Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 548

Cập nhật lúc: 2025-04-19 05:01:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V37XoD2TV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trầm Chanh khi nói chuyện với nó vẫn luôn cố gắng học theo Lan Lan, đặt mình vào hoàn cảnh của đối phương để suy nghĩ.

Rõ ràng chỉ là một ngày, và đối với họ, nhiệm vụ quan trọng nhất đã hoàn thành, nếu nói bây giờ họ thực sự chỉ đang “làm việc thiện” thì cục bông không cần phải vội vàng chạy đến tìm mình, dù sao từ lúc chọn phần thưởng đến giờ cũng chỉ mới một ngày ngắn ngủi.

Làm việc thiện sẽ không vội, chỉ có khi việc này ảnh hưởng đến lợi ích của chính họ thì mới khiến người ta vội vàng.

Nói cách khác, việc cô có đi tìm Lệ Vi Lan hay không cũng rất quan trọng đối với cục bông và những người khác.

Đã như vậy, thì cô chính là hàng hiếm.

Nghe cục bông nói, nào là ứng dụng, nào là vũ khí gì đó, có thể thấy khoa học kỹ thuật của thế giới bên kia cao hơn thế giới này mấy cấp độ, Trầm Chanh cũng không tham lam, nhưng ít nhiều cũng phải được hưởng một chút lợi chứ.

“...” Cục bông nào có thể không biết mình đã bị cô nắm được điểm yếu.

Nó dừng lại một chút, vô cùng hối hận vì trước đó thấy cô là một cô gái yếu đuối nên mới đến tìm cô nói chuyện trước.

Bây giờ thì hay rồi, sắp bị tống tiền rồi!

Nó cúi đầu chán nản nói: “Cô có điều kiện gì thì nói đi.”

Thừa nhận thất bại.

Thực ra Trầm Chanh vẫn rất biết ơn ứng dụng mai mối này, chỉ là không hài lòng với hành vi coi cô như trẻ con để lừa gạt của đối phương mà thôi.

Bây giờ nó đã thừa nhận thất bại, Trầm Chanh cũng không định được đà lấn tới, cô nghiêm túc hỏi: “Nếu lần này tôi chọn đến thế giới của Lệ Vi Lan trước một thời gian, sau đó chúng tôi lại muốn trở về thế giới của tôi, được không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-548.html.]

“Cô qua đó coi như hiện thực hóa một lần”, cục bông trả lời một cách vô hồn, “Hai người cùng trở về cũng coi như một lần, nhưng như vậy thì chỉ có hai người được thôi.”

Nó dừng lại một chút: “Cô thấy Hạ Cẩn Thì chưa?”

Trầm Chanh nhớ rất rõ, lúc đó Hạ Cẩn Thì trông vô cùng thảm hại, toàn bộ năng lực đều biến mất, chỉ không biết trí thông minh có bị tước đoạt không.

Cô nghiêm túc gật đầu.

“Nếu cô muốn Lệ Vi Lan đến thế giới của cô, thì hai người phải từ bỏ rất nhiều thứ.” Cục bông nói, “Bao gồm căn cứ và năng lực không gian, v.v...”

Trầm Chanh gật đầu như có điều suy nghĩ, cô đột nhiên nghĩ đến điều gì đó, khóe miệng nở nụ cười xảo quyệt, khiến cục bông lại có một dự cảm không lành: “Vậy cơ thể tôi xuyên qua?”

“...” Không còn sức lực.

Cục bông bất lực im lặng một lúc, đồng ý: “Cơ thể trong trò chơi sẽ cho cô.”

Trầm Chanh hài lòng.

Cô không định ức h.i.ế.p cục bông quá đáng, giờ biết được rằng xuyên qua thì vẫn có thể trở về, nếu họ thực sự cần nhiều kiến thức khoa học kỹ thuật, hoàn toàn có thể ghi nhớ rồi giao cho quốc gia này, như vậy cũng đủ rồi.

Cô nhẹ giọng nói với cục bông một tiếng “Cảm ơn”, câu nói này rất chân thành, rất nghiêm túc.

Cục bông nghe ra sự nghiêm túc trong câu nói này của cô, do dự một chút rồi mềm mại hỏi: “Thật sự cảm ơn tôi sao?”

TBC

“Cảm ơn cậu.” Trầm Chanh chân thành nói với nó, “Cậu đã cứu vớt cuộc đời của tất cả chúng tôi.”

Lúc này, cơ thể cục bông phát ra một luồng ánh sáng trắng rất chói mắt, bao trùm toàn bộ Trầm Chanh, Trầm Chanh từ từ mở mắt ra, đối diện với một đôi mắt vui mừng khôn xiết.

Loading...