Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 479

Cập nhật lúc: 2025-04-17 14:02:15
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qOhGTDgg7

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Giáo sư Ngụy cô độc một mình, vợ con hình như đều không còn, chế độ đãi ngộ tốt đến mấy thì có ích gì? Người ta làm việc cho hắn không phải vì lý tưởng sao? Không vì lý tưởng thì ai ở cái tuổi này rồi mà còn làm việc quần quật như vậy!

Bây giờ hắn nói một câu ‘nguồn lực nghiên cứu không cung cấp được’, ông già này vẫn là thầy của hắn đấy, hắn đối xử với thầy mình như vậy sao?

Cho dù thật sự là đạo bất đồng bất tương vi mưu, thì như vậy cũng quá…

(đạo bất đồng bất tương vi mưu: những người không cùng con đường, không cùng chí hướng thì không thể cùng nhau mưu tính sự nghiệp được, miễn cưỡng thì sự cũng không thành, thậm chí còn đem đến thương tổn cho nhau)

Lúc này ánh mắt cô nhìn về phía đồng hồ, kim giây và kim phút trùng nhau, chỉ nghe thấy một tiếng “ầm” lớn, sắc mặt Hạ Cẩn Thời đột ngột thay đổi, chỉ thấy trong phòng bụi bay mù mịt như tuyết rơi, trần nhà trên lầu “ầm” một tiếng rơi xuống mấy mảng lớn, cả tòa nhà rung chuyển dữ dội.

“Thầy!” Hạ Cẩn Thời thấy một viên gạch từ trên rơi xuống sắp trúng đầu Giáo sư Ngụy, không nghĩ ngợi gì đã lao tới định đẩy viên gạch ra và đẩy Giáo sư Ngụy ra, chỉ là ở trước bàn, Giáo sư Ngụy đột nhiên kiên quyết duỗi tay đẩy hắn ra, thà bản thân đứng không vững bị đá vụn đập trúng trán, cũng không chịu để hắn lại gần.

Nhìn vết m.á.u trên trán người thầy, cơ thể Hạ Cẩn Thời theo tòa nhà rung chuyển mà lảo đảo, giọng nói mang theo nỗi buồn thở dài: “Thầy thật sự muốn rời bỏ tôi sao?” Thậm chí còn không muốn nhìn tôi thêm một cái, càng không muốn nhận bất kỳ sự giúp đỡ và ân huệ nào của tôi.

TBC

Trầm Chanh thầm kêu khổ: Sao hắn còn chưa đi? Còn ở đây diễn trò gì vậy?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-479.html.]

Lại không phải phim tình cảm não tàn, cô đã thể hiện rõ ràng là cự tuyệt anh ta rồi, thấy tòa nhà bắt đầu hỗn loạn vì những quả b.o.m mini phát nổ, sao tên này còn chưa đi?

Hắn không đi, cô làm sao hành động được?

Mau cút đi, không thấy Giáo sư Ngụy thà bị đập cũng không muốn để ý đến hắn sao?

Ánh mắt Hạ Cẩn Thời lóe lên vẻ lạnh lùng, hắn há miệng định nói thêm gì đó, tiếng còi báo động chói tai trong tòa nhà vang lên khắp không gian bên trong, tiếng còi chói tai đó hú lên điên cuồng, Hạ Cẩn Thời nghe thấy tiếng đó thì sắc mặt hơi đổi, cuối cùng nghiến răng lùi lại hai bước, nhìn thấy xà nhà “ầm” một tiếng sụp xuống khói bụi mù mịt, còn người vừa rồi đứng không vững ngã xuống đất thì cả người đã bị khói bụi vùi lấp, hắn thở dài chỉ khẽ lẩm bẩm một câu: “Tiến sĩ, bảo trọng.”

Tiếng còi báo động này là tiếng báo động có vật thí nghiệm quan trọng trốn khỏi phòng nghiên cứu!

Hắn không thể trì hoãn nữa, chỉ có ba vật thí nghiệm trốn thoát mới phát ra tiếng báo động này, bất kể là loại nào, nếu hắn không đến trấn giữ thì cả viện nghiên cứu chắc chắn sẽ đại loạn, mặc dù người thầy nhất quyết từ chối lòng tốt của hắn khiến hắn trở tay không kịp, nhưng đối với Hạ Cẩn Thời mà nói, rõ ràng có sự khác biệt về mức độ quan trọng.

Hắn vừa mới quay người, trong đầu đột nhiên lóe lên một câu hỏi: Những quả b.o.m phát nổ trong viện nghiên cứu là từ đâu mà vào?

Cửa viện nghiên cứu có kiểm tra an ninh, mỗi người vào đều phải qua kiểm tra an ninh, và hầu như tất cả các nhà nghiên cứu chỉ có thể đến tầng làm việc của mình, hành động cũng phải theo cặp, giám sát lẫn nhau để tránh sơ hở, ngoại lệ duy nhất chỉ có...

Loading...