Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 616

Cập nhật lúc: 2024-10-29 11:23:46
Lượt xem: 23

Cậu út Dương kinh ngạc, trong mắt lộ ra vẻ không dám tin: "Cháu tự mình nuôi á, trời ạ, phải nuôi bao lâu thì cháu mới làm được một cái chăn chứ?"

Ông ấy hơi choáng váng.

Không đúng, làm chăn dễ như vậy à?

Cần biết có nhà phải tích trữ bông mấy năm mới làm được chiếc chăn bông, có gia đình, đứa bé hơn mười tuổi vẫn phải đắp chung chăn với bố mẹ, bởi vì không có bông vải.

Thật ra Sở Thấm cũng cảm thấy có chút kỳ lạ.

Nhưng cô quan sát đi quan sát lại, cảm thấy vấn đề là ở lá dâu nhà cô.

Lá dâu nhà cô nuôi ra tằm có chất lượng cực kỳ cao, cũng không dễ chết.

Hơn nữa, sau khi hái lá dâu sẽ mọc lại, giống như rau hẹ. Từ đó đến giờ cô vẫn nuôi không ngừng, đến giờ vừa đủ làm một cái chăn.

Mấy ngày nay, cô khá sợ bí mật lá dâu nhà mình sẽ bị phát hiện, bởi vì hái lại mọc, thời gian cực ngắn. Cũng do sau nhà Sở Thấm có mấy cây dâu dại, không ai vô cớ nghĩ tới tầng này, nên mới không bị người khác phát hiện.

Sở Thấm cười nói: “Cháu bắt đầu nuôi từ mùa thu năm ngoái, mùa đông cũng nuôi, nuôi cho đến tận bây giờ.”

Cậu út Dương: "Mùa đông cháu cũng nuôi?"

Sở Thấm đặt cốc nước xuống trước mặt ông ấy: “Đúng vậy, trước mùa đông cháu đã trữ lá dâu.”

Nói xong, không đợi ông ấy kịp suy nghĩ, cô đã nói: "Cậu út, cậu lấy trứng gà đi, cháu gom 500 quả rồi."

Nói xong cô đẩy cửa đi vào phòng ngủ, lôi hai giỏ trứng trong góc ra, rồi kéo đến cạnh ngưỡng cửa.

Cậu út Dương không chỉ phục Sở Thấm, mà còn phục cả gà nhà Sở Thấm.

Ông ấy chưa thấy gà nào mà đẻ nhiều trứng như vậy!

DTV

Phải biết là, tháng nào ông ấy cũng đến nhà Sở Thấm lấy trứng gà, tháng nào Sở Thấm cũng đưa ông ấy 800 quả.

Nói cách khác, gà nhà cô gần như mỗi ngày đẻ một quả, có khi hai ngày một quả.

Dù hai ngày một quả cũng là rất lợi hại rồi.

Vả lại, trứng gà nhà Sở Thấm rất lớn, đôi khi một quả bằng cả hai quả.

Thêm nữa, trứng nhà cô là trứng gà sạch, nên rất được ưa chuộng ở thành phố.

Ồ không, trước khi đến thành phố thì nó hết nhẵn rồi.

Ông ấy còn chưa lấy trứng gà đến tay thì đã có khách quen hỏi, thúc giục không ngừng.

Khi ông ấy lấy được trứng gà, không đến ba ngày nó đã được chia hết.

Ông ấy còn giới hạn mức mua! Một người chỉ có thể mua 30 quả, nếu không sẽ không đủ chia.

Vì vậy, cậu út Dương nhìn thấy trứng giống như nhìn thấy vàng, vội vàng tiến tới bê giúp Sở Thấm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-616.html.]

Ông ấy cẩn thận khiêng rổ tre đựng đầy trứng ra, sau đó nói: “Cách lần trước cậu đến lấy chưa đến nửa tháng, cháu đã gom được 500 quả rồi. Nếu mà để cháu nuôi 500 con gà, một tháng cháu phải có hơn mười nghìn quả mất."

Sở Thấm phì cười nói: "Cậu tính thiếu rồi, phải mười lăm nghìn quả cơ."

Cậu út Dương cẩn thận tính lại, gật đầu.

Ông ấy cảm thấy Sở Thấm sinh nhầm thời rồi, nếu cô mà làm ăn giống mình, cô có thể thành vua nuôi gà.

Tất nhiên, cũng có khả năng là vua nuôi lợn.

Cậu út Dương chở trứng gà đi, hôm nay ông ấy lái xe đến, đúng là may mắn.

Theo con đường nhỏ, ông ấy rời khỏi thôn Cao Thụ, đi về phía thôn Tịnh Thủy, không nhớ đến chuyện chăn tơ tằm nhà Sở Thấm nữa.

Giải quyết xong số trứng, Sở Thấm thở phào nhẹ nhõm.

Chỉ có trời mới biết, mỗi một tháng không phải cô thu được 800 hay 900 quả trứng mà là 1100 quả.

Vì sợ giao quá nhiều, sẽ khiến người khác nghi ngờ, nên Sở Thấm cất trong không gian một ít.

Cất đi cất lại, bây giờ trong không gian phải có khoảng 1000 quả trứng, cô có ăn một năm cũng không hết.

Thời tiết dần dần nóng bức.

Sở Thấm tìm ra một quy luật, không được cất áo tay ngắn trước tết Đoan Ngọ, bởi vì thời tiết sẽ thay đổi thất thường.

Hôm nay nhiệt độ đột nhiên tăng mạnh, trên 30 độ, ngày mai có thể giảm xuống còn 20 độ ngay.

Nhưng sau tết Đoan Ngọ, có thể cất áo tay dài.

Không những vậy, Sở Thấm còn lấy chiếu rơm ra, thay cho đệm bông.

Thật ra cô muốn làm một chiếc chiếu trúc để trải giường, nhưng Sở Thấm chưa học được cách làm, phải học thêm.

Tết Đoan Ngọ, cũng không có gì vui cả.

Bởi vì nạn đói liên tục mấy năm qua, gần như nhà nào cũng tiêu sạch của cải, không còn lương thực để làm bánh chưng ăn.

Ngay cả lá bánh chưng cũng không có.

Có điều mọi người cũng không qua loa lấy lệ, đều hái ngải cứu và cây xương bồ treo trước khung cửa nhà mình.

Sở Thấm cũng làm theo, nghe nói ngải cứu và cây xương bồ có thể đuổi muỗi, mang theo ngụ ý may mắn.

Người trải qua ba năm nạn đói, cần may mắn nhất.

Đoan Ngọ muỗi bắt đầu sinh sôi, rắn cũng lục tục ra ngoài.

Sở Thấm bắt được hai con rắn ở gần nhà, không biết sao năm nay rắn xuất hiện nhiều hơn những năm trước.

Nghe nói sáng sớm mấy ngày trước, thanh niên trí thức đưa bọn trẻ trong thôn sang thôn Tịnh Thủy bên cạnh học đã gặp phải một con rắn, hai thanh niên trí thức không dám động, cuối cùng vẫn là bọn trẻ trong thôn dùng gậy gỗ đánh c.h.ế.t con rắn.

Đánh xong rồi thì không muốn đi học nữa, túm lấy con rắn chạy về nhà, đòi muốn ăn thịt rắn.

Loading...