Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 647
Cập nhật lúc: 2024-10-29 20:38:50
Lượt xem: 17
Số lượng không nhiều lắm, cũng không biết là Kỷ Cánh Diêu lấy từ đâu tới, bây giờ Sở Thấm mới quyết định ăn nó, hoặc là nấu thành canh thịt dê hầm củ cải và canh xương đầu dê hầm củ cải bỏ vào không gian, tránh cho chút đồ như vậy lại chiếm hết một cái balo không gian của cô.
Balo không gian thứ ba bỏ bốn miếng thịt ngỗng.
Nó cũng đến từ Kỷ Cánh Diêu, mặc dù Sở Thấm có quen biết với anh, nhưng cũng không muốn lợi dụng anh, thế nên sau khi cho anh thịt ngỗng của mình, lại cho anh thêm 50 cân hạt thóc chưa xát vỏ và 50 cân khoai lang.
Bây giờ lương thực chính trong nhà cô là hạt thóc và khoai lang, giữa ba năm nay cô lại rút được một kho lương thực để đảm bảo và kéo dài chất lượng, Sở Thấm dùng để bỏ khoai lang.
Lúc này kho lương thực trong nhà còn hơn một nửa, cũng gần 700 cân thóc và một vạc gạo đã xát vỏ, tổng cộng 50 cân. Thêm vào đó là hơn 600 cân khoai lang, còn thêm 58 cân bột mì, 36 cân vỏ lúa mì, hơn 160 cân hạt bắp khô, đó là loại đã bóc ra khỏi lõi bắp.
Mùa đông tuyết rơi năm ngoái, sau khi nhà của Sở Thấm xây xong thì dường như đều ở lì trong nhà cả mùa đông. Khả năng giữ ấm của nhà gạch ngói có thể không bằng nhà bùn vàng, nhưng tuyệt đối sẽ không có luồng gió nào chui vào từ khe hở nào đó.
Ở trong nhà, ngồi ở trước lò sưởi, phòng ngủ ấm áp dễ chịu, uống rượu ấm rồi ăn điểm tâm, muốn thoải mái bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Lúc nhàm chán thì tách hạt bắp, rồi lại tách hạt bắp khô trong nhà ra, đây được coi là cách tiết kiệm khá nhiều không gian.
Bây giờ hạt bắp và hạt thóc đều bỏ vào cùng một kho lương thực, cũng không sợ bị hư.
Balo thứ tư bỏ 48 miếng đậu hũ nhồi.
Từ lúc hiểu được chức năng này, khi Sở Thấm làm đồ ăn có nhiều bước phức tạp thường đều sẽ làm một chút.
Cuối năm ngoái, Sở Thấm làm hết thảy cả 200 miếng đậu hũ, lúc này đậu hũ nhồi được lấy ra khỏi không gian vẫn còn nóng hôi hổi.
Balo thứ năm thì bỏ hơn 700 trứng gà.
DTV
Đây cũng là những thứ mà cô tích góp được mấy năm qua, ăn không hết, hoàn toàn không ăn hết.
Cũng không nói đến việc sáng nào cũng ăn hai quả trứng, thỉnh thoảng còn làm trứng xào rau. Bình thường cô còn mang theo trứng gà đến trạm thu mua nông sản ở huyện để đổi tiền mua muối và đường, đôi lúc còn đổi một ít cho người trong thôn. Tuy vậy, nhà cô vẫn còn hơn 700 quả trứng.
Balo thứ sáu bỏ bánh bao.
Mấy cái bánh bao này là cô làm vào mấy ngày trước, cảm thấy mình muốn đi xây hội trường, nghĩ bình thường không có chuyện gì làm nên đã là rất nhiều bánh bao.
Rất nhiều là bao nhiêu? Là 280 cái, cái nào cái nấy cũng to như quả nắm tay của một người đàn ông.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-647.html.]
Một phần làm bánh bao trắng, một phần làm bánh bao đường nâu, Sở Thấm thích nhất là đường nâu, cắn vào ngọt vô cùng, uống với sữa đậu nành không đường vô cùng hợp.
Nghĩ đến đây, cô nuốt nước bọt, lại muốn uống sữa đậu nành, xem ra lúc bản thân rảnh rỗi có thể ngâm một chút đậu, làm chút sữa đậu nành bỏ vào trong không gian để từ từ uống.
Cái thứ bảy, cũng là cái balo không gian cuối cùng, dùng để bỏ sữa bò, đúng vậy, chính là sữa bò mà cô có được sau khi chơi trò chơi mỗi tuần.
Sở Thấm lấy sữa bò có sẵn làm bánh, bây giờ đã bỏ hơn 3000ml sữa bò rồi, chuẩn bị qua mấy ngày nữa là mở lò làm bánh.
Trong nhà có đủ trứng gà, sữa bò, bột mì càng không thiếu, không làm bánh thì làm cái gì chứ?
Không cần phải nói, sau khi cô trải qua một cuộc nghiên cứu, bánh cô làm ra bán vô cùng chạy.
Cô thỉnh thoảng sẽ lấy bánh giao cho cậu út Dương, để cậu út Dương giúp cô bán ra ngoài.
Chính vì có bánh làm bước đệm, dần dần, cô lấy bánh quy có được từ trò chơi, cũng lấy cớ nói là bánh quy mình làm mô phỏng theo bánh quy mà xã cung ứng bán, đồng thời cũng kêu cậu út Dương giúp bán ra ngoài.
Ba năm nay dựa vào việc bán bánh và bánh quy, cô kiếm được 108 vạn, đồng thời cũng có được mấy tấm phiếu giảm giá.
Sở Thấm nhắm mắt lại, mỗi một vật phẩm trong không gian hiện lên trong đầu cô.
Đây là tất cả của cô đó.
Cô cười híp cả mắt, cái lúm đồng tiền ở khóe miệng càng sâu hơn.
Sau khi ăn sáng xong, Sở Thấm quay về phòng lấy ra một cuốn sổ ghi chép dày cộm, bắt đầu đi dạo khắp nơi.
Ừm, hôm qua rút được hai cuốn sổ ghi chép trong hộp mù, tuần trước còn rút được một cuốn XX.
Đây là cuốn sách mà Sở Thấm chưa từng đọc qua, cô xem thấy khá thú vị, mấy ngày gần đây đều đốt đèn dầu lên xem, cảm thấy như có hàng tá kiến thức trong đầu.
Cô còn cho rằng là hệ thống thúc giục cô đọc sách nữa.
“Chẳng lẽ đây là ám thị rằng mình có thể đi làm thi rồi chăng?”
Sở Thấm thầm lẩm bẩm.
Ba năm này cô học cũng không gặp trở ngại gì, giấy chứng nhận hợp cách năm lớp bảy, lớp tám cô cũng lấy được, thi học kỳ năm lớp chín cũng đã vượt qua rồi, nhưng mà thi học kỳ đợt sau lại không vượt qua, xem ra qua mấy tháng nữa cô có thể thử lại.