Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 665

Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:39:52
Lượt xem: 13

Bánh bao rau hẹ gói với sợ củ cải trong nhà máy cơ khí ăn cực kỳ ngon, Sở Thấm ăn một lần mà nhớ mãi không quên, có thể nói còn ngon hơn bánh bao thịt chỗ cô nữa.

Phiếu vải được mười mét.

Số lượng khá ổn, năm nay cô có thể may dần cho mình mấy bộ quần áo.

Bây giờ trong nhà cô có hai cái áo bông dày, một cái áo bông dài đến đầu gối lúc cô vừa xuyên qua.

Cái áo còn lại là áo bông cô làm năm ngoái, có thể nói là cùng một bộ, độ dày cũng xấp xỉ với áo bông dài đến đầu gối, hoàn toàn có thể mặc vào mùa đông.

Từ giờ Sở Thấm cũng là người có hai cái áo bông, không phải lo sợ thấp thỏm làm áo bông bị bẩn trong mùa đông nữa.

Áo bông mỏng cô cũng có hai cái, lúc này mặc áo bông mỏng là vừa ấm.

Sau đó thay hai bộ quần áo theo mùa, ba bộ quần áo mùa hè, hai đôi giày thoải mái lúc làm việc, hai đôi giày vải mang thường ngày, hai đôi dép lông mang trong nhà mùa hè.

Cô còn có hai bộ đồ ngủ ngắn tay và dài tay làm từ vải mà dì Dương cho, bây giờ cô còn đang mặc đây.

Cuối cùng là những thứ như khăn quàng cổ, găng tay , áo len, áo lót lông thỏ và áo lót bông, cô có một cái khăn quàng cổ, hai đôi găng tay, một cái áo len chui đầu, một cái áo len thêu nút cài, mỗi loại áo lót có một cái.

Chỉ mấy món đồ này đã lấp đầy tủ quần áo của Sở Thấm, cô cũng không định may quần áo nữa, bỏ bộ nào thì làm bù vào sau.

Cô cũng không định làm chăn bông hay bộ ga trải giường.

Trong nhà đã có hai cái chăn bông, một cái mùa đông, một cái mùa hè, hai cái chăn bằng tơ tằm cũng có một cái dùng mùa đông, một cái cho mùa hè.

Mấy năm nay, Sở Thấm không ngừng nuôi tằm, ngoài hai cái chăn tơ tằm trong nhà ra, cô còn cho thím Sở, cậu út Dương và dì Dương mỗi nhà một cái.

DTV

Đương nhiên cô cũng nhận lại khá nhiều từ nhà bọn họ.

Tơ tằm năm nay cô giữ lại hết để sau này lúc nào cần dùng thì dùng, sau này cũng thế.

Dẫu sao mùa đông rảnh rỗi, rảnh đến mức không có gì làm thì nuôi tằm g.i.ế.c thời gian vậy.

Còn 4 phiếu công nghiệp cuối cùng, một năm gần đây Sở Thấm không cần phải mua gì nên mới giữ được bốn phiếu này.

Sau khi kiểm kê lại, Sở Thấp đóng hộp tiền bộp một tiếng, khóa hộp tiền lại bỏ vào ngăn kín.

Sở Thấm duỗi người thả lỏng, mặc đồ vào đi nấu cơm.

Sáng hôm nay cô ăn bánh rau củ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-665.html.]

Cô cắt rau thành sợi rồi trộn với cà rốt và rau hẹ, bỏ thêm trứng gà vào chiên lên.

Món bánh này đơn giản dễ làm, Sở Thấm lấy chảo ra chiên tận bốn năm bếp, nấu cơm cho cả ngày luôn.

Trong lúc chiên bánh, cô còn nấu cháo cho cả ngày, bỏ thêm khoai lang vào cháo giúp món cháo cực kỳ thơm ngon.

Năm nay khoai lang thu hoạch khá nhiều, cộng thêm khoai lang trồng mấy năm trong không gian cũng hơn 3000 cân, Sở Thấm nghĩ lúc nào rảnh cô có thể làm bột khoai lang và khoai lang sấy, nếu không cô ăn nhiều khoai lang phát ngấy mất.

Ôi!

Bây giờ cô kén ăn rồi, lúc vừa xuyên qua cô cũng không dám nghĩ có chuyện tốt như có 3000 cân khoai lang, càng không cảm thấy ăn nhiều khoai lang quá sẽ bị ngấy.

Bây giờ Sở Thấm đã có đủ lương thực ăn thoải mái, cực kỳ thỏa mãn về mặt ăn mặc, chất lượng cuộc sống khá tốt.

Nếu là kiếp trước, hoặc chỉ mấy năm trước thôi, cô đâu dám nghĩ đến.

Xuyên qua được mười năm, cuối cùng cô cũng sống cuộc sống mình mơ ước.

Sau khi ăn xong, Sở Thấm lấy ván gỗ bỏ đi làm thùng gỗ.

Trong nhà cô có rất nhiều đinh, đầy một thùng rút từ hệ thống, cô lấy một chút ra làm thùng gỗ cũng không đau lòng.

“Choang choang choang!”

Khắp ngọn núi chỉ có tiếng Sở Thấm đóng đinh, cô nhanh chóng làm xong một cái thùng gỗ, cô bỏ xuống nhìn thử, không có cái đinh nào bị lòi ra ngoài nên tiếp tục làm cái thứ hai.

Thím Sở đến, mang theo tin dì của cô bảo ngày kia cô đến Lạc Thủy ăn cơm.

“Hình như ăn xong dì cháu đi thăm người thân rồi.” Thím Sở cắn hạt dưa nói.

Bà lấy hạt dưa từ nhà Sở Thấm, cô đã nói là cô nhả hạt dưa này ra rồi nhưng thím Sở không chê, cảm giác mùi hạt dưa ngũ vị hương nhà Sở Thấm ngon hơn hạt dưa ngũ vị hương trong xã cung ứng, chuyện hạt dưa bị nhả ra có là gì đâu.

Sở Thấm giật mình, cái búa trong tay ngừng giữa không trung: “Đi thăm người thân sao? Không nghe dì cháu nói gì cả, chắc đi thăm anh họ cháu trong bộ đội đấy?”

Thím Sở cắn hạt dưa tanh tách: “Ngoài anh họ cháu ra còn đi thăm ai được nữa. Bà ấy không nói với cháu chắc là mới quyết trong hai ngày này, không biết đến lúc đó cả nhà đi hay chỉ mình dì cháu đi thôi.”

Sở Thấm: “Chắc sẽ đi hết ạ. Chắc anh họ cháu đã nhắc đến chuyện này nên dì mới muốn đi thăm. Nếu anh họ nhắc thì sẽ đi hết, không chỉ gọi một mình dì cháu đâu. Nhưng mà…”

Cô nghĩ một lúc: “Chắc em họ sẽ ở lại trông nhà nhỉ? Lúc đó Kim Kim và Kim Ngọc cũng ở lại.”

Loading...