Cô hít một thật sâu, ngoài cửa sổ, màn đêm dày đặc, cảm nhận làn gió xuân mát mẻ, lật trang sách tiếp tục .
Đọc gì? Đọc “Sổ tay nuôi lợn”.
Hết cách, Sở Thấm thấy chơi lố , lẽ lúc đó cô nên nghĩ đến thịt lợn cho lợn ăn béo như .
Thậm chí cô nên lấy thuốc cứu lợn!
Haiz, nhiều cũng vô ích.
Bây giờ, bộ xã viên công xã đều cô nổi tiếng với biệt danh là “Vua chăm lợn”, thậm chí còn dân công xã bên cạnh đến là “Nữ hùng nuôi lợn”.
Xong , từ đó trở Sở Thấm luôn lo lắng. Sợ lộ nên cô chỉ thể chăm chỉ học về kiến thức chăn nuôi lợn để trở thành một chuyên gia chăn nuôi thực thụ.
Không thể phủ nhận là hiện giờ cô hiểu sâu về chăn nuôi lợn, nhưng ít nhất cô tiến từ một tờ giấy trắng lên giai đoạn thể lý luận suông.
Nói cách khác, cô nắm rõ nội dung cuốn “Sổ tay nuôi lợn”. Tuy nhiên, cô từng thực hành nên cũng thể hiểu sâu.
Haiz! Sở Thấm thở dài.
Thật đáng buồn, vì cô nuôi lợn giỏi quá nên cơ hội thực hành.
Sở Thấm cúi đầu, mở sách tiếp tục .
Cô thấy tối, nên thắp thêm một ngọn đèn dầu nữa. Sơ Thấm thiếu dầu, nhà máy cơ khí của Kỷ Cánh Diêu điện, cần dùng đến phiếu dầu, vì tất cả phiếu dầu của đều Sở Thấm đổi lấy lương thực.
Lúc đó, cô mua nguyên một thùng, đó cô cũng đổ thêm nên đến giờ vẫn dùng hết. Mấy ngày , khi kiểm kê vật tư, cô mở nắp kiểm tra thấy vẫn còn một nửa.
Ngọn đèn dầu thắp lên, cả căn phòng sáng sủa hơn hẳn.
Đèn sáng rực, bấc đèn vẫn đang cháy.
Gió đêm xuyên qua rèm cửa thổi , ngọn đèn dầu chụp bằng thủy tinh vẫn vững chắc.
Sở Thấm bình tĩnh , “sột soạt” lật trang sách, suốt nửa tiếng.
Nửa tiếng .
Cô nhắm mắt , tựa lưng ghế, xoa xoa ấn đường và xung quanh mắt.
Tập trung sách nửa tiếng là giới hạn của cô nên cô nghỉ ngơi một chút.
Cơn gió nhẹ thổi qua, Sở Thấm dần tình táo .
Gần đây cô đang đến phần về thức ăn, vì đây cô nghiên cứu thức ăn do hệ thống cung cấp. Ờm, nghiên cứu ở đây là tự cô nếm thử. Vì , lúc cô cảm thấy chút thu hoạch, nhịn dậy đến tủ bát, mở tủ bát lấy bình bên trong .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-654.html.]
Mở bình , một mùi lương thực tỏa , thực bên trong lương thực mà là thức ăn gia súc, thức ăn gia súc do hệ thống cung cấp.
Sở Thấm dùng tay lấy một ít, cẩn thận nếm thử.
Ừm…
“Phì phì!”
Sau khi nếm thử, cô nhổ , đó súc miệng ba để rửa sạch miệng.
“Không bao nhiêu lương thực chủ yếu ở địa phương nữa.” Sở Thấm tựa lưng ghế, ngọn đèn sáng rực, ánh mắt nghi hoặc tự với chính : “ ít nhất cũng bốn mươi phần trăm, chắc là bảy mươi phần trăm.”
“Vậy tiếp theo là bánh hạt cải.” Sở Thấm cúi đầu ba chữ “bánh hạt cải” lên giấy.
Dù cô cũng ăn dầu hạt cải mấy năm, cũng thử ép dầu hạt cải nên quen với mùi vị của bánh hạt cải.”
Còn bã rượu, vị giác của cô nhạy bén, nếm vị bã rượu.
Hơn nữa trong sách , bã rượu thể thức ăn cho lợn.
Những thứ khác... cô nghiên cứu thêm.
mà Sở Thấm cảm thấy trong đó thể bột cá hoặc thịt cua, dù lý do gà nhà cô đẻ trứng thường xuyên đương nhiên là do thịt cua cô tự góp phần to lớn.
Thịt cua lẽ để bổ sung canxi?
Sở Thấm lắc đầu, chắc chắn lắm.
Vì , cô tạm thời bột cá và thịt cua lên giấy, đó đánh dấu “?” ở phía , khi nào thời gian cô sẽ thử .
DTV
Tuy nhiên nếu thật sự là bột cá và thịt cua, Sở Thấm cmar thấy dù nghiên cứu thức ăn gia súc thì cũng thể loại bỏ, trong thôn chỉ ít cá nhỏ và cua nhỏ.
Nguwoif dân trong thôn coi thường cua nhỏ. Trước đây chỉ trẻ con bắt về chơi, kể từ khi Sở Thấm bắt cua để xay thịt nuôi gà, đám trẻ khó thể bắt nhiều cua vì tất cả đều trong tay cô.
Do đó, trong thôn thể cung cấp lượng lớn cá nhỏ và cua, nhưng tìm nguồn thế cũng là điều thể.
Sở Thấm suy nghĩ một lúc, cảm thấy việc đầu tiên là xác định xem bột cá và thịt cua thứ hai bột cá và thịt cua tác dụng gì, thứ ba là tìm nguồn thế.
Nghĩ như , suy nghĩ lập tức rõ ràng hơn, giống như đây manh mối.
Sở Thấm hài lòng gật đầu, đóng sách và sổ ghi chép , tắt đèn ngủ.
Cô thật thông minh, Sở Thấm nhắm mắt , khóe miệng nhếch lên.
Đêm nay cô ngủ với nụ môi và cô cũng một giấc mơ .
Cô mơ thấy trở thành chủ nhiệm chuồng lợn, quản lý hàng trăm con lợn, mà cô đang kéo bao thức ăn gia súc từ máng lợn sang máng lợn khác.