Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 628
Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:24:06
Lượt xem: 27
Ngoại trừ giày giải phóng, Sở Thấm còn mua kim khâu.
Ngoài ra trong túi còn có phiếu vải, lúc này xã cung ứng vừa hay có vải màu xanh dương, màu xanh lá và màu trắng, Sở Thấm đều mua hết thảy, xài sương sương số phiếu vải trong túi, cuối cùng cũng có được năm tấm vải trong tay.
Sau cùng là dầu.
Sở Thấm chạy đến cửa hàng bán lẻ lương thực dầu ăn, chẳng lẽ cô không có lương thực và dầu thì không mua được dầu.
Cũng may cô nhìn xa trông rộng, tìm đầu bếp Giang để mua dầu trước.
Nhưng mà cô cũng không đi uổng công, đổi ngay thành mua xì dầu. Trong nhà hết xì dầu rồi, bởi vì nguyên nhân nhà nào trong thôn đều không dư lương thực nên mấy năm nay cũng không có người nào làm xì dầu.
Mua xì dầu xong thì đến tiệm phế liệu đổi một vài sách cũ, sau cùng đi đến nhà đầu bếp Giang.
Cô vừa tới, đầu bếp Giang cũng vừa kết thúc chuyến mua sắm cuối cùng, về đến trong nhà.
Cô tự mình xách nguyên một túi, đầu bếp Giang gói ghém một chút, cũng gói được nguyên một túi như thế.
Đầu bếp Giang len lén nói: “Sáu ký bột mì, bốn ký bông, ba ký dầu hạt cải, cô tự mình coi thử. Bông chưa đủ, tôi nhìn thấy có vải bông, nghĩ rằng có lẽ cô cần dùng tới nên đã tự mình quyết định mua cho cô hai tấm, là vải cotton mịn.”
“Có dùng, có dùng!” Sở Thấm cầm lấy đánh giá một chút, gật đầu, sau đó hỏi giá cả, yên lặng lấy tiền móc phiếu.
Những thứ này không coi như lấy hết toàn bộ vốn liếng của cô, nhưng mà lấy hết một nửa phiếu của cô thì có.
Đầu bếp Giang lại chỉ vào một cái túi khác: “Bên trong này có nửa con dê móc hàm, nếu như cô muốn thì chúng ta chia mỗi người một phần, đến lúc đó cô mang một chút cho Tiểu Nhiễm giùm tôi. À, còn có bốn con cá…”
Mắt Sở Thấm bừng sáng, xoa tay: “Thật sự có thể chia?”
“Có thể! Sao lại không thể chứ.”
Đầu bếp Giang vẫn muốn trông cậy và tạo dựng mối quan hệ tốt đẹp với Sở Thấm, thỉnh thoảng tìm người ta để đổi một chút lương thực.
Giao dịch riêng tư trong phố Bát Bảo không ổn định, hôm nay không bị bắt thì ngày mai có thể bị bắt, với cả cũng có thể người bán hàng không có hàng hoặc không bán nữa.
Mà Sở Thấm là người có lương thực trong tay, đổi một vài hàng hóa với cô là trao đổi với bạn tốt, không hề có một chút mạo hiểm nào. Bây giờ bản thân khôn có gì để yêu cầu người ta, sau này thì chưa chắc.
Sở Thấm bèn lấy 6 ký thịt dê, tiện thể mang hai ký cho Giang Nhiễm giùm bếp Giang.
Trời dần tối, đã đến muốn lúc phải rời đi.
Sở Thấm lén lút để đồ đạc lên trên xe, trước tiên để bông, thịt dê và dầu hạt cải vào trong ba lô không gian, sau đó sắp xếp hết những thứ còn lại vào trong một cái túi lớn, buộc chặt lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-628.html.]
Vặn chìa khoá, nổ máy xe.
Lại “uỳnh” một tiếng, chiếc xe quay về đường cũ.
DTV
Lúc đến là ban ngày, lúc về thì trời đã đầy sao.
Ba giờ sáng Sở Thấm mới đến huyện, trong lúc đó bởi vì xe gặp tai nạn nên chậm trễ một chút thời gian.
Tuy nhiên, đây lại là cơ hội để cô thi thố tài năng, lúc này bản lĩnh biết sửa xe của Sở Thấm mới bộc lộ ra.
Sửa xe là khi học lái xe sẵn tiện học luôn, về sau trong khoảng thời gian thường xuyên lái xe đến nhà máy cơ khí lại học với tài xế của nhà máy cơ khí trong nhiều ngày, Kỷ Cánh Diêu thấy cô có hứng thú, bèn dạy cho cô trong một khoảng thời gian.
Sở Thấm rất am hiểu về khía cạnh máy móc, tổng hợp được sở trưởng của nhiều chuyên gia nên năng lực sửa xe đương nhiên cao.
Mà các tài xế cũng rất ấn tượng, thì ra cô gái này chẳng những có thể di chuyển cây bị đổ giữa đường, mà còn có thể sửa được những sự cố của xe mà bọn họ đều cảm thấy khó giải quyết.
Nhân tài ưu tú như này thật sự không tới đội vận tải sao?
Sau khi Sở Thấm về đến huyện, đã ở phòng tiếp đãi một đêm, ngày hôm sau thì tiếp nhận sự chào mời nhiệt tình của Cục Lương thực và đội vận tải.
“Tôi chỉ muốn làm nông dân, tôi thật sự muốn ở trong thôn.”
Cô từ chối đến mức suýt nữa thì nói tới ngoác miệng, cuối cùng mới được người ta lưu luyến không rời thả ra để về nhà.
Trong lòng Sở Thấm có lẽ hơi đắc ý, sờ lên cái túi căng phồng, nghĩ tới thu nhập kiếm thêm được trong hai ngày nay, suy nghĩ lại bay xa, bay tới việc xây nhà.
Hôm qua lúc ra ngoài, cuối cùng đã có người nhắc tới chuyện xây nhà.
Tiền làm người ta bạo dạn, người dân trong thôn biết rất rõ ràng rằng trong tài khoản của đội có bao nhiêu tiền.
Thế là biết được năm nay sẽ có bao nhiêu tiền hoa hồng chia cho bọn họ, suy nghĩ cũng trở nên phấn khích hơn.
Mặc kệ là xây được hay là không xây được, đều oang oang rằng sau khi có tiền chắc chắn phải xây nhà.
Đạp xe đạp hơn ba tiếng mới về đến nhà, Sở Thấm về nhà bằng đường mòn. Sau khi về đến nhà, không đi đón Tiểu Bạch, cũng không dọn dẹp vệ sinh, mà vội vàng nấu nước tắm rửa, sau đó leo đến trên giường ngủ một giấc thật sâu.
Thời gian nghỉ ngơi trong hai ngày một đêm vừa rồi cộng lại cũng chưa tới sáu tiếng, lúc đạp xe Sở Thấm suýt chút nữa đã ngủ gật.
Ngủ một mạch từ trưa đến chiều tối, sau khi tỉnh lại Sở Thấm nhìn thấy căn phòng mờ tối có một chút cảm giác cô độc, nhưng vào lúc này bụng đói kêu vang đã khiến cô nhanh chóng vứt bỏ những cảm xúc này, ngược lại vui vẻ phấn khởi lấy thịt dê ra, đi vào nhà bếp chuẩn bị nấu cơm.
Hôm nay đúng lúc là tiết Tiểu Tuyết, sao Bắc Đẩu lặn về tây, chòm sao Tiên Hậu lại mọc lên cao.
Giữa lúc một lặn một mọc, vạn vật héo úa, tượng trưng cho mùa đông giá rét sắp đến rồi.