Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 341

Cập nhật lúc: 2025-04-15 10:41:36
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EI2qC27h

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nghĩ như vậy, Trầm Chanh đột nhiên cảm thấy... trò chơi này thực sự rất lợi hại!

**

Vừa mới dự trữ xong vật tư chiến đấu của căn cứ Noah, khu ổ chuột bên ngoài cũng đã sơ tán xong, trời vừa tối, người đang canh giữ kính tiềm vọng ở cổng căn cứ đột nhiên phát hiện tầm nhìn của mình chuyển sang màu đỏ.

Hắn không phản ứng lại ngay.

Ngay cả khi trời đột nhiên tối, lỗ quan sát cũng phải từ từ tối đen, không thể nào đột nhiên chuyển từ sáng sang đỏ như thế này!

Giây tiếp theo, hắn đột nhiên nghe thấy một tiếng “bùm”!

Sau đó lại là một tiếng nổ lớn “bùm”!

Tiếp theo, một màu đỏ tươi hoàn toàn che mất tầm nhìn quan sát của hắn.

Là máu! Chất lỏng sền sệt từ từ chảy xuống trên kính, kính đặc chế dùng để quan sát bên ngoài căn cứ rung chuyển hai lần, nhưng không vỡ.

Người quan sát cảm thấy tim mình thắt lại: mặc dù biết lỗ quan sát rất nhỏ, thây ma không thể chui vào từ vị trí đó, nhưng tim hắn vẫn co lại. Máu từ đâu ra? Thây ma ở bên ngoài lỗ quan sát sao?

Tầm nhìn bị chặn, hắn quay trái quay phải đều chỉ thấy một màu đỏ, không nhìn thấy gì cả.

Vài giây sau, màu m.á.u đỏ sẫm đó dần nhạt đi, hắn nhìn thấy một khuôn mặt người đầy m.á.u thịt đập mạnh vào trước lỗ quan sát.

Người quan sát kinh hãi, định lên tiếng gọi người, vừa quay người đã thấy Lệ ca dẫn theo những người khác trong căn cứ đứng sau mình, tất cả đều mặc giáp, ngay cả những người bình thường cũng đều mặc áo giáp đầy đủ, vũ trang đến tận răng, cũng đã chuẩn bị xong hết.

Hắn hoảng hốt vừa kêu lên một tiếng “Lệ ca”, định báo cáo chuyện xảy ra bên ngoài, Lệ Vi Lan đã vỗ vai hắn: “Để tôi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-341.html.]

Hắn đưa kính quan sát cho anh.

TBC

Có lẽ là tò mò về cấu tạo của kính quan sát, một con thây ma đã bị thối rữa hoàn toàn một bên mắt dí tròng mắt của nó vào trước kính quan sát, từ góc độ của Lệ Vi Lan, anh có thể nhìn rõ tròng mắt của con thây ma thò ra ngoài kính.

Nó từ từ chuyển động, ngay khi tất cả mọi người trong căn cứ đang chờ đợi kết quả quan sát, con thây ma đó không biết nhận được mệnh lệnh gì, chỉ nghe thấy một tiếng “bùm”, mặt kính bị nó đ.ấ.m vỡ tan tành!

Mảnh kính b.ắ.n tung tóe, nhưng hình ảnh quan sát được, lúc này đã trở thành một màu trắng xóa.

Trong phòng một phiến im lặng.

Có thể nghe thấy tiếng thở.

Tất cả mọi người đều biết, thây ma chỉ còn cách họ một lớp đất của căn cứ và phía trên!

Có lẽ là... khoảng cách hai mét!

“Lệ ca...” Phía sau có người khẽ gọi một tiếng Lệ Vi Lan, giọng nói của họ không hề cao, như thể sợ rằng giọng nói lớn sẽ đánh thức thứ gì đó, “Là thây ma sao? Chúng sẽ... vào đây không?”

Lệ Vi Lan gật đầu, nhìn trang bị trên người mọi người, chỉ hỏi một câu: “Mọi người đã chuẩn bị xong chưa?”

“Chuẩn bị xong!” Giọng nói này rất đồng đều.

Lệ Vi Lan hỏi Trầm Chanh: “Bây giờ chúng đang làm gì?” Lỗ quan sát không thể nhìn thấy gì được nữa, nhưng cô vẫn có thể nhìn thấy.

Trên điện thoại của Trầm Chanh có thông báo đếm ngược thời gian tấn công thành của thây ma, cô vốn đang nghĩ rõ ràng căn cứ nằm dưới lòng đất, tại sao lại gặp phải thây ma tấn công thành --- rõ ràng mùi của người sống đã bị chôn vùi rồi mà!

Nhưng khi thời gian đếm ngược kết thúc, nhìn thấy lũ thây ma chen chúc nhau ở vị trí lỗ quan sát và những người sống run rẩy trên mặt đất, cô đã hiểu ra chuyện gì đang xảy ra: căn cứ xây dựng dưới lòng đất dùng để phòng những con thây ma đần độn, không có trí tuệ thì tất nhiên không có vấn đề gì, chỉ cần chặn mùi của người sống trong căn cứ tỏa ra là có thể đảm bảo an toàn cho những người trong căn cứ, nhưng không ngăn được việc bây giờ lũ thây ma đã có một bộ não thống nhất.

Loading...