Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 83

Cập nhật lúc: 2024-10-25 09:46:48
Lượt xem: 47

Màn đêm dần buông xuống.

Đống lửa trong sân đang cháy bùng,mâm xôi đã hong khô đang được đun trong một chiếc nồi đất nhỏ.

Quả mâm xôi trong nồi chuyển sang màu đỏ sẫm, khi lửa than cháy hết, mứt mâm xôi sẽ đủ độ chín.

Cuối cùng để nguội rồi đổ vào lọ thủy tinh đã làm sạch, sẽ có được lọ mứt mâm xôi đầy ắp.

Tiếng bút viết sột soạt vang lên trong phòng ngủ, dưới ánh nến, lại có thêm vài thứ đồ nữa được ghi vào sổ.

*

Tháng ngày trôi qua, mặt trời mọc mặt trăng lên.

Chớp mắt một cái xuân đã qua, hè sắp đến.

Theo tiết trời ấm dần lên, quần áo của mọi người cũng ngày càng mỏng hơn, bây giờ hầu hết mặc một áo, chỉ cần khoác thêm áo khoác vào buổi sáng với buổi tối là được.

Những cây đào già trong làng đang ra quả xanh, cây hồng sau sân nhà cô cũng có dấu hiệu sắp nở hoa.

Sở Thấm chia một nửa số xương cô ăn ngày thường cho Tiểu Bạch, nửa còn lại chôn dưới gốc cây này, cô rất mong chờ lúc mùa thu đến, trên cây sẽ nặng trĩu những quả hồng vàng.

Những cây hoa màu trên cánh đồng cũng phát triển rất tốt sau mấy lần tưới nước. Thực ra nhìn tình hình hiện tại, Sở Thấm thật sự không thấy được dấu hiệu nào của việc thiên tai sắp xảy ra.

Gần một nửa diện tích đất trong làng được trồng cải dầu, nửa còn lại trồng khoai lang, còn lại trồng lúa, các loại đậu rồi lạc các thứ.

Qua tết Tiểu Mãn, hạt giống của cây vào mùa hè bắt đầu lớn chắc nịch, hạt cải dầu cũng như vậy

Hôm trước ngày Tiểu Mạn, sáng sớm dậy Sở Thấm đã nghĩ đến ngày mai là ngày sinh nhật của mẹ nguyên chủ, muốn thay mặt nguyên chủ đến thăm hai đứa em ruột của mình.

Nhưng sự xuất hiện của thím Sở đã báo tin cho cô rằng dì của nguyên chủ sắp đến nhà.

Lúc này Sở Thấm đang đi bắt cua dưới sông.

Dạo này Sở Thấm đã thu hút không ít sự chú ý, từ sau khi biết được thiên tai, cô càng tích cực tích trữ đồ hơn. Thím Sở còn từng cười gọi cô là ma lột da, nhìn thấy đồ có ích hay không cũng nhặt hết về nhà.

“Thím bảo, cháu mang mấy con cua nhỏ này về nhà làm gì?” Thím Sở xách giỏ đến tìm Sở Thấm lên núi hái nấm, nhưng không ngờ lại nhìn thấy Sở Thấm đang ngồi xổm bên bờ sông, dùng mẹt vớt cua.

Bà ấy tới gần nói: “Mười con này cũng không cho được nửa thìa thịt. Chỉ có mấy đứa trẻ con ở tuổi Tiểu Kiến thích bắt về chơi.”

Sở Thấm không nói gì, vẫn giữ bình tĩnh, giây tiếp theo, cô nhanh tay nhanh mắt nhấc cái mẹt lên, trên mẹt đầy những con cua nhỏ!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-83.html.]

Sau đó cô đổ cua vào thùng gỗ rồi cười nói: “Cháu không ăn, tôi nghiền thành bột cho gà ăn”.

Thím Sở ngạc nhiên: "Cho gà ăn? Cái này có tác dụng gì thế?"

"Sau khi ăn bột cua gà phát triển tốt, có thể đẻ trứng." Cô nói, lại bổ sung thêm: "Bảo Tiểu Kiến tốt nhất là ăn ít lại, chưa biết chừng trong đó có ký sinh trùng gì đó cũng nên."

Gà của cô mãi không đẻ trứng, làm Sở Thấm buồn sắp chết. Hôm qua, cô nhớ đến đời trước ông nội cô bắt được cua rồi mang đến chợ bán cho người nuôi gà, nên cô mới nghĩ đến việc bắt cua.

Thím Sở "ôi trời" một tiếng: "Thế thì không thể để nó ăn được thật. Nó cứ như con ma đói ấy, cái gì cũng nhét vào miệng thôi."

Sau đó lại hỏi Sở Thấm: "Cháu có đi lên núi hái nấm không?"

Sở Thấm lắc đầu: "Thím đi trước đi, sáng sớm cháu đi hái rồi. Thím đừng đi rừng trúc sau núi nhà cháu, cháu hái hết cả rồi."

Thím Sở thấy cô không đi thì đi một mình, quay người lại như chợt nhớ ra điều gì đó nói: “Đại đội trưởng mới từ xã về, thím nghe ông ấy nói dì cháu sắp về đến nhà rồi.”

“Dì cháu á?” Sở Thấm sửng sốt một chút: “Ông ấy biết chuyện này kiểu gì vậy?”

Thực ra đáng lẽ dì cô phải về sớm hơn, nhưng sắp xếp hành lý xong, anh họ của cô bất ngờ bị thương phải nhập viện nên bà ấy đành phải ở lại quân đội thêm một thời gian nữa.

“Chắc là Hàn An Bang nói.” Thím Sở nói: "Lần nào dì ấy về cũng phải gọi điện cho chồng vào thành phố đón. Gọi điện thoại tất nhiên sẽ có người biết.”

Sở Thấm gật đầu: “Ngày mai vốn dĩ cháu muốn đi gặp Kim Kim với Kim Ngọc. Nếu mà dì cháu sắp về rồi, thì đợi dì ấy ổn định rồi dì cháu cùng đi luôn.”

Thím Sở: “Thế là đúng rồi, cháu cũng đâu có xe.”

Hơn nữa, kể cả có xe thì đường cũng rất xa, con gái đi một mình nguy hiểm lắm.

Nói xong bà ấy bèn rời đi.

Sở Thấm bắt được nửa thùng cua cũng đi về nhà, sau khi về nhà, cô cho cua vào nồi sấy khô, sấy khô xong cua đã c.h.ế.t hẳn thì cho vào cối đá, dùng búa gỗ nghiền thành bột mịn.

Nửa thùng cua cho được khá nhiều bột cua, đựng đầy ba hộp tre lớn.

DTV

Cô vẫn cảm thấy vẫn không đủ, lại tìm chỗ khác để bắt cua.

"Đi lên thượng nguồn, là cái nơi từng xảy ra lở đất hồi trước. Ở đó mới có nhiều cua nhỏ." Hoàng Đậu Tử bắt gặp cô thì chỉ đường.

Mấy ngày nay, bởi vì Sở Thấm tìm anh ta đổi hạt bí, nên bỗng nhiên anh ta thấy cũng không sợ Sở Thấm đến thế.

Nhìn đi, có giỏi đến đâu đi nữa cũng phải đổi hạt giống với anh ta đấy thôi.

Loading...