tóc của chủ nhân rõ, gạo, bột mì, d.a.o bếp, khoai tây chiên.

 

Trần Anh Phong xuống đống đồ dơ dáy, cái mũi tẹt nhăn , sắp đến nơi. Toàn là cái quái gì thế . Chẳng nên kiếm gỗ đào, bát quái kính, tam thanh linh, thiên bồng xích .

 

“Đó là đạo cụ cao cấp, thu thập .” Tiêu Đường thản nhiên dọn dẹp. “Những thứ hợp với các dùng. Tối nay các chỉ cần đuổi theo con búp bê ngu ngốc đó là . Thời gian còn cứ trốn , đợi qua màn sẽ cho các cách thông quan.”

 

Trần Anh Phong quỳ xuống ôm chân đại lão, cho chiến thuật đúng là khác biệt.

 

vệ sinh cái .” Cậu chút căng thẳng.

 

khuyên nên, nhỡ đang nửa chừng thì truyền tống, hổ lắm.” Ngô Dục Hoa khuyên.

 

“Không , thực sự căng thẳng .” Cậu như chạy trốn chui nhà vệ sinh, hét vọng : “Các đợi nha.”

 

“Không kịp .” Tiếng Ngô Dục Hoa hét vang từ bên ngoài.

 

Trần Anh Phong nghiến răng: “Mặc kệ tổ tông nó. Ông đây cứ rặn .”

 

Và thế là, trong góc thang máy, Trần Anh Phong ôm mặt thở dài. Hệ thống c.h.ế.t tiệt luôn cách chiều lòng như thế.

 

Cửa thang máy mở, Tiêu Đường vác cái túi lớn phong cách chạy trốn khỏi đền thờ xông ngoài, chạy dọc hành lang màu đỏ sẫm.

 

“Đến , đến .” Giọng con búp bê c.h.ế.t tiệt lượn lờ đầu, cố ý dụ cô.

 

Tiêu Đường chạy lên cầu thang bộ. Ra khỏi cầu thang bộ, cô tiếp tục chạy, cho đến khi dừng một cánh cửa sắt, nhấc chân đạp mở.

 

Bên trong cửa, sàn nhà cứng rắn ngay lập tức biến thành bãi bùn ướt sũng. Quỷ nữ ba đầu trồi lên từ đầm lầy phía , vai một con búp bê lệch đầu.

 

“Đến , đến…”

 

Chát. Tiêu Đường tập trung khí ở đan điền, quăng một chiếc cúc áo , trúng ngay mặt con búp bê, vặn kẹt chỗ dây kéo miệng của nó.

 

Con búp bê ôm chiếc cúc áo miệng, ê a quỷ kêu.

 

Quỷ nữ ba đầu tức giận lặn xuống bơi tới. Tiêu Đường cảm thán con quỷ còn là quái vật lưỡng cư, chân cô đột nhiên lún xuống, nửa chìm nước lạnh. Trong nước là lãnh địa của quái vật. Cái đầu bên vươn dài cổ, lộ hàm răng sắc nhọn, chực c.ắ.n cổ Tiêu Đường.

 

Áo. Hai cái đầu bên trái và ở giữa kịp phản ứng, cảm thấy âm khí trong nước rung động, trong cơ thể quái vật dường như tiếng trống đùng đùng rung lên.

 

Ngay đó, cái đầu quỷ bên đột nhiên m.á.u tươi chảy ròng ròng. Hóa một viên gạch gõ trúng, khiến hồn phách chấn động, thần minh tan biến. Trong một khoảnh khắc, một đòn chí mạng, chỉ còn nửa âm khí.

 

Tiêu Đường cầm viên gạch, đập mạnh liên tục, nhất quyết đập nát khuôn mặt quỷ bên thành bánh thịt.

 

“Đây là Trấn Liên Đài tọa Quan Âm, cứ hưởng thụ .” Cô giận dữ hành hung, cảnh tượng t.h.ả.m khốc hơn cả lò mổ cá.

 

Cái gọi là Trấn Liên Đài là viên gạch dùng để đè Thái Cực Kim, Thiên Kim, Nguyên Bảo bàn thờ. Trong Mao Sơn Tam Thập Lục Thức tác dụng cách phong chắn sát khí. Để đối phó với loại tà vật chí ác do Âm Dương cấu kết sinh , thì rối loạn Hợp Khí luyện thành của nó, theo nguyên lý Âm xuất Dương khắc chi, Dương xuất Âm mai chi.

 

Quỷ nữ ba đầu bất an dùng hết sức thoát khỏi Tiêu Đường, lặn xuống nước thoát ngoài cửa. Vừa khỏi cửa nó như lên bờ, hóa thành côn trùng nhiều chân bò điên cuồng. Con búp bê trốn trong mái tóc dài, lén , thấy, sợ hãi vội vàng che kín thể. Vị đạo sĩ Quỷ Kiến Sầu phía đang dốc sức đuổi tới.

 

“Á á á á.” Nó gào thét điên cuồng. Đạo sĩ đó vượt qua chúng .

 

Tiêu Đường nhân lúc khúc cua vượt qua quái vật, móc một nắm vôi và muối, rắc cái đầu côn trùng ở giữa đang kịp phanh . Đầu côn trùng đau đớn ôm lấy khuôn mặt đang đốt cháy, kéo theo ba thể dính liền ngã xuống đất, lăn lộn ngừng.

 

Quả nhiên, muối và vôi hiệu quả kỳ diệu trong việc trừ trùng. Tiêu Đường xổm xuống, hai lời, rút ngay con d.a.o bếp c.h.é.m nó. Đầu côn trùng chịu một nhát c.h.é.m chí âm chí sát của d.a.o mổ thịt, Dương khí thể luyện thành lập tức tan rã, như thể mấy trăm năm tu hành hóa thành hư .

 

Quỷ nữ bên trái thấy cái đầu côn trùng ở giữa tiêu diệt, há to miệng thét lên, tiếng thét còn thê lương hơn cả sắp c.h.ế.t.

 

Tiêu Đường nhét lông ch.ó đen miệng nó đang thét, đốt lá trắc bá để cắt đứt âm thanh khó của nó. Cuối cùng, cái đầu cũng lăn lông lốc xuống đất, răng va cạch cạch lẩn trong đất. Dù Tiêu Đường lập tức rắc gạo nếp và bột mì lên, cũng ngăn chúng bỏ chạy.

 

Đây là do Tỏa Ngục Trận. Chính cái trận mà Hoàng tiên nhân bày, khiến hồn ma thể liên tục hút lấy sinh mệnh lực, thể tiêu diệt .

 

Tiêu Đường dùng hai ngón tay kẹp con búp bê đang giả c.h.ế.t, trở phòng thang máy. điều kỳ lạ là, cô truyền tống trở như thường lệ. Tiêu Đường suy nghĩ một lát, căn phòng bà lão búp bê vải. Lúc căn hộ hai phòng ngủ còn bà lão quái dị nữa. Cô loanh quanh, thực sự tìm thấy đối thủ, đành phòng thang máy. Thật kỳ diệu, cửa thang máy kẽo kẹt đóng .

 

Khi bước khỏi thang máy, đồng hồ chỉ mười một giờ năm mươi ba phút. Tiêu Đường định về phòng quần áo ướt. Nào ngờ , cửa thang máy phía mở , Ngô Dục Hoa cũng . Sau đó Trần Anh Phong và Du Thiên Thành cũng thoát . Ba kinh ngạc thôi, rõ ràng còn đang trong cuộc đua sinh tử, thậm chí còn chạy thang máy, đột nhiên tất cả đều truyền tống về .

 

Đang lúc nghi ngờ, khí truyền đến tiếng nổ, ầm ầm một tiếng động lớn phá tan sự tĩnh lặng của đêm khuya. Đồng thời, đèn điện nhấp nháy, tòa nhà rung lắc mạnh. Trần Anh Phong nhất thời để ý, lăn hai vòng sàn mới chật vật vững.

 

Du Thiên Thành đỡ Ngô Dục Hoa trốn góc tường. Tiêu Đường áp sát tường, chịu đựng sự phá hoại do “động đất” mang . Linh cảm lành cùng tiếng chuông báo cháy chói tai leo lên đến đỉnh điểm.

 

Chưa bao lâu, bên truyền đến tiếng la hét kinh hoàng của đám đông: “Tầng 36 nổ !”

 

 

Loading...