Xuyên Vào Game Ai Ngờ Thành Boss - Chương 122

Cập nhật lúc: 2025-04-12 01:21:55
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2fxtBlY6PS

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong game, Lệ Vi Lan cảm thấy hơi thở của cô gần như biến mất trong nháy mắt, khẽ thở dài.

Quả nhiên, vẫn không được sao?

Là anh tham lam rồi.

Xem ra giống như anh lo lắng trước đây, một số lời nói sẽ kích hoạt điều cấm kỵ, và điều cấm kỵ như vậy... có lẽ sẽ trừng phạt cô.

Rõ ràng trước đây đã tự nhủ không được nghĩ nhiều, tại sao hôm nay vẫn không nhịn được chứ?

Dù thế nào đi nữa, anh cũng không thể hại cô.

TBC

Lệ Vi Lan hơi nhíu mày: Đã biết hiện tại hai câu kích hoạt trạng thái “biến mất” là “Anh có thể nghe giọng nói của em không” và “Trong mắt em, anh là như thế nào.” Nghĩa là, bất kể là giọng nói hay ngoại hình, đều là điều cấm kỵ?

Nhưng đã là điều cấm kỵ, thì vừa vặn chứng tỏ trước đây cô căn bản không thể nghe thấy anh nói gì, hoặc trong mắt cô, anh mà cô nhìn thấy không phải là thật.

Giống như trẻ con?

Trong trường hợp nào, sẽ giống như trẻ con?

Sắc mặt Lệ Vi Lan dưới ánh trăng dần trở nên nghiêm trọng.

Cứ đợi một chút đi, xem lần này... cô phải mất bao lâu mới có thể xuất hiện trở lại.

Lệ Vi Lan đợi đến ngày hôm sau. Trên đường đi, anh còn đi thu hoạch lúa hai lần: Chỉ sau vài ngày trôi qua, một vụ lúa chín trong 6 giờ đã không còn khiến anh ngạc nhiên như lúc đầu nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.com.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-vao-game-ai-ngo-thanh-boss/chuong-122.html.]

Có lẽ vì đã có kinh nghiệm một lần rồi, nên quá trình chờ đợi lần này không khó chịu như lần trước, nhưng cảm giác lo lắng thấp thỏm không dễ chịu chút nào, Lệ Vi Lan vẫn luôn đợi cho đến khi nghe thấy tiếng “Hello, Lệ Vi Lan”, anh mới hơi thở phào nhẹ nhõm, buông lỏng trái tim.

Cô đã trở lại.

Lệ Vi Lan đồng thời nhìn thời gian: 12 giờ trưa.

Nếu anh không nhớ nhầm, cô đã nhiều lần xuất hiện đúng giờ này, ngoài thời gian này ra, đôi khi còn có buổi sáng và buổi tối.

Điều này có phải chứng tỏ, thời gian bên cô và anh là đồng bộ không?

Khi Trầm Chanh thức dậy vào buổi sáng, chiếc điện thoại trước khi đi ngủ tối qua vẫn còn giật lag không thể mở máy được đã tốt lên một cách thần kỳ, chỉ là tối qua trước khi đi ngủ điện thoại của cô vẫn còn bị treo, lúc đó không thể đặt báo thức, sáng nay là dựa vào đồng hồ sinh học của mình mà tự dậy, nhưng dù sao cũng muộn mất vài phút, không kịp vào game, đành phải đợi đến giờ nghỉ trưa mới mở game.

Nhiệm vụ hàng ngày hôm nay lại được làm mới, hiển thị là:

[1. Tìm hiểu tâm sự của nhân vật chính 0/1. Nhiệm vụ hoàn thành +50 vàng]

Con trai có tâm sự gì sao? Có phải là lời con trai chưa nói hết hôm qua không?

Trầm Chanh đoán chắc mình đã bỏ lỡ một chuyện quan trọng nào đó: Con trai có tâm sự mà không nói với mẹ, mẹ buồn lắm.

Trong game, con trai ngồi trên ban công, ánh mắt nhìn vào khoảng không, khuôn mặt nhỏ đặc biệt nghiêm túc, hiện rõ bốn chữ: suy tư.

Con trai đã thay bộ đồ spongebob dễ thương mà cô mặc cho hôm qua, Trầm Chanh nhìn một cái, bộ trang phục giới hạn thời gian Bọt Biển Vàng đó đã hết hạn, không khỏi có chút thất vọng, đưa tay chọc nhẹ vào bộ đồ bó sát nhưng nhìn là biết cứng nhắc và khó chịu trên người con trai, khẽ thở dài.

Ôi, không biết đến bao giờ mới có lại bộ đồ trẻ con mềm mại, dễ thương như thế này nữa, hu hu hu, cái điện thoại c.h.ế.t tiệt, sao lại giật lag đúng lúc trang phục giới hạn thời gian chứ!

Loading...