Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 244 - 245
Cập nhật lúc: 2025-04-13 03:07:35
Lượt xem: 27
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 244
Lần đầu tiên cô ta cảm thấy mọi thứ chệch hướng, như thể đột nhiên mất hết tinh thần, từ từ trượt xuống đất.
Biểu cảm của Lâu Khải nhàn nhạt: Em trai hắn và con trai của Lâm Ngọc Chất là Tiểu Phong vốn là bạn thân nhất, mẹ hắn cuối cùng lại thành ra như vậy, em trai hắn vẫn luôn thương xót, mấy ngày trước khi đám người ban quản lý đi khắp nơi truy bắt cô ta không chỉ cho cô ta ở lại một đêm, sau đó cô ta trốn đi rồi hắn còn liều mạng đi đưa đồ ăn thức uống cho cô ta.
Chỉ là cô ta đổi chỗ mà không nói cho em trai Lâu Khải biết, ngày hôm đó hắn vẫn đi đưa nước, vừa mở cửa đã bị một con thây ma lao tới đè ngã. Khi Lâu Khải về đến nhà, chỉ thấy bộ xương nhỏ bé của em trai, đã bị gặm nhấm sạch sẽ.
“Tiểu Phong bị người của ban quản lý kéo ra ngoài thì đúng,” Lâu Khải chậm rãi nói, “nhưng người đầu tiên báo cáo nhà có bệnh nhân sốt, muốn ban quản lý đến kéo người, lại chính là mẹ của đứa trẻ.”
Tất cả mọi người xung quanh đều kinh ngạc.
Mặc dù sau khi tận thế giáng xuống, mọi người đều đã nghe nói đến chuyện vợ chồng trở mặt, cha con ăn thịt lẫn nhau, nhưng theo như những gì họ hiểu trước đây, thì khi Tiểu Phong phát sốt, trật tự xã hội vẫn chưa hoàn toàn sụp đổ.
Vào thời điểm đó, chỉ vì đứa trẻ bị sốt, mà người mẹ này đã quyết định từ bỏ đứa con của mình sao?
Vài người đàn ông to cao của ban quản lý cũng lần lượt nói: “Chúng tôi vốn không muốn làm kẻ ác, chồng cô ta là cảnh sát, tuy là cảnh sát giao thông, nhưng cũng coi như là công chức, nếu không đắc tội được thì chúng tôi cũng không muốn đắc tội. Là người phụ nữ này nói... nói rằng nếu con trai cô ta biến thành loại quái vật đó, cắn cô ta thì cô ta sẽ lập tức mở cửa, thả nó ra ngoài để nó gây họa cho cả tòa nhà chúng tôi, chúng tôi mới nhẫn tâm.”
“Đúng vậy, chồng cô ta về không thấy con trai thì bắt đầu phát điên, cô ta nói sẽ an ủi chồng mình, chúng tôi mới thấy là tai họa vô cớ!”
Lúc này, Lâm Ngọc Chất đột nhiên cười “khặc khặc”, xé toạc quần áo của mình ra, để lộ làn da trắng bệch gầy gò.
Nhưng tất cả mọi người có mặt đều nhìn rõ ràng, trên làn da trắng như tuyết của cô ta có chỗ xanh chỗ tím, có dấu tay, có vết roi, có những vết bầm tím lẫn lộn khác.
Người lớn đều biết đó là dấu vết của những hành vi bạo lực nào.
TBC
Lâm Ngọc Chất gào lên: “Các người nhìn những con thú này đi, lời chúng nói có đáng tin không? Chúng toàn là đàn ông, hợp lại để ức h.i.ế.p một người phụ nữ yếu đuối như tôi...”
Thấy một số người trong đội lại bắt đầu d.a.o động, Trầm Chanh lúc này lại nhỏ giọng nói với Lệ Vi Lan: “Tôi thấy lời cô ta nói có hơi giả.”
Khóe miệng Lệ Vi Lan nở một nụ cười, cố tình hỏi: “Sao Chanh Chanh lại nói vậy?”
Sao cô lại thấy giọng nói của anh có chút cưng chiều thế này?
Con trai bất hiếu!
Khóe miệng Trầm Chanh cũng cong lên mà chính cô cũng không để ý --- Trong mắt những người khác, Lâm Ngọc Chất còn có chút nhan sắc nhưng trong mắt cô chỉ là một kẻ tầm thường, diễn xuất tốt cũng chỉ là lời nói suông và hành động khoa trương, bỏ qua những màn trình diễn, hành động kích động lòng người đó, chỉ cần phân tích hành vi của cô ta, Trầm Chanh nhanh chóng đưa ra một kết luận: “Nếu cô ta thực sự là một người phụ nữ yếu đuối, thì lấy đâu ra bom? Còn nữa... Các người không thù không oán với cô ta, cô ta cho nổ tung cả tòa nhà, liên lụy cả các người. Cô ta thậm chí không có một chút áy náy nào. Cô ta không yếu, không hề yếu chút nào!”
Chương 245
“Chanh Chanh thật thông minh.” Con trai nhỏ giọng nói, khóe miệng lại xuất hiện một lúm đồng tiền nhỏ.
Mặc dù trò chơi nào cũng thổi phồng người chơi, đôi khi còn khen “Cô là cô gái đáng yêu nhất thế gian” hay đại loại thế, nhưng... lời này từ miệng con trai nói ra, lòng mẹ thực sự mềm nhũn!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-244-245.html.]
Trầm Chanh chỉ cảm thấy mình sắp bay lên vì lời khen rồi.
Lúc này, Lệ Vi Lan quay sang đám đông: “Lâm Ngọc Chất, cô hận chúng tôi đúng không.”
Lời này vừa nói ra, Lâm Ngọc Chất sững sờ.
Cô ta quay sang người đàn ông mặc quân phục đẹp trai, cao ráo, nhìn là biết ngay là đội trưởng của đội này, vốn định tiếp tục diễn xuất, nhưng khi đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của anh, cô ta biết mình đã sai.
Loại đàn ông này khó đối phó nhất.
Giống như người chồng đã c.h.ế.t của cô ta, đều là loại người có chủ kiến lớn, không nghe lời người khác.
Nhưng lúc đó cô ta... thực sự là vì chồng mình.
Đứa trẻ bị sốt, chồng cô ta nhất quyết bắt cô ở nhà trông con, một mình cô ta làm sao giữ được đứa trẻ? Nhìn đứa trẻ trên giường giãy giụa vô lực, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, khuôn mặt vốn trắng trẻo giờ nổi đầy gân xanh, cô ta nhìn mà sợ, sao dám chăm sóc nó, sao còn dám đến gần nó thêm một bước!
Kết quả là tên khốn đó về thấy con không có ở nhà thì phát điên, chỉ buông một câu bảo cô ta tự lo lấy thân mình rồi bỏ đi, hắn đi rồi, cô ta không còn chỗ dựa nữa.
Tên khốn c.h.ế.t tiệt đó trước khi c.h.ế.t còn đi đắc tội với một nhóm người ở ban quản lý, hắn c.h.ế.t rồi thì xong, nhưng mọi ác ý của những người trong tòa nhà như những chậu nước bẩn đổ hết lên người cô ta.
Ra cũng không ra được, trốn cũng không trốn được, cô ta phải làm sao?
Hắn đã không nghĩ đến cô ta, vậy tại sao lúc đầu lại hứa hẹn cả đời? Chỉ vì đứa trẻ c.h.ế.t mà đã hận cô ta đến vậy, những ngày sau đó cô ta sống không bằng chết, đều là trách nhiệm của hắn!
Nước mắt Lâm Ngọc Chất rơi lã chã.
Cô ta cố nén nước mắt nghiến răng nói: “Tất cả các người đều đáng chết!”
Lâm Ngọc Chất nhỏ giọng vừa thê lương vừa điên cuồng: “Tên chồng c.h.ế.t tiệt của tôi đáng chết, những người đàn ông c.h.ế.t tiệt này đáng bị muôn mảnh, những người các người g.i.ế.c chồng và con trai tôi vì chuyện bao đồng, cũng đáng chết!”
“Cô điên rồi sao?” Trần Phong lùi lại một bước, ánh mắt không hiểu nhìn Lâm Ngọc Chất: Người phụ nữ này bị làm sao vậy? Từ lúc con người biến thành thây ma thì không còn là người sống nữa, họ g.i.ế.c thây ma, là vì cặp cha con thây ma đó ra tay tấn công con người trước! Gọi là g.i.ế.c chồng con cô ta thế nào? Là chính cô ta vứt đứa con trai có thể trở thành dị năng giả ra ngoài hại c.h.ế.t chồng mình, vậy mà còn mặt mũi đổ lỗi lên đầu họ?
“Các người hiểu gì chứ,” Ánh mắt Lâm Ngọc Chất lạnh lùng, “Chồng tôi vẫn nhận ra tôi, anh ấy chưa bao giờ tấn công tôi! Nếu không thì sao tôi có thể ở tầng một! Là các người... là các người đã hại c.h.ế.t anh ấy và con trai tôi!”
Lệ Vi Lan nghe đến đây, ánh mắt chợt căng thẳng.
Anh thực sự cảm nhận được một số điều khác thường ở cặp thây ma đó.
Bản thân việc thây ma lớn bảo vệ thây ma nhỏ đã là một biểu hiện của nhân tính.
Giữa thây ma và thây ma chỉ tồn tại mối quan hệ cạnh tranh, ham muốn chung của chúng là thèm khát não, tủy xương và thịt của con người, nhưng vào thời điểm nguy cấp, thây ma nhỏ nghe thấy tiếng gọi muốn quay lại bên thây ma lớn, thây ma lớn lại quay lại bảo vệ thây ma nhỏ, điểm này thực sự khác thường.