Xuyên Từ Mạt Thế, Cường Nữ Làm Giàu - Chương 571
Cập nhật lúc: 2024-10-29 06:14:56
Lượt xem: 18
Thím Sở nhìn thấy thì bật cười: "Có phải có chút mùi rượu hay không?"
Sở Thấm gật đầu một cái: "Quýt này phải để thêm chút nữa."
Vừa nói cô vừa ăn hết múi này đến múi khác, mặc dù có mùi rượu nhưng vẫn có thể chấp nhận.
Thím Sở không đi vội, bà ấy ngồi xuống băng ghế, thở dài nói: "Hôm qua cháu không đến nhà máy cơ khí xem thử, chỗ đó xa hoa cứ như trong thành phố vậy."
Sở Thấm kinh ngạc: "Đã xây xong rồi ạ?"
Thím Sở mà lắc đầu: "Nói là chỉ mới xây xong nhà trọ, còn phải tiếp tục xây những phần còn lại. Thế nhưng mà đội của chú cháu đã xong việc rồi, như thế cũng tốt, sau này đỡ phải đi đường nhiều giờ đến nhà máy cơ khí giữa mùa đông."
Sở Thấm vừa nghe là hiểu được, có lẽ chú Sở cũng không xin được một chân tài xế cho nhà máy cơ khí rồi.
Cô thở dài, thấy hết sức khó hiểu: "Chú... thôi bỏ đi, cũng không biết vì chuyện gì, chú ấy có làm thế nào cũng không có cách để quay xe thành công, luôn luôn có chỗ sai lệch. Lỡ như chú ấy đi lái xe thật thì không chừng sẽ phải nguy hiểm vì kỹ thuật lái xe mất."
Người như vậy thì tốt nhất đừng nên đụng vào tay lái, như vậy thì ai cũng bình an.
Bây giờ thím Sở cũng không hề để ý chuyện này: "Muốn làm công nhân cũng là vì kiếm cơm thôi, bây giờ thôn chúng ta đã trồng được thức ăn để nuôi động vật, nói không chừng số tiền kiếm được sẽ không ít hơn so với làm công nhân đâu."
Sở Thấm: "Suy nghĩ của thím là đúng đắn nhất đấy, ở trong thôn là ở nhà mình, lương thực trồng được cũng để mình ăn, trong nhà có thể trồng thêm mấy vườn rau, cuối năm còn có huê hồng, tính theo thực tế thì những gì được hưởng đâu kém gì đi làm công nhân."
Nếu phải nói có chỗ nào khác biệt, thì đó chính là công nhân có chén cơm rất bền vững, có thể "Cha truyền con nối", chỉ cần còn nhà máy cơ khí là những người sống trong khu vực có thể dựa vào nó để làm ăn thật lâu dài.
Thím Sở lại kể cho Sở Thấm nghe chuyện trong nhà máy cơ khí có quán ăn quốc doanh, tiệm làm tóc, rạp chiếu bóng, cả một con phố giải trí, thậm chí còn có một công viên nhỏ.
Những thứ này thành công khơi gợi hứng thú của Sở Thấm, cô sờ thử mái tóc như chó gặm của mình, cảm thấy từ nay về sau mà muốn hớt tóc thì phải tính kỹ, nghe nói bây giờ tóc còn có thể bán lấy tiền đó.
Mấy ngày trôi qua, lượng khói bay ra từ mặt đất dần dần giảm bớt, Sở Thấm cảm thấy đã sắp được rồi.
Từ khi bắt đầu đốt đến nay, thời gian tổng cộng là bốn ngày rưỡi.
Mấy ngày qua nhiệt độ cứ như tàu lượn siêu tốc, hôm qua thì lạnh, hôm nay nhiệt độ lại tiếp tục tăng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-tu-mat-the-cuong-nu-lam-giau/chuong-571.html.]
Nhưng mà sau khi nhiệt độ hạ xuống ngày hôm qua, đến hôm nay lại không tăng lên, không chỉ không tăng mà còn lạnh hơn rất nhiều.
Sở Thấm bị gió thổi lạnh, cô không dám trì hoãn nữa mà vội vàng vạch lớp đất bùn ấm áp, đã bị nung cho cứng lại ra, nhìn thấy những bánh than củi đã được nung thành công bên trong.
"May quá không bị vỡ!"
Sở Thấm thở phào một hơi dài.
Cô không khỏi mỉm cười, sau đó lấy kềm kẹp than củi vào trong thùng gỗ, đậy nắp lại, hạn chế cho chúng tiếp xúc với không khí hết sức có thể.
Chờ thêm nửa ngày, than củi đã không còn lấm tấm ánh lửa, việc này coi như đã hoàn thành.
Sở Thấm lấy được đến sau thùng gỗ than lớn, cô để ba thùng vào trong hàm, lại chia một thùng cho thím Sở, còn lại hai thùng thì đặt cạnh bếp lò trong phòng ngủ.
Cho thím Sở một thùng gỗ than, thím Sở lại cho cô thêm năm cân hạt đậu tằm có mùi rất lạ.
Cũng không biết được thím Sở kiếm được chúng ở đâu, loại hạt đậu tằm này đã được chiên lên trước rồi trộn với các nguyên liệu khác, trộn xong còn phủ thêm lớp đường mỏng bên ngoài, hạt xốp giòn, hương vị ngọt ngào, ăn ngon cực kỳ.
Trong thời đại này mà có thể làm được món ăn như thế, có thể nói người đó rất cố chấp với việc ăn uống.
Sở Thấm bỏ đậu tằm vào hộp sắt để ăn dần dần. Thấy nhiệt độ càng ngày càng thấp, rõ ràng là tuyết có thể rơi bất cứ lúc nào, cô liền đi kiểm tra lại nóc nhà một lần nữa.
Chỗ nào cần đổi miếng ngói thì đổi miếng ngói, cần củng cố thì củng cố.
Làm xong một đợt, ngay cả nhà vệ sinh cũng trở nên chắc chắn hơn rất nhiều.
Sở Thấm cảm thấy nhất định tuyết sẽ rất dày, thức ăn trong vườn có lẽ sẽ bị tuyết vùi lấp hết. Vì thế cô suy tư chốc lát rồi đi ra sau nhà, đến chuồng heo, suy nghĩ đến chuyện xây nhà kính.
Chuồng heo đã bay hết mùi hôi từ lâu, Sở Thấm nhìn một chút rồi quay lại phòng chứa đồ lặt vặt lấy tấm mùng rơm rạ vừa mới đan rất chắc năm nay, sau đó phủ hết bốn phía chuồng heo. Chiếc mùng rơm mới tinh lại thật dày này có thể ngăn được gió lạnh một cách tối ưu nhất.
"Tiếp theo thì sao?"
DTV
Sở Thấm ước lượng diện tích chuồng heo, vội vã lấy xẻng đi sang bên cạnh đào đất.