Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 579

Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:15:09
Lượt xem: 17

Mọi người cũng không biết khuyên thế nào, dẫu sao Sở Thấm cũng lái xe rất vững, chỉ là đoạn đường này khiến cho bọn họ bắt đầu cảm thấy để Sở Thấm lái xe suốt quãng đường kế tiếp là một ý tưởng tốt biết bao.

Xe chạy êm đềm một đường đến công xã, khi Tần Văn Quân nhìn thấy Sở Thấm bước xuống từ trên xe còn thấy rất kỳ quái, cô ấy đi tới hỏi cô: "Cô đi làm tài xế cho Cục Lương thực đấy à?"

Sở Thấm xấu hổ cười cười: "Tài xế tạm thời thôi, bị bắt tới trợ giúp, lúc thu lương thực công xã chúng tôi cũng là lái."

Tần Văn Quân kinh ngạc: "Vậy thì hay quá, chỉ là tôi không nghĩ cô nhìn vậy mà lại biết lái xe."

Sở Thấm kể sơ qua chuyện mình đến đội vận tải học lái xe. Ngay lúc này Lý Lôi lại đi tới, kể chuyện mọi người đều khen ngợi khả năng lái xe của Sở Thấm.

"Họ còn nằng nặc đòi tôi phải nhờ đồng chí Sở lái xe đi thu hết các xã lân cận đấy." Lý Lôi bất đắc dĩ nói, rồi ông ấy quay đầu bảo Sở Thấm: "Tiểu Sở, cô thật sự rất bản lĩnh đấy."

Tần Văn Quân: "Vậy hãy mau thu nhận Sở Thấm đi."

Lý Lôi: "Sở Thấm không muốn rời nhà."

Sở Thấm cũng cười cười: "Nhà tôi đã chuẩn bị xong hết mọi thứ cho mùa đông rồi, không muốn đi phố huyện đâu."

Suy nghĩ này thật sự rất khác với mọi người.

Nếu là những người khác thì chắc đã tranh nhau đi rồi.

Tần Văn Quân cũng nói chuyện cho cô mang xe về thôn Cao Thụ, nhưng Lý Lôi vẫn từ chối.

Cô ấy liền hiểu ông ấy sợ xe xảy ra chuyện.

Tần Văn Quân suy nghĩ một chút rồi nói: "Vậy có gì cứ để Sở Thấm dừng xe ở nhà máy cơ khí cũng tốt. Dù sao nhà máy cơ khí cũng gần thôn Cao Thụ, nhân tiện còn có thể đi thu lương thực của Xã Lạc Thủy và Đông Hồ gần đó giúp ông luôn, nói không chừng là thu luôn cả Kim Khê cũng được."

Lý Lôi như có điều suy nghĩ.

Xã Lạc Thủy, xã Đông Hồ cùng với Dương Tử Câu đều là những công xã nằm xung quanh nhà máy cơ khí. Xã Kim Khê sẽ xa hơn chút, nhưng từ đó đến nhà máy cơ khí rất tiện đường, nếu như vậy thì đỗ xe ở nhà máy cơ khí thật sự rất hợp lý.

Tần Văn Quân lại nói thêm: "Vậy thì các ông phải trả thù lao cho người ta nhiều một chút, mùa đông rét mà còn phải chạy lên chạy xuống theo mọi người cũng không dễ dàng."

DTV

"Chà, đó là dĩ nhiên." Lý Lôi nói, ông ấy đã suy nghĩ, đến lúc đó không chỉ nên cho cô một mức thù lao xứng đáng mà còn phải cho Sở Thấm một phần phúc lợi đơn vị của Cục Lương thực.

Cất hết lương thực xong, Sở Thấm lại được lái xe. Trạm kế tiếp là đại đội thôn Hoàng Lâm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-579.html.]

Đó là nơi nào?

Chính là nhà mẹ thím Sở.

Nguyên chủ đã từng tới đây, Sở Thấm lục lọi trong trí nhớ, cũng có chút ấn tượng đối với đường đi ở nơi này.

Cô lái xe vào thôn rất thuận lợi, lúc này Sở Thấm không xuống xe mà cứ ngồi ở ghế tài xế. Cô không thích tới nơi đông người, mà lại còn là nơi nhiều người xa lạ.

Cô uống miếng nước, sau đó bóc hai quả trứng gà mang từ nhà đi.

Sở Thấm ăn nhâm nhi, nửa giờ sau hàng được cân xong, cô lại chở đến công xã.

Cứ lặp đi lặp lại như vậy, chốc lát đã tới buổi trưa.

Sở Thấm ăn cơm ở nhà ăn công xã. Nhà ăn này dĩ nhiên không phải bếp ăn lớn của công xã, mà là nhà ăn nhỏ dành cho lãnh đạo đến ăn.

Chỉ có điều cô có chút buồn rầu, cơm nước ở nhà ăn công xã nhìn vậy chứ hoàn toàn kém hơn thức ăn nhà cô. Thế nhưng đây là miễn phí, Sở Thấm cũng không đòi hỏi gì.

Buổi chiều lại đi thu lương thực ở một công xã nữa.

Cuối cùng là trở lại công xã, số lương thực này không thể chở được hết trong một chuyến, Sở Thấm đi tận ba đợt mới chuyển hết lương thực đến Cục Lương thực.

Khi cô lái xe về lại công xã đã là bốn giờ hơn, trời chạng vạng tối.

Đậu xe ở công xã, Sở Thấm đạp xe trở về thôn Cao Thụ.

Đường tuyết rất khó đi, nhưng cô nghĩ đến những món đồ và tem phiếu mà Lý Lôi đã hứa thì lại không cảm thấy khó đi nữa.

Chú Lý Lôi có nói, hai ngày nữa cục sẽ mua một tảng thịt dê, cô cũng sẽ được chia phần.

Sở Thấm cũng hơi sốt ruột, cô đạp xe, để lại một vệt bánh xe trong tuyết.

Sở Thấm mất tổng cộng ba ngày để thu hết lương thực xã Dương Tử Câu.

Ngày thứ ba, cô mang hai cân thịt dê từ Cục Lương thực về, điều này làm cho thím Sở cảm thấy mấy ngày này cô cực khổ cũng không uổng phí, còn ý thức được tài xế được trọng dụng bao nhiêu.

Kiểu người như Sở Thấm, vừa rành đường, lái xe vững vàng, có thể lao động chân tay lại còn biết sửa xe, đến đơn vị nào cũng có người muốn.

Cho dù là Cục Lương thực thần thánh cũng rất là coi trọng những khả năng và kỹ thuật này của cô.

Loading...