Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 95
Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:47:08
Lượt xem: 47
Sở Thấm lắc đầu, vang một tiếng răng rắc, tay không bóp óc chó, thoải mái lấy nhân óc chó ra.
Cô quyết định đợi thời tiết chuyển lạnh thì lại lên núi đi dạo, xem có óc chó đang chờ cô gái hay không.
Bởi vì thời tiết quỷ quái này, gần đây Sở Thấm cũng rất ít khi lên núi.
Sau Đoan Ngọ chỉ đi có một lần, sau khi mang tổ ong nhỏ kia về thì ngoan ngoãn làm tổ ở nhà.
Từ trong tổ ong nhỏ lấy được một cân mật ong, Sở Thấm dọn cái này dọn cái kia, cuối cùng cũng dành ra được một cái hũ trống.
Bây giờ cô lại cảm thấy dù là nhà hay xe đều có thể gác sang một bên, quan trọng nhất vẫn là làm mấy cái hũ.
Nhưng thời tiết không thích hợp, làm Sở Thấm tiếc nuối từ bỏ ý định.
Nếu lại có thêm chút đồ, nói không chừng cô phải đi tìm người nung hũ sành để mà mua, người sống cũng không thể bị nước tiểu nghẹn c.h.ế.t được.
Vào cuối tháng 6, nhiệt độ tăng lên một bậc.
Người trong thôn dường như đều phải trải qua cuộc sống ban ngày thì núp buổi tối thì bò ra, sau mấy ngày thích ứng Sở Thấm đã sửa lại cách làm việc và nghỉ ngơi, mỗi ngày đều ngủ vào ban ngày và làm việc vào buổi tối.
Buổi tối làm gì?
Thu dọn vườn rau và khoai lang của cô.
Cô lại lén lút cày một mảnh đất ở trên hàng rào của sườn núi sau nhà, trồng khoai lang trên đó.
Trồng vào mùa xuân sẽ thu hoạch sau tháng 9, mà trồng vào mùa hè thì phải đợi đến mùa đông.
Phải nói hiện tại ngoại trừ làm việc thì còn có thể làm gì?
DTV
Tất nhiên là có, xây chuồng heo.
Sở Thấm quyết định xây chuồng heo ở phía sau nhà, bởi vì nơi đó quanh năm không có gió, sẽ không mang mùi tới.
Chuồng heo xây không lớn, Sở Thấm vốn định chọn bùn vàng để xây, nghĩ lại thiên tai có lẽ không còn xa, nếu không Trương Phi Yến cũng sẽ không gấp gáp đến vậy.
Nếu thiên tai tới, Sở Thấm cũng không nghĩ tới chuyện tiếp tục nuôi heo, đến lúc đó người còn không có mà ăn, làm gì có đồ cho heo ăn chứ.
Vì thế Sở Thấm dứt khoát xin lên núi đốn gỗ, dùng gỗ làm một chuồng heo đơn giản, trong lúc đó chú Sở còn tới giúp đỡ.
Chuồng heo xây xong chưa được hai ngày, heo con cuối cùng cũng tới.
“Sở Thấm, lấy heo con đi!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-95.html.]
Sáng sớm Thím Sở đã tới gọi cô, vội vội vàng vàng nói: “Mau lên mau lên, nếu không mấy con to đều bị ôm đi hết.”
Lại bổ sung thêm: “Đội trưởng chỉ cho bản thân tới chọn.”
Sở Thấm nghe vậy thì rất ngạc nhiên.
“Thím chờ cháu một chút, cháu xong ngay đây.”
Cô vụt dậy khỏi giường, tóc cũng không chải, vừa chạy vừa tùy ý tết b.í.m tóc, thở hổn hển sắp đến nhà đội trưởng thì nhìn thấy trước cửa có rất nhiều người chặn cửa.
“Heo của thím đã kéo về nhà.” Thím Sở chen vào rồi nói: “Để thím chọn giúp cháu, trẻ con không biết chọn, đừng chọn mấy con ốm yếu.”
Sở Thấm biết người chuyên nghiệp làm việc chuyên nghiệp, cô thật sự không biết chọn heo con, chỉ có thể sốt ruột chờ thím Sở.
Thím Sở vừa kéo heo vừa hô: “Sở Thấm nhà tôi đến rồi, đứng ở đó, đây là hai con tôi giúp con bé chọn, đội trưởng mau ghi vào đi!”
Hàn Định Quốc bó tay toàn tập, cau mày thật chặt ghi tên vào, rồi kêu thím Sở nhanh chóng kéo heo đi.
Không chỉ có người ồn ào, heo cũng ồn ào.
Thím Sở giành được hai con heo con to lớn thì lấy làm vui vẻ, mặt mày hớn hở nói với Sở Thấm: “Nhìn da nó đi, sáng bóng luôn! Còn có mắt và miệng này, mắt có thần, miệng ngắn lại rộng dẹp, biết có những đặc điểm này thì sẽ như thế nào không?”
Sở Thấm thử thăm dò: “Ăn giỏi?”
“Đúng rồi! Heo ăn giỏi mới là heo tốt.”
Sở Thấm suy tư nói: “Có thể ăn là phúc.”
Thím Sở: “.... Đứa nhỏ này, heo lấy đâu ra phúc.”
Thím Sở im lặng chốc lát, lại lôi kéo heo con lên dốc: “Còn có cái eo và cái lưng này, eo lưng thế này mới nhiều thịt, có heo ăn hoài cũng không có thịt, vậy chẳng thà thịt sớm cho rồi.”
Sở Thấm nghe kinh nghiệm nuôi heo, cũng không dám xen vào.
Trong lúc nói chuyện hai người đã về đến nhà, thím Sở đuổi heo tới chuồng heo nhà cô, Sở Thấm vội vàng đổ mầm khoai lang vào.
Mấy ngày nay cô cố ý không hái lá khoai lang, chỉ chờ heo tới để hái cho heo ăn.
Thím Sở dựa vào lan can nói: “Quan trọng nhất là hai con này chung một lứa, thím đã thấy đánh số rồi. Thím nói cháu nghe, có nuôi thì phải nuôi con cùng lứa, giống như con người vậy, dù sao một mẹ sinh ra vẫn thân hơn.”
Sở Thấm: “...”
So sánh này hình như không đúng, nhưng lại không nói ra được có chỗ nào không đúng.