Cắt xong một gò đất vẫn nghỉ ngơi, mà tiếp tục cắt gò thứ hai. Người bên cạnh nghỉ ba nhưng cô chỉ mới nghỉ hai , cho bên cạnh việc cùng đều thầm rằng con gái nhà họ Sở là thành thực nhất.
Tiếp theo là khỏi nghĩ đến ngày nào Sở Thấm cũng lấy công điểm, chờ cuối năm chia tiền phát phiếu lương thực thể chia bao nhiêu? Quan sát ba ngày, thầm nghĩ.
Trong thôn hộ gia đình họ Hồ, cũng là hộ duy nhất mang họ . Mấy năm cũng chạy nạn đến đây y như nhà họ Sở.
khác là nhà họ Hồ nhiều con cháu. Sau khi ông cụ Hồ dẫn con trai chạy nạn đến đây cưới vợ sinh con cho con trai. Con dâu cũng là chạy nạn đến đây, cả nhà c.h.ế.t hết chỉ còn một cô gái đó.
Năm đó ông cụ Hồ cảm thấy , bởi vì con gái nhà cần sính lễ, ông đắc ý cảm thấy gia đình chiếm một món hời lớn từ cô con dâu.
Cùng là từ nơi khác đến, bởi vì chuyện kết hôn của hai con trai mà nhà họ Sở nợ nần suốt ba năm, khi ông cụ Sở qua đời mới trả hết nợ.
mấy năm , ông đổi suy nghĩ.
Hai cô con dâu của ông cụ Sở đều là bản địa, cho dù cùng thôn, nhưng con gái nhà vẫn quan hệ họ hàng với mấy trong thôn. Vả nhà đẻ của cũng ở gần đó, vì thế nhà họ Sở giao thiệp rộng rãi hơn nhà ông .
cưới cũng cưới , quan trọng là đường chạy nạn con trai nhà chịu quá nhiều khổ cực đủ thể lực, dù cách xa liệu cô gái nào chịu gả cho con trai ông ?
Ông cụ Hồ thầm hối hận, chờ khi con trai con dâu kết hôn nhiều năm, chỉ sinh một đứa cháu trai bệnh tật thì mức độ hối hận lên đến tột độ.
Gốc rễ duy nhất ở chỗ con trai nhà , cả nhà đồng tâm hiệp lực cùng tiến lên, cháu trái bệnh tật của nhà họ Hồ cũng dần lớn khôn.
Cháu trai nhà họ Hồ tên là Hồ Trường Sinh, là do ông cụ Hồ đặt, ngụ ý vô cùng rõ ràng, hi vọng cháu trai khỏe mạnh sống lâu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-98.html.]
Vì cháu trai khó lắm mới , thậm chí ông cụ Hồ còn dám chết, cơ thể ông mấy khoẻ mạnh, một năm đến nửa năm giường thoi thóp.
Thân tàn nhưng tâm thì , ông cân nhắc suy cho cùng để cháu trai cưới một cô gái cơ thể khỏe mạnh, như đứa con sinh mới trung hòa hoặc là thể bài trừ gen bệnh tật của cháu trai.
Vì đứa cháu , ông cụ Hồ chú ý đến các cô gái trong tám xã mười dặm, nhất là các cô gái ở trong thôn cùng trang lứa với cháu trai nhà đều nắm rõ.
Trước ông chướng mắt với Sở Thấm.
Bởi vì cha cô qua đời, cô tái giá, đó cô cũng mất, cô lớn lên trong nhà chú thím. Suy cho cùng chú thím thương yêu con cái như cha ruột, khó tránh khỏi nhà mang sính lễ đến, chú thím nhà giữ lấy ngay. Suy bụng bụng , ông cụ Hồ cảm thấy việc thì khác cũng .
Vả Sở Thấm chỉ là một cô gái bình thường, dường như khi sống ở nhà chú thím cũng mấy giỏi giang. Mãi đến khi Sở Thấm dọn khỏi nhà chú thím, sửa nhà của , tới nhà máy thép việc công tác, nhận nhiều công điểm.
Ông trời ơi! Mắt ông cụ Hồ sáng rỡ . là bệnh sắp c.h.ế.t cũng bật dậy vì kinh ngạc. Ôi ơi! Chẳng đây là cháu dâu mà ông hằng mong ước ư?
DTV
Cha đều mất tương đương với việc cần trợ cấp cho nhà đẻ. Không em thì tài sản đều sẽ thuộc về cặp vợ chồng. Dọn khỏi nhà chú thím cũng nghĩa là mối quan hệ còn thiết nữa.
Cô còn thể việc, một bằng cả con trai và con dâu. Sau cô ở đây, cháu trai nhà cần đồng nữa.
Ông cụ Hồ thể nhịn nữa, vội vàng phân tích một trận với con trai và con dâu, đến thống nhất nhận định Sở Thấm là ứng cử viên nhất cho vị trí cháu dâu.
“ chắc nhà họ Sở sẽ đồng ý.”
Thím Hồ nhíu mày, thật là chắc chắn sẽ đồng ý, trừ phi Sở Thấm sống c.h.ế.t đòi gả. Trong lòng bà rõ, điều kiện của cô hơn nhà quá nhiều.
Sau khi Sở Thấm dọn khỏi nhà chú thím thì cô vẫn thiết với thím của cô, chắc hẳn bà cũng sẽ đồng ý gả cô qua nhà họ Hồ. Vả , Sở Thấm còn và dì cả nữa. Cậu của cô thì thôi . dì cả Lạc Thủy là dễ trêu, mà là khôn khéo hàng đầu.